Vô Thượng Sát Thần

Chương 898




- Rời đi, cho dù ngươi có thể rời đi, lại có thể làm thế nào?

Lô Chiến hừ lạnh một tiếng, một cỗ lực lượng bàng bạc trong nháy mắt giam cầm Tiêu Phàm, làm hắn không thể động đậy.

Hắn thanh âm rất lạnh, nhưng trong con ngươi hắn lại mang theo một tia lo lắng:

- Tiêu Phàm, ngươi đừng quên, ngươi là Huyết Lâu Cửu Trưởng Lão, tương lai là Huyết Lâu Lâu Chủ, chỉ cần ngươi không chết, Huyết Lâu liền vĩnh viễn bất diệt!

- Chính là bởi vì ta là Cửu Trưởng Lão, cho nên ta không thể trơ mắt nhìn xem Huyết Lâu bị diệt, nhìn lão sư...

Tiêu Phàm hai mắt đỏ bừng, gần như gào thét ra, chỉ là nói đến cuối cùng, hắn không biết như thế nào nói tiếp nữa.

Túy Ông là một trong hai người hắn tôn trọng nhất đời này, một người khác chính là Bắc Lão, hắn làm sao có thể

trơ mắt nhìn Túy Ông chết chứ.

- Yên tâm, Gia Cát lão đầu không dễ dàng chết như vậy.

Lô Chiến lắc đầu, nói:

- Ta biết ngươi là người trọng tình trọng nghĩa, nhưng càng là thời khắc mấu chốt, ngươi càng nên lý trí, cừu hận sẽ chỉ che đậy hai mắt ngươi.

- Tiền bối nói rất đúng, ta nên tỉnh táo, chỉ là ta lưu tại Vô Song Thánh Thành còn có ý nghĩa gì? Thời gian một tháng, lại có thể làm cái gì?

Tiêu Phàm chậm rãi bình tĩnh lại.

Vô Song Thánh Thành thiên địa linh khí càng thêm nông đậm, nhưng muốn thời gian một tháng đạt tới thực lực Chiến Thánh cảnh, không khác gì người si nói mộng.

Mà sau khi Nam Vực Đại Bỉ, Tiêu Phàm lại phải rời đi, vậy cùng hiện tại rời đi có khác biệt gì đâu?

- Tiêu Phàm, đừng nên xem thường Nam Vực Đại Bỉ, thời gian một tháng này có lẽ sẽ phát sinh kỳ tích, đến thời điểm ngươi mới có thể trọng chấn Huyết Lâu.

Lô Chiến lắc đầu, khẽ mỉm cười nói.

Nghe được "Trọng chấn Huyết Lâu" bốn chữ này, trong lòng Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, hắn có thể nghe ra Lô Chiến kiên quyết, nhưng hắn là Chiến Thánh cảnh mà, ngay cả hắn đều một bộ thấy chết không sờn, Huyết Lâu còn có thể sống sót sao?

- Thiên tài cùng thiên tài ở giữa va chạm và ma luyện, mới nhanh trưởng thành nhất, không nên đem tầm mắt giới hạn tại Vô Song Thánh Thành, Chiến Hồn Đại Lục lớn hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều.

Lô Chiến ý vị thâm trường nói ra.

Tiêu Phàm nghe vậy, nắm đấm nắm chặt, trong lòng thở dài nói:

- Đúng vậy, đây chỉ là Vô Song Thánh Thành mà thôi, Chiến Hồn Đại Lục chân chính lại bao la hùng vĩ biết bao, ta còn rất nhiều sự tình chưa làm xong, mà hiện tại muốn làm, chính là đột phá Chiến Đế trung kỳ!

Chỉ một thoáng, một cỗ Hồn Lực ba động đáng sợ từ trên người Tiêu Phàm bạo phát ra, thiên địa linh khí bốn phía mãnh liệt tràn vào, Hồn Giới trong phòng tản ra quang mang hừng hực, tựa như muốn nổ tung.

Lô Chiến thấy thế, Hồn Lực bàng bạc từ trên người hắn bạo phát, bao phủ cả phòng, ngay tại lúc đó, Lô Chiến đưa tay vung lên, vô số Cực Phẩm Hồn Thạch xuất hiện ở trong phòng.

- Đa tạ tiền bối.

Tiêu Phàm cảm kích gật đầu nói.

- Ngươi yên tâm đột phá đi, ta có thể làm vì ngươi, cũng chỉ có như vậy, liền xem như lễ gặp mặt tặng cho ngươi, đừng đến lúc gặp Gia Cát lão đầu lại nói ta hẹp hòi.

Lô Chiến cười nhạt một tiếng.

Tiêu Phàm nhìn hơn trăm vạn Cực Phẩm Hồn Thạch trên mặt đất, trong lòng cực kỳ không được bình tĩnh, nhiều Cực Phẩm Hồn Thạch như vậy, không phải là người tầm thường có thể lấy ra được.

Lô Chiến thủ bút này cùng hai chữ "hẹp hòi" hoàn toàn không liên quan.

Bất quá nghĩ đến bản thân đột phá cần thôn phệ Hồn Lực gấp mấy lần người khác, thần sắc Tiêu Phàm liền cực kỳ phức tạp.

