Lâm Gia Ngôn và Khương Tiểu Phi không màng tới mọi thứ xung quanh mà chỉ biết quấn lấy nhau, thậm chí đến giờ đi làm hắn cũng không quan tâm nữa.
Hắn không quan tâm nhưng Khương Tiểu Lương lại sốt ruột vì phải chờ đợi.
Cô cầm lấy điện thoại xem, đã 8 giờ rồi nhưng vì sao Lâm Gia Ngôn còn chưa ra khỏi phòng để đi làm nữa?
Cô cau mày, hơi kiên nhẫn, nếu cứ tiếp tục đợi như vậy cô sợ cô sẽ đi làm muộn mất.
Nghĩ vậy, cô quyết định không chờ hắn nữa mà vội vàng thức dậy, lấy một bộ quần áo công Tần từ trong tủ ra rồi đi vào nhà tắm tắm rửa.
Sau khi sửa soạn xong, lúc đi qua phòng của Lâm Gia Ngôn, cô chợt dừng lại, sắc mặt bỗng trở nên rất tệ.
Cô nghe thấy rõ ràng tiếng thở hổn hển và âm thanh cơ thể va chạm vào nhau phát ra từ bên trong phòng!
Lúc này trong phòng của Lâm Gia Ngôn, ngoại trừ hai con người không biết xấu hổ là hắn ta và Khương Tiểu Phi thì còn có thể là ai nữa chứ!
Tiếng động này cho thấy bên trong đang làm rất kịch liệt, nó làm cho Khương Tiểu Lương không thể kìm nổi cảm giác xấu hổ và tức giận.
Bây giờ trời đã sáng rồi, nói không chừng ba mẹ cũng sắp thức dậy, thế mà bọn họ lại dám làm chuyện đó một cách trắng trợn như vậy. Thật không coi ai ra gì!
Cắn chặt môi dưới, Khương Tiểu Lương đột nhiên nhấc chân, không hề khách khí mà đạp vào cánh cửa.
Hai người bên trong cũng bị tiếng động bên ngoài làm cho giật mình, cô còn nghe thấy tiếng hít thở của Khương Tiểu Phi kèm theo một âm thanh khàn khàn, có lẽ là đang vội vàng sửa sang lại quần áo, chỉ một lát sau cánh cửa cũng mở ra.
Khương Tiểu Phi còn tưởng người gõ cửa là ba mẹ cô ta nên vô cùng bối rối không biết phải giải thích thế nào, nhưng đến khi mở cửa ra thấy bên ngoài là Khương Tiểu Lương, cô ta liền tức giận, dùng ánh mắt hung giữ lườm Khương Tiểu Lương.
“Mày bị điên à! Đạp cửa làm cái gì?”
Khương Tiểu Lương thấy không hề biết xấu hổ mà lại còn tức giận chửi bới thì chỉ hít một hơi thật sâu, cố gắng nói thật nhỏ nhưng lời nói ra lại không hề khách khí.
“Là tiểu tam mà lại làm chuyện đó một cách quang minh chính đại, vô cùng thẳng thắn. Lần đầu tiên tôi gặp loại người không biết xấu hổ như chị đấy, đúng là thiên hạ vô địch, chị dám nhận thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất. Chị cho rằng tôi đây muốn làm phiền các người ư? Các người muốn làm loạn thì cút ra ngoài mà làm, có ba mẹ ở đây, các người không biết xấu hổ nhưng tôi thì có đấy!”
Khương Tiểu Phi nhìn cô đang tức giận, tưởng rằng cô đang ghen nên đắc ý đến mức cong cả đuôi, “Mày tức đấy à? Ha. Tao với Gia Ngôn yêu nhau nên bọn tạo muốn làm ở đâu thì làm!”
Nói xong, cô ta nhấc tay lên đẩy Khương Tiểu Lương ra rồi kiêu ngạo xoay người bước vào phòng.
Lúc này ngoài cửa chỉ còn lại Lâm Gia Ngôn và Khương Tiểu Lương, hắn ta chợt cảm thấy ngượng ngùng, thực ra hắn ta không hề muốn để Khương Tiểu Lương chứng kiến việc này vì dù gì hắn ta vẫn luôn muốn kết hôn với cô.
Khi Lâm Gia Ngôn còn đang suy nghĩ xem nên giải thích như thế nào thì Khương Tiểu Lương đã xoay người đi về phía phòng tắm mà không thèm nhìn hắn lấy một cái.
Căn phòng đó bây giờ tràn ngập mùi vị sau khi làm tình của Lâm Gia Ngôn và Khương Tiểu Phi, cô sợ nếu còn tiếp tục đứng đó cô sẽ không nhịn được mà nôn ra mất.
Lâm Gia Ngôn hoàn toàn không nghĩ rằng cô sẽ phản ứng như vậy, nhìn bóng lưng của cô hắn chợt cảm thấy vô cùng tức giận.
Vì sao cô không có chút phản ứng nào? Sao lại bình tĩnh mà đi như vậy chứ? Cô không để ý chút nào sao? Không lẽ cô không còn tình cảm với hắn ta nữa?
Hay là... ban đêm cô không về nhà là vì có người khác rồi?
Nghĩ vậy, hắn ta bỗng tức giận đến mức muốn đánh người, do vậy mà hắn ta cũng bước về phía phòng tắm.
Vừa bước vào phòng tắm, Lâm Gia Ngôn thấy Khương Tiểu Lương đang cúi người rửa mặt, tấm gương phía trước vừa khéo phản chiếu hình ảnh hai bầu ngực
trắng hồng tròn trịa của cô.
Hơi thở của Lâm Gia Ngôn đột nhiên nặng trĩu, toàn thân bỗng căng thẳng một cách không tự chủ, hai mắt hắn từ từ di chuyển xuống phía dưới, lại bị thu hút bởi cặp mông tròn cong vênh dưới lớp váy xẻ tà, đôi chân dài thon thả, làn da trắng sáng của cô, đúng là gợi cảm đến mức khó nói thành lời.
Càng nhìn thì trái tim Lâm Gia Ngôn lại đập lại càng nhanh, một ngọn lửa nóng bỏng bùng lên từ bụng dưới khiến hắn ta không thể tự chủ mà chỉ đành tiến về phía trước vài bước, đứng phía sau cô.
Thân hình Khương Tiểu Lương rất đẹp, cô cao 1m7 trông rất xứng đối với người cao 1m8 như hắn. Lúc này vì đang đứng phía sau nên phần thân dưới của hắn ta vừa khéo chạm vào thân sau của cô, nếu như không có vật cản, chắc hẳn ta có thể đâm một phát vào tận sâu trong cơ thể cô.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện khiến Lâm Gia Ngôn càng khó kìm chế.
Lúc này Khương Tiểu Lương hoàn toàn không biết nguy hiểm sắp ập đến, rửa mặt xong liền tiện tay với lấy chiếc khăn lông. Thật không may là lúc cô giơ tay lên thì cúc áo trước ngực cũng bị bung ra, hình ảnh bộ ngực lại càng lộ rõ trước mắt Lâm Gia Ngôn.
Hắn ta không nhịn được nữa, hơi thở càng trở nên nặng nề, hắn giơ tay nắm lấy bộ ngực Khương Tiểu Lương, thân dưới cũng sáp lại cọ sát với thân dưới của cô qua một lớp vải.
“AAAAAAA!”.
Khương Tiểu Lương không kịp lau mặt, sợ hãi hét lên. Cô ngẩng đầu nhìn vào trong gương thì bắt gặp ánh mắt đầy ham muốn của Lâm Gia Ngôn!