Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vong Hình

Chương 5: Dạo Đầu




Chương 5: Dạo Đầu

- Phi huynh, thật không tiện, ta chợt nhớ ra có chút chuyện, không thể bồi tiếp huynh được hơn nữa

- Là ta làm phiền huynh rồi, Sở huynh, để tại hạ tiễn huynh đi một đoạn

Trò chuyện được một lúc, Sở Thành một mặt áy náy, lấy cớ thối lui

Hoàng Phong cũng tỏ vẻ vô cùng đáng tiếc, hẹn ngày tái ngộ

Mặt ngoài mỉm cười nhìn Sở Thành rời đi, trong lòng Hoàng Phong lại thầm nghĩ :

"Người này vốn không ưa thích Cơ Hoa nhưng tại sao vẫn cứ cố bám theo nàng ta để làm gì?"

Rồi lại nhanh chóng lắc lắc đầu, xoay người rời đi

"Cũng không phải chuyện của ta, quản nhiều làm gì?"

...

Cho tới Sở Thành, sau khi đi được một đoạn, không biết nghĩ gì, vô thức gấp chiếc quạt xếp trên tay lại, nụ cười dần tắt hẳn

Gã người hầu từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh tủm tỉm cười bây giờ mặt hiện đầy vẻ âm trầm, lấm lét nhìn Sở Thành, tạo ra thủ thế c·ứa c·ổ

- Ngu xuẩn, hắn vừa tiếp xúc chúng ta đã xảy ra chuyện, kẻ ngu cũng biết là do ai làm. Âm thầm điều tra, chưa có lệnh của ta, không ai được phép manh động!

Sở Thành cước bộ không dừng, như có như không, thấp giọng phân phó

Nhưng khóe miệng hắn lại từ từ nhếch lên

“ Đáng tiếc, hắn chỉ là phàm nhân..."

"Nhưng biết đâu... vẫn được...”

- Vâng, thưa thiếu chủ…

Gã người hầu kia cúi đầu, khuôn mặt lại dần khôi phục vẻ tươi cười như lúc đầu, lom lom đi theo sau Sở Thành

Về phía Hoàng Phong, ngay sau khi Sở Thành đi, Cơ Hoa không biết từ đâu bỗng xuất hiện bên cạnh hắn, rụt rè đưa tay ra trước mặt hắn, trong đó dường như đang chứa thứ gì

Đó là một cái nịt buộc tóc, màu trắng xám, nhìn qua cũng rất công phu

- Tuy không thể thay thế được cái của mẫu thân ngươi để lại nhưng...ta…

“ Ta làm vậy không biết có lớn mật quá không… Liệu… hắn sẽ không ghét bỏ nó chứ…”



Cơ Hoa không biết nghĩ đến điều gì, mặt nhỏ bỗng ửng hồng, tim đập rộn lên, len lén liếc Hoàng Phong

Hoàng Phong có chút bất ngờ khi Cơ Hoa vẫn còn lưu tâm đến chuyện đó nhưng vẫn phản ứng lại, cầm lấy chiếc nịt, khẽ lắc đầu :

- Tiểu thư chớ bận tâm, tại hạ cũng không có chấp nhặt gì. Chung quy cũng chỉ là vật ngoài thân, quan trọng là tình cảm trong lòng

Thấy Hoàng Phong sảng khoái tiếp nhận nó, Cơ Hoa thở phào nhẹ nhõm

Như được tiếp thêm dũng khí, nàng bỗng lớn mật nói:

- Mà lại, Hoàng Phong, ngươi đừng có gọi ta tiểu thư này tiểu thư nọ gì, trực tiếp gọi ta là… là... Cơ Hoa đi…

Nói xong, nàng vẫn không nhịn được, cúi cúi đầu, lẩn tránh ánh mắt của Hoàng Phong

Cô nương này…

Hoàng Phong sờ sờ mũi, nhất thời có chút không biết làm sao

Tất nhiên là hắn cũng hiểu thấu tâm tư của Cơ Hoa nhưng bản năng hắn không muốn dây dưa với nàng

Bởi lẽ, nếu lời Cơ Thường là thật thì nhiều khả năng, Cơ Hoa có dính dáng tới người phụ nữ kia

Bí ẩn, chuyện xưa,… nghe kiểu gì thì cũng dính dáng tới phiền phức

Mặc dù Hoàng Phong cũng không e ngại

Nên nhớ, trong chiếc nhẫn trữ vật kia của hắn, không chỉ có vô số linh đan, diệu dược, công pháp,… còn có những con át chủ bài đủ để hắn thong dong thoát đi khỏi tay Vương Giả, thậm chí, không cẩn thận còn phải ăn quả đắng dưới tay hắn

Tích súc của một cá nhân cũng đủ sánh vai với chiến lực cấp cao nhất, chênh lệch giữa nơi này và Trung Châu là có thể nghĩ

Nên Hoàng Phong vốn không sợ hãi nhưng bài tẩy thì dùng một cái thì ít một cái, trong khi hắn vẫn còn là một phàm nhân…

Chỉ là, nhìn nhìn bộ dáng như sắp khóc đến nơi của Cơ Hoa cùng với chiếc nịt buộc tóc trong tay mình, Hoàng Phong lại có chút không nỡ tổn thương đến cô nương này

“Ai, thôi, đi đến đâu hay đến đó đi...”

