Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1813






Chương 1813

“Tôn Yến Tư đã bỏ trốn rồi. Nhất định trong chuyện này có điều gì đó mờ ám. Ba tỷ đó chắc chắn không phải do cô ta vay mượn hay đầu tư.”

Hoa Tuấn Anh đập mạnh xuống bàn một cái: “Cô ta có mà trốn đằng trời. Chúng ta lập tức đến khách sạn tìm cô ta thôi.”

Hy Nguyệt nhún vai: “Phỏng chừng lúc chúng ta đi thì cô ta đã trả phòng từ lâu rồi. Nhưng mà nhà hàng của cô ta ở Giang Thành, chúng ta có thể tìm thấy cô ta bất cứ lúc nào.”

“Tôn Yến Tư, con khốn này tham lam ích kỷ, muốn làm giàu bằng cách dựa vào tiền của gia đình chúng ta, thậm chí cô ta lại còn muốn không muốn bỏ ra một xu, nằm mơ đi, đợi đến khi tóm được cô ta rồi anh nhất định sẽ bắt cô ta trả cả gốc lẫn lãi.” Hoa Tuấn Anh tức giận nói.

Hy Nguyệt tinh ý nhận ra điểm bất thường của Tôn Yến Tư, xem ra cô đã đoán không sai, chuyện này đúng là có liên quan đến cô gái giao đồ ăn cho khách sạn Hildon.

Cơm nước xong xuôi, cô đưa Hoa Tuấn Anh và Lưu Lộ Mai về nhà.

Tôn Yến Tư đã về đến khách sạn, trong lúc cô ta đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc chuẩn bị trả phòng thì chuông điện thoại reo lên, là cuộc gọi đến của Hy Mộng Lan.

“Tôn Yến Tư, cô có muốn kiếm nhiều tiền không?”

Tôn Yến Tư chấn động kịch liệt: “Hy Mộng Lan, cô lại muốn làm gì nữa?”

“Nếu cô làm theo lời tôi nói, chúng ta có thể nhận được ba mươi tỷ, đến lúc đó tôi và cô cưa đôi mỗi người một nửa.” Giọng Hy Mộng Lan có chút kỳ quái.

“Mười lăm tỷ ư?” Mắt Tôn Yến Tư sáng lên, ai mà không muốn kiếm nhiều tiền như vậy chứ?

“Cô muốn tôi làm gì?”

Hy Mộng Lan đã nói chuyện cặn kẽ với cô ta qua điện thoại.

Cô ta run rẩy kịch liệt: “Cô đây chẳng phải là muốn tôi hại Hy Nguyệt có phải không?”

“Có người muốn mua bí mật, chúng ta sẽ bán cho cô ta. Còn về phần hậu quả, không liên quan đến chúng ta. Nào, cô có tình nguyện làm hay không đây? Cô tự mình suy nghĩ đi, số tiền này có thể lên đến ba mươi tỷ đó.” Hy Mộng Lan nói.

Tôn Yến Tư nuốt nước bọt một cách nặng nề: “Anh trai của cô và Hy Nguyệt đã tra khảo tôi về chuyện ba tỷ đó. Bọn họ đã nghi ngờ chúng ta rồi.”

“Chuyện này liên quan đến sự trong sạch của Hy Nguyệt. Thân phận của cô ta bây giờ là gì, đệ nhất phu nhân thành phố Long Minh. Nếu chuyện của khách sạn bị phát tán ra ngoài, tôi dám chắc là cuộc hôn nhân của cô ta sẽ tan vỡ, danh tiếng của cô ta cũng sẽ bị hủy hoại. Nếu như chúng ta để cô ta biết cô đang nắm giữ bí mật nhỏ của cô ta, đương nhiên cô ta vì lợi ích của bản thân nhất định sẽ giết chết cô, với địa vị hiện giờ của cô ta muốn giết cô dễ như nghiền chết con kiến. Cho nên dù bất cứ giá nào cô cũng không được tiết lộ nửa lời nghe rõ chưa, dù có phải chết đi chăng nữa thì cũng không thể nói.” Hy Mộng Lan cố tình hù dọa cô ta.

Tôn Yến Tư rùng mình.

Cũng may xương hàm của cô ta chặt nên cô ta cũng không dám nói gì.

“Nếu như chúng ta tiết lộ chuyện này cho người khác biết, Hy Nguyệt đến tìm chúng ta tính sổ thì phải làm thế nào bây giờ?”

“Cô yên tâm đi, người đó kín miệng như bưng và sẽ không bao giờ khai ra chúng ta đâu.”

Buổi tối.

Hy Mộng Lan và Tôn Yến Tư đến biệt thự ở ngoại ô.

Mộ Dung Cẩm Lý đang đợi họ ở bên trong.