Hôm nay Hoàng Tử xuất hiện với phong cách cosplay hiệp sĩ, mặt dây chuyền là huy hiệu hiệp sĩ bằng vàng đính kim cương đỏ vô cùng phong cách, lại thêm tấm áo choàng đen cực ngầu.
Sao Kim và Ngọc vừa liếc nhìn qua thì phát hiện tấm áo choàng đen của Hoàng Tử chính là tấm bản đồ kho báu. Sau khi sở hữu tấm vải, cô Lee đã nhanh chóng nhận ra tấm vải có công dụng không thấm nước và giữ ấm. Vì vậy cô Lee đã dùng tấm vải làm tấm áo choàng cho Hoàng Tử. Dưới trời mùa đông tuyết rơi thế này, Hoàng Tử sẽ không bị ướt và luôn được giữ ấm.
Ngọc cố nén cơn kích động giả vờ chạy vòng quanh Hoàng Tử cho Holly đuổi theo nhằm thu hút sự chú ý của cô Lee. Hoàng Tử nhìn thấy Holly thì hai mắt sáng lên, nó vùng vẫy tránh thoát khỏi tay cô Lee rồi chạy đến làm quen với Holly. Hai con chó nhanh chóng quấn lấy nhau đùa giỡn.
Một anh bảo vệ bước tới đẩy Holly ra, ẳm Hoàng Tử lên rồi mắng: “Con chó xấu xí này không biết thân phận mà cứ quấn lấy Hoàng Tử, đồ đỉa mà đòi đeo chân hạc.”
Anh ta nói khá lớn tiếng khiến ai nấy đều bất bình. Jimin thầm nghĩ: ‘Cũng may hôm nay Gi Gi bận việc không có ở đây, nếu không thì anh ấy đã nổi giận đùng đùng bênh vực Holly rồi. Dám chê Holly xấu xí, cục vàng của Gi Gi đó biết chưa?’
Sao Kim tức ấm ức cãi lại: “Sao anh lại nói lời phân biệt giàu nghèo như thế? Holly của tôi rất trong sáng nào có biết gì đâu.”
Ngọc thì bước tới vuốt ve Holly chắt lưỡi nói: “Thật không ngờ tình yêu trong sáng của hai con lại bị định kiến sang giàu chia cắt. Thật tội cho Holly, bị người ta chia uyên rẽ thúy.”
Hoàng Tử bị ẳm về không chịu ngồi yên, bản năng duy trì giống nòi bị đánh thức, Hoàng Tử kêu to phản đối và ra sức vùng vẫy. Cô Lee đành phải buông Hoàng Tử ra, Hoàng Tử lập tức chạy tới bên Holly.
Ngọc càng ra sức diễn: “Ôi thật là một tình yêu vĩ đại, sống chết không chia lìa. Cảm động quá đi.”
Jin nghiêng người khẽ nói vào tai Jimin: “Người ta nói không sai, dùng kim cương thử đàn bà, dùng đàn bà thử đàn ông. Dùng chó cái thử chó đực. Dù là Hoàng Tử cũng không ngoại lệ.”
Jimin cũng gật đầu cười nói: “Anh nói đúng, chúng ta dùng Holly nhử Hoàng Tử, lấy lại tấm bảng đồ. Anh chuẩn bị nhé, có thời cơ là giật lấy ngay, tấm bảng đồ đang ở trên mình Hoàng Tử.”
Jin tiếp tục cúi đầu thì thầm: “Giật lấy thì không khó, chỉ sợ không chạy thoát khỏi mấy tay bảo vệ này. Tiếc là hôm nay không có Kookie ở đây, em ấy chạy nhanh nhất trong số chúng ta.”
Bỗng Ngọc lên tiếng hỏi cô Lee: “Hai đứa thật tình yêu nhau như vậy, hay là cô đừng ngăn cản nữa, cho bọn chúng kết thành đôi đi.”
“Chuyện này…”
Cô Lee còn đang ngần ngừ thì Ngọc đã nhanh chóng tháo cái mũ tai thỏ trên đầu Holly ra đội cho Hoàng Tử nói: “Coi như đây là tín vật định tình của Holly trao cho Hoàng Tử, thề nguyền gắn bó bên nhau.”
Lúc này thì mọi người đã hiểu được ý đồ của Ngọc, ai nấy đều căng thẳng nín thở chờ đợi cô Lee đồng ý, liệu cô ấy có cởi áo choàng của Hoàng Tử ra trao đổi không?
Là người rất yêu chó, cô Lee cũng không tỏ ra khó khăn. Cô Lee tháo huy hiệu hiệp sĩ bằng vàng đính kim cương đỏ trao cho Holly. Cô nói: “Đây là tín vật của Hoàng Tử trao cho Holly, thay cho lời hứa hẹn.”
Ai nấy đều choáng váng, không ngờ cô Lee ra tay lại hào phóng như vậy, vung tay một cái là đưa ngay kim cương.
Ngọc vội xua tay nói: “Không được đâu, vật này quý giá lắm, Holly không thể nhận được. Chỉ trao đổi quần áo bình thường là được rồi.” Vừa nói Ngọc vừa đưa tay vuốt tấm áo choàng của Hoàng Tử.
Cô Lee chỉ cười khẽ nói: “Hoàng Tử có thân phận thế nào, dĩ nhiên cũng phải tặng đồ quý giá. Nếu hai đứa là vợ chồng, thì đồ của Hoàng Tử cũng là đồ của Holly. Hay là bây giờ chúng ta tổ chức luôn hôn lễ cho hai đứa nhé.”
Mấy vệ sĩ đi theo cô Lee lập tức dựng ra một lễ đường trang trọng, có cả hoa và bánh cưới. Cô Lee trao cho Ngọc một phong bì đỏ dày cộm gọi là sính lễ hỏi cưới Holly cho Hoàng Tử.
Lúc này Jin và Jimin vẫn ngồi im theo dõi động tĩnh, Jin cảm thấy kỳ quái ghé vào bên tai Jimin thì thầm: “Em có thấy kỳ lạ không Jimin? Cô Lee ra tay quá hào phóng. Theo thông tin anh điều tra được, anh chỉ nghe nói cô ta giàu chứ không hề nghe nói cô ta ngốc.”
Jimin cũng hạ giọng triết lý: “Chúng ta không bao giờ hiểu được phụ nữ cả, bọn họ suy nghĩ không giống với chúng ta. Nhưng thấy bọn họ chơi vui như vậy, chúng ta cứ đứng bên ngoài xem vậy.”
Cô Lee mặc vào cho Holly một cái váy cưới trắng tinh do một cửa hàng thú cưng mới mang tới, tháo cái áo choàng của Hoàng Tử mặc vào cho Holly.
Sao Kim cũng bất ngờ trước sự hào phóng của cô Lee, nhưng cô rất mừng vì không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, có thể lấy lại tấm bản đồ dễ dàng như vậy. Mặt Sao Kim tràn đầy hạnh phúc.
Còn Ngọc thì sụt sùi: “Ôi, nhìn hai trẻ được ở bên nhau, tôi thật cảm động muốn khóc.”
Xong lễ, cô Lee dịu dàng nói: “Lễ cưới đã xong, xin phép nhà gái cho Hoàng Tử đón dâu. Đưa cả hai về nhà nào.”
“Dạ, cô Lee.”
Lập tức mấy anh bảo vệ ùa lên, ôm lấy Hoàng Tử và Holly đi ra cửa. Cái này thật đúng là ăn trộm đồ không thành mà còn mất luôn Holly.