Hoàng Phong thở dài, như quyết định được điều gì, mỉm cười nói :

- Vậy thì, Cơ Hoa, sau này còn phải nhờ cô chiếu cố nhiều hơn

Nghe được lời Hoàng Phong, Cơ Hoa vui mừng khôn xiết nhưng lại vẫn cố kiềm nén để không mất đi vẻ thục nữ của mình



Như bỏ đi được một tầng ngăn cách, hai người sau đó trò chuyện vui sướng hẳn lên

Hoàng Phong với kiến thức hai đời của mình, nhẹ nhõm pha trò, chọc Cơ Hoa cười khanh khách không ngừng

Rảo bước đi, bỗng chốc, một gian hàng xuất hiện trong khóe mắt của Hoàng Phong

“ Thứ này là...” mỉm cười, Hoàng Phong thầm nghĩ

- Cơ Hoa, không ngại dừng chân chút ở đây

Một người trung niên béo phị đang lười biếng ngồi trước gian hàng trông thấy Hoàng Phong, nhất là đằng sau hắn là Cơ Hoa liền đứng dậy, niềm nở nói:

- Ha ha, không biết ngọn gió nào đưa đại tiểu thư của chúng ta đến đây?

Nhìn qua có vẻ là quen biết với Cơ Hoa

- Thái thúc, chỗ này hôm nay sao vắng vẻ vậy?

Cơ Hoa cười duyên nhìn người đàn ông này, lại ngó xung quanh, có chút nghi hoặc hỏi

Hiển nhiên là tình trạng này mới diễn ra gần đây

Chỉ thấy Thái Chính cười khổ nói:

- Ai, còn không phải vì gần nhất có người bên gian hàng của Sở gia kiếm được một bản công pháp Huyền phẩm cao giai sao

- Oa, lợi hại nha

Cơ Hoa có chút kinh ngạc, che miệng nhỏ, thốt lên

Phải biết rằng chính nàng là dòng chính của Cơ gia, đứng đầu Bạch Vân thành này thì công pháp nàng tu luyện cũng chỉ là Huyền phẩm trung giai

Công pháp chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi cấp lại có 3 bậc là : sơ giai, trung giai và cao giai

Công pháp Hoàng cấp là loại nát đường cái, phàm nhân cũng có thể tiếp xúc được

Pháp quyết cơ bản cũng chỉ có cách cảm nhận linh khí, khai mạch, thổ nạp, dẫn động linh khí vào cơ thể, vô cùng thô ráp

Cảm nhận được linh khí cùng khai mạch cũng quyết định là ai có tư chất tu luyện, nếu không cũng chỉ có thể chấp nhận làm phàm nhân

Ở cấp bậc này, sơ, trung, cao giai khác biệt nhau cũng chỉ là cái nào càng thêm kĩ càng, hoàn thiện

Cho đến Huyền cấp thì công pháp đều đã đầy đủ mọi mặt, chênh lệch thường là ở phân tích cảnh giới cùng thủ đoạn tu luyện

Đa số người tu luyện cũng đều học theo công pháp loại này



Đến công pháp Địa cấp và Thiên cấp, ở Vân quốc cũng là hiếm có khó tìm, mỗi lần xuất hiện đều để vô số người tranh đoạt

Trên đó nữa, thì là công pháp Vương cấp đối ứng Vương Giả

Cho tới Thánh Nhân, theo Hoàng Phong được biết, lại là không có công pháp

Ca ca hắn cũng từng nói qua chuyện này

Đại loại như Thánh Nhân hư vô mờ mịt, siêu thoát chúng sinh nhưng đồng thời cũng bị vây hãm ở trong một con đường...

Chỉ có tự thân đi ra khỏi đó thì mới có thể thành tựu "Đại Đế" vô thượng

Trăm vạn năm qua, người có thể làm được điều này, cũng lác đác không có mấy...

Nói vậy hơi xa xôi nhưng ở nơi hẻo lánh này, công pháp huyền cấp cao giai đã là rất quý hiếm

- Không biết tiểu thư ghé thăm có chuyện gì sai bảo?

Thái Chính cũng đi vào vấn đề chính, đầy vẻ cưng chiều nhìn về phía Cơ Hoa

Hắn vốn là một tán tu, nhưng sau một lần trọng thương đã sớm phải thoái ẩn

Theo nghề tay trái cũ, dựng một gian hàng nhỏ, trước thì tự mình cung cấp, giờ thì chuyên thu mua các loại tạp vật của tán tu khác để bán lại

Hàng tháng đóng một khoản lệ phí, cũng coi như là một phần sản nghiệp bên ngoài của Cơ gia

Thái Chính tình cờ gặp Cơ Hoa, vốn định xã giao chút cho có lệ nhưng càng lúc lại càng cảm thấy yêu quý tiểu cô nương lương thiện lại hay ngượng ngùng này

Mà Cơ Hoa cũng thực tâm ưa thích vị đại thúc tốt bụng, biết nhiều chuyện lạ trên thế gian này

Chỉ thấy nàng giờ đây như cũng nhớ ra chuyện gì, ngập ngừng nói:

- Thái thúc, đây là… bằng hữu của ta, Phi Phong. Hắn dường như có chút hứng thú với mấy thứ này



Hoàng Phong cười cười, hắn đích thực đã phát hiện ra chút gì đó ở trong gian hàng này

Chính là một thanh chủy thủ, nhìn qua có chút tàn phá đang nằm ở trong một góc không đáng chú ý kia

Nếu hắn không nhầm thì đó chính là một kiện Linh binh, đã sinh ra nhất định linh trí

Chình là loại v·ũ k·hí lương phối cho những bậc Tông Sư đã ngộ ra võ đạo chân ý

Tuy chưa thể so với Vương binh, Thánh binh, Đế binh trong truyền thuyết nhưng đối với Phàm binh, Bảo binh để cho phàm nhân cùng tuyệt đại đa người tu luyện sử dụng thì đã cách biệt một trời một vực rồi