Ngọc và Jimin đang ở trong bếp của căn nhà trọ nấu mì mới mua ở trong cửa hàng tiện lợi. Khu này vắng vẻ lại không thấy quán xá, nên Jimin đã mượn bếp của nhà trọ nấu mì cho mọi người ăn đỡ đói. Con gái của ông chủ nhà trọ chỉ mới khoảng mười lăm tuổi, là một fan cứng của Jimin. Được đích thân thần tượng nhờ cậy, cô bé rất vui vẻ chạy lăng xăng lấy những đồ dùng cần thiết cho Ngọc mượn nấu ăn.
Ngọc vốn tay chân lanh lẹ, chỉ trong chốc lát cô đã nấu xong một tô cháo nóng hổi cho anh Choi Won Kyung. Khác với hôm trước Ngọc giả vờ lóng ngóng khi phụ giúp Jimin, lần này vị trí bếp chính bếp phụ đảo lại, cô khiến Jimin phải tròn mắt mà nhìn. Nấu xong, cô bảo Sao Kim bưng vào phòng cho anh Choi Won Kyung ăn trước để uống thuốc.
Lúc này Ngọc liếc nhìn quanh nhà bếp thấy không còn ai, cô hạ giọng nói với Jimin: “Jimin này, anh vẫn băn khoăn không biết anh Choi Won Kyung có hại chết mẹ ruột của mình hay không, tối nay là cơ hội tốt để chúng ta tìm hiểu sự thật.”
Jimin tỏ ra vô cùng hào hứng tới đứng sát bên Ngọc nhỏ tiếng hỏi: “Chúng ta phải làm gì đây? Cô có kế hoạch gì nói thử xem.”
“Anh có biết gì về mẹ của anh Choi Won Kyung không”
Jimin nói: “Tôi chỉ biết mẹ của anh Choi Won Kyung là người Busan, theo chồng khi còn trẻ. Trong lần xảy ra tranh chấp với chồng, cô ấy bị chồng mình xô và ngọn lửa đang cháy và qua đời vì bị bỏng nặng. Khi đó cô ấy mới hơn ba mươi tuổi, còn rất trẻ. Vụ cháy xảy ra vào lúc nửa đêm, ngọn lửa bùng phát rất nhanh, không ai tới cứu kịp cả. Hiện trường vụ án chỉ có gia đình ba người bọn họ. Anh Choi Won Kyung là con trai duy nhất của bọn họ, anh ấy luôn day dứt vì không cứu được mẹ mình.”
Ngọc đang làm món mì xào, cô vừa làm vừa nói: “Là ai xô cô ấy vào ngọn lửa thì chúng ta cũng chưa biết được, cho nên đêm nay chúng ta sẽ hỏi anh Choi Won Kyung.”
“Ý của cô là?”
“Chúng ta sẽ giả làm mẹ của anh Choi Won Kyung hiện hồn về chất vấn anh ấy. Anh Choi Won Kyung đang bị sốt cao, thần trí không tỉnh táo, đây là thời cơ tốt nhất. Vừa hay anh cũng là người Busan, nếu anh giả làm mẹ của anh Choi Won Kyung là thích hợp nhất.”
Jimin lập tức lắc đầu: “Không được, cô đã nghĩ đến hậu quả chưa? Anh Gi Gi mà biết được tôi giả ma dọa anh Choi Won Kyung thì...”
Không để cho Jimin nói hết lời, Ngọc lập tức phản bác: “Anh Gi Gi không thể nào biết được. Căn nhà trọ này đã có tiếng bị ma ám, ai cũng sẽ nghĩ là bà chủ nhà trọ hiện hồn về. Cứ đổ hết cho bà ấy là xong. Hơn nữa anh không phải giả ma dọa anh Choi Won Kyung mà là điều tra phá án.”
Điều tra phá án ư? Nhiệt huyết trong lòng Jimin lại trỗi dậy. Lúc nhỏ anh đã từng có ước mơ làm cảnh sát, nhưng mà anh cũng rất sợ ma đó. Bảo anh giả ma dọa người khác chi bằng bảo người khác giả ma dọa anh còn dễ hơn. Jimin vẫn cứ tìm cách từ chối: “Không được, chưa chắc anh Choi Won Kyung tin mà nói ra sự thật. Hơn nữa tôi cũng không biết giọng nói của mẹ anh ấy như thế nào để bắt chước được.”
Ngọc bĩu môi nói: “Xì, người có tật thì sẽ bị giật mình. Nếu anh ta có làm việc xấu, trong lòng đã có bóng ma thì tự nhiên sẽ bị ám ảnh. Vả lại mẹ anh ấy qua đời đã lâu, từ khi anh ấy còn nhỏ, trí nhớ sẽ không còn rõ ràng. Trong lúc sợ hãi, anh ấy sẽ không đủ tỉnh táo để suy xét nhiều vậy đâu.”
“Vậy sao cô không giả làm mẹ của anh Choi Won Kyung đi? Làm ma nữ thích hợp với cô hơn.”
Ngọc bối rối giải thích: “Việc giả làm mẹ của anh Choi Won Kyung không khó, tôi vẫn chơi trò giả ma nhát con nít hoài. Nhưng tôi không biết giả giọng người bản xứ, chỉ riêng việc nói chuyện bằng tiếng Hàn tôi cũng đã thấy khó rồi, anh Choi Won Kyung mà nghe giọng tôi thì sẽ nhận ra ngay.”
Lúc này Ngọc chợt nhìn thấy Sao Kim trở lại nhà bếp, vẻ mặt Sao Kim phụng phịu như đang giận ai. Hay lắm, tại sao cô lại quên mất Sao Kim chứ? Từ nhỏ Sao Kim đã rất giỏi giả giọng người khác, Ngọc là chị em với Sao Kim mà vẫn hay bị Sao Kim lừa. Vì vậy Ngọc đon đả hỏi Sao Kim: “Sao Kim, em sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”
“Hồi nãy em bưng cháo vào cho anh Choi Won Kyung, em nhìn thấy anh ấy...” Nói tới đây Sao Kim im bặt, cô bực tức ngồi xuống một cái ghế bên cạnh bàn, đôi mắt cô đỏ hoe.
Ngọc bèn châm thêm dầu vào lửa: “Em nhìn thấy anh Choi Won Kyung thân mật với Gi Gi chứ gì, cái này ai mà chẳng biết.”