Gi Gi suy tính thật nhanh, anh đã có chủ ý. Anh bước tới đá vào chân Hopi một cái nói: “Dậy đi hái hoa thôi, cây hoa ông quản gia nói ở gần đây, em gọi cả Jimin và Cookie đi nữa.” Sau đó anh lững thững đi theo sau Ngọc và Mặt thẹo, còn đầu trọc đi theo sau lưng anh.
Hopi ngơ ngác ngồi dậy nhìn theo Gi Gi, Gi Gi vừa nói ‘cây hoa ông quản gia nói’ là loại cây có độc sao? Hopi bật ngồi dậy chạy tới gọi: “Jimin, Cookie, đừng giỡn chó nữa, đi thôi, cơ hội đến rồi. Chúng ta sẽ...”
Ở đằng này có rất nhiều dây leo quấn quanh cây cột đá, đung đưa trên đầu. Bây giờ là ban ngày, ánh nắng dịu nhẹ nhảy múa trên những cọng dây xanh biếc mềm mại điểm xuyến những bông hoa hình ngôi sao đỏ thắm đung đưa theo gió, đẹp đến nao lòng. Một cơn gió thổi qua lại có một cơn mưa hoa đỏ rơi lả tả, khiến người ta say mê.
Sao Kim ngẩn ngơ đứng nhìn rồi đưa tay ra hứng những ngôi sao đang rơi, cô reo lên: “Đẹp quá, hái cho em đi Gi Gi.”
Gi Gi bước tới kéo cô ra xa rồi nói: “Em cẩn thận, cây này có gai. Em ngồi đây đợi đi, để anh hái làm vương miện cho công chúa của anh đội đầu. Anh sẽ hái cho em nhánh hoa cao nhất, đẹp nhất.”
Sau đó anh quay sang Cookie nói: “Cookie, giúp anh với, cõng anh lên đi.”
Ngọc cũng chẳng chịu thua, quay sang nói với Mặt thẹo: “Bên này hoa nhiều lắm, anh qua đây hái cho em đi.”
Đại ca mắt hí nhìn Mặt thẹo bình thường mặt lạnh băng vậy mà lúc này cũng dại gái, chạy đi hái hoa cho Ngọc, đàn em của hắn thật không có tiền đồ. Rồi hắn cau mày nhìn Cookie cõng Gi Gi trên lưng, thật là ngứa mắt. Gi Gi vì sợ gai đâm tay nên dùng tấm bản đồ quý giá quấn quanh bàn tay. Anh đang cố gắng với tay hái một nhành cây ở trên cao nhưng không tới.
Đại ca mắt hí hừ một tiếng khinh bỉ, bản lãnh chỉ như vậy mà muốn tranh với hắn sao? Đại ca mắt hí khẽ phất tay, vút một tiếng, phi đao bay ra cắt một đường thật ngọt. Đầu trọc bước tới đưa tay chụp.
Gi Gi khẽ bảo Cookie thả mình xuống, anh nhìn Đại ca mắt hí phóng phi đao vun vút, cành hoa rơi lia lịa. Đầu trọc chụp được một ôm lớn cả cành lẫn hoa. Đại ca mắt hí hài lòng ngừng phóng phi đao, vẻ mặt hắn vô cùng đắt ý, nhiêu đây đã đủ cho Sao Kim chơi thoải mái rồi. Còn Gi Gi thì cau mày, Đại ca mắt hí không hề chạm đến cành cây thì làm sao mà trúng độc? Cần phải nghĩ cách khiến cho hắn bị trúng độc, anh quay sang thì thầm với Cookie.
Bỗng Đầu trọc ném hết cành hoa đang ôm trong tay xuống, hắn mở to mắt nhìn Đại ca mắt hí lắp bắp nói: “Đại ca, cây hoa này có độc. Tay em tê dại rồi.”
