Trạm Na trăm ngàn lần tự hỏi, rốt cuộc anh muốn gì ở cô? Gặp lại anh sau cuộc hôn nhân đổ vỡ, anh ngang nhiên coi như không có chuyện gì xảy ra, từng chút trêu đùa trái tim mềm yếu của cô. Đưa ra khoản tiền lớn mua bảo hiểm một triệu đồng để giúp cô lập công lớn. Ở trước mặt thủ trưởng của cô lại nói là chồng của cô để giúp cô giữ chút thể diện. Thật ra anh không cần như thế, từ khi bọn họ kí đơn ly hôn bọn họ đã không còn là…
Ngày ấy cô chạy trốn chủ nợ, trốn vào xe của kim chủ, thuận đường lớn tiến vào hào môn. Vừa mới cảm thán hạnh phúc quá bất ngờ, tất cả đẹp như trong mộng. Một câu nói của anh với người con gái khác khác, nháy mắt lại đẩy cô vào địa ngục.
"Anh phải có trách nhiệm với cô ấy"
Cô lúc ấy mới biết, thì ra sau khi phép màu tình yêu biến mất, cô bé lọ lem lại là kẻ thứ ba khó xử. Để thành toàn cho kim chủ, người duy nhất cô yêu. Cô lặng lẽ rời đi không mang theo bất kì thứ gì liên quan đến anh – kể cả cuộc hôn nhân của hai người.
Anh lần nữa xuất hiện, đứng giữa tình yêu và thương tổn, cô quả thực thấy lòng mình chưa bao giờ hoang mang như vậy.
Anh yêu cô. Anh là yêu cô thực sự ư? Hay chỉ giống như một phép màu kì diệu thoáng qua như khi bọn họ lần đầu gặp gỡ, chợt thành...chợt tan...