Gi Gi lập tức lao tới đẩy Đại ca mắt hí tới bên bụi cây dại. Đại ca mắt hí xoay người, vung tay, khiến Gi Gi va vào bụi cây, những cây gai nhọn đâm vào người anh khiến anh đau đớn nhăn mặt, nhưng anh vẫn liều mạng ôm hắn lại. Hắn lên gối, đánh Gi Gi văng ra xa. Cookie đã lao vào phối hợp, hắn vừa xoay người đã hứng trọn cú đá song phi của Cookie khiến hắn rơi vào bụi cây, gai nhọn đâm vào da thịt hắn. Hắn chồm dậy rút phi đao ra nhưng cảm giác tê dại lập tức lan tỏa khiến hắn ném không trúng mục tiêu.
Mọi người lập tức lao vào trợ giúp, Hopi la lớn: “Mọi người cẩn thận, đừng để gai đâm trúng. Cây này có độc.”
Mặt thẹo nghe tiếng đánh nhau vội vứt hoa trong tay đi định trợ giúp thì cảm thấy cánh tay tê rần. Jimin đã cầm kiếm chờ sẳn, anh vung kiếm lên múa một đường đẹp mắt, đánh cho hắn ngã lăn vào bụi cây dại.
Đầu trọc tuy bị trúng độc nhưng cũng cố gắng đứng dậy chống đỡ, nhưng cũng cầm cự không được bao lâu. Chẳng bao lâu cả ba tên đều bị khống chế, mấy anh bảo vệ lập tức lấy dây trói lại.
Sao Kim lao tới đỡ Gi Gi dậy, cô nhìn khóe miệng anh rướm máu mà đau lòng. Anh nắm lấy tay cô thì thào: “Em đừng sợ, anh không sao đâu.”
“Em biết, em yêu anh.” Sao Kim bật khóc ôm lấy Gi Gi.
Gi Gi dịu dàng hôn lên những giọt lệ đang rơi lã chã, anh thì thầm vào tai cô: “Sao Kim, em đừng khóc. Mỗi một giọt nước mắt của em như một mũi tên ghim vào tim anh, khiến lòng anh đau nhói. Em không biết anh yêu em nhiều thế nào đâu, Sao Kim.”
Anh lại tiếp tục hôn cô, rồi nói: “Nếu lát nữa anh có biểu hiện gì khác thường thì em cũng đừng sợ nhé, anh sẽ không sao đâu. Tốt hơn hết em hãy tránh xa anh một chút.”
Đôi tay anh ôm chặt lấy cô, như muốn khảm cô vào trong cơ thể mình, anh hôn mãi không dứt. Sao Kim cảm thấy mình như đang rơi vào vòng xoáy, cô cảm thấy Gi Gi nói rất kỳ lạ nhưng cô không giải thích được, nụ hôn của Gi Gi đã cuốn tâm trí cô đi mất biệt tăm, đầu óc cô quay cuồng.
Anh Jin bước tới đằng hắng một tiếng rồi nói: “Gi Gi à, anh không muốn làm cho em mất hứng nhưng chúng ta cũng nên đi thôi.”
Lúc này Sao Kim mới sực nhớ ra còn có nhiều người ở đây nữa, cô đỏ mặt cố đẩy Gi Gi ra nhưng Gi Gi cứ ôm chặt lấy cô. Sao Kim bất đắt dĩ nói: “Gi Gi, buông em ra.”
Vẻ mặt Gi Gi tủi thân, ấm ức nói: “Anh không muốn rời xa em.”
Sao Kim cố gắng đẩy anh ra và nói: “Không phải rời xa đâu, chúng ta cần phải lên đường trở về. Gi Gi, buông em ra.”
Cảnh báo: mấy chương sau có H, tác giả cũng bất đắc dĩ thôi, để đảm bảo tính hợp lý của câu truyện, tác giả đã cố gắng tỉnh lượt bớt. Ai không thích H thì đừng xem.