Nếu như không phải Lô Chiến ở chỗ này, hắn muốn đột phá, đoán chừng sẽ náo ra động tĩnh rất lớn, thậm chí ngay cả Hồn Thạch đều không đủ.

Rất nhanh, Tiêu Phàm liền tiến vào trạng thái nhập định, đắm chìm vào trong lĩnh ngộ cảnh giới và đột phá.

Đã lĩnh ngộ Nhị Trọng Tu La Ý Chí và Nhị Trọng Bất Hủ Ý Chí, chỉ cần có đầy đủ Hồn Lực, đột phá chỉ là sự tình nước chảy thành sông.

Cảm nhận được Hồn Lực ba động cường đại trên người Tiêu Phàm, trong lòng Lô Chiến cũng cực kỳ không được bình tĩnh, mà khi trên người Tiêu Phàm xuất hiện Vô Tận Chiến Hồn, con ngươi Lô Chiến bỗng nhiên co rụt lại.

- Cái này chẳng lẽ là?

Lô Chiến thiếu chút nữa thì kinh hô, cuối cùng mấy chữ tại trong lòng thốt ra:

- Vô Tận Chiến Hồn?

- Chiến Hồn Tu La Điện Truyền Thừa vậy mà tại trên người Tiêu Phàm?

Ánh mắt Lô Chiến sáng rực nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, tựa như nhìn thấy một khối báu vật.

Tiêu Phàm mặc dù chỉ biết Lô Chiến là người Huyết Lâu, nhưng lại không biết Lô Chiến chính là Huyết Lâu Đại Trưởng Lão, biết rất nhiều sự tình liên quan tới Tu La Điện, đây cũng là nguyên nhân hắn một cái liền nhận ra Vô Tận Chiến Hồn.

Lập tức Lô Chiến đột nhiên cười lên, tự nhủ:

- Diêm La Phủ, thật sự cho rằng nhất thống Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ liền có thể tái hiện Tu La Điện chân chính sao? Nghĩ quá đơn giản, không có Vô Tận Chiến Hồn, các ngươi vĩnh viễn vô pháp tái hiện huy hoàng của Tu La Điện!

Bên trong Vô Tận Chiến Hồn, không chỉ có riêng Chiến Hồn đặc thù, hơn nữa còn ghi lại Tu La Truyền Thừa, không có Tu La Truyền Thừa, làm sao có thể xây dựng Tu La Điện?

- Gia Cát lão đầu, Lão Tử đời này cho tới bây giờ không phục ngươi, chỉ là chuyện ngươi thu Tiêu Phàm làm đồ đệ, Lão Tử tâm phục khẩu phục.

Trong lòng Lô Chiến cười to, thoải mái không thôi.

Giờ phút này Tiêu Phàm tự nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Lô Chiến, cả thể xác và tinh thần hắn đều chìm vào bên trong Hồn Hải, Bát Trọng Vô Tận Chiến Quyết vận chuyển, bắt đầu điên cuồng hấp thu Hồn Lực bốn phía.

Bên trong Hồn Hải, hai cái Hồn Lực vòng xoáy to lớn không ngừng xoay quanh, theo Hồn Lực tràn vào, Hồn Hải không ngừng hướng về bốn phía khuếch tán, phát ra thanh âm sóng lớn cuồng cuộng.

Hồn Lực không chỉ có số lượng đang gia tăng, hơn nữa chất lượng cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, độ tinh thuần Hồn Lực của hắn tuyệt đối so với đại bộ phận Chiến Đế hậu kỳ còn muốn thuần khiết hơn, thậm chí có vài Chiến Đế đỉnh phong cũng chưa chắc có thể so với hắn.

Mặt khác, U Linh Chiến Hồn, Vô Tận Chiến Hồn phát ra khí tức cũng càng thêm bàng bạc, Hồn Lực hóa thành từng tia hướng về bốn phía trong kinh mạch tràn ngập.

Theo Vô Tận Chiến Quyết vận chuyển, kinh mạch Tiêu Phàm cũng không ngừng mở rộng, so với Chiến Đế sơ kỳ lại thô to hơn mấy phần.

Cũng đừng xem thường mấy phần này, thực lực Tiêu Phàm tuyệt đối có thể gia tăng gấp bội.

- Oanh!

Đột nhiên, một tiếng nổ vang từ thể nội Tiêu Phàm truyền đến, tựa như xuyên phá một tầng cách ngăn, khí tức trên người hắn lần thứ hai đạt tới đỉnh phong.

- Chiến Đế trung kỳ!

Ánh mắt Lô Chiến sáng lên, thầm nghĩ trong lòng:

- So với Chiến Đế sơ kỳ, cường đại hơn quá nhiều, mặc dù đột phá Chiến Đế hậu kỳ chưa chắc có thể từ đào thoát dưới tay Chiến Thánh, nhưng dưới Chiến Thánh cảnh, đoán chừng cơ hồ không ai là đối thủ của ngươi.

Tiêu Phàm vẫn không có dừng lại, Vô Tận Chiến Quyết tiếp tục vận chuyển, ổn định tu vi, Cực Phẩm Hồn Thạch trong phòng dùng mắt trần có thể thấy tốc độ tiêu hao.

Ròng rã ba canh giờ, Cực Phẩm Hồn Thạch trong phòng toàn bộ đều bị Tiêu Phàm tiêu hao sạch sẽ, ngay tại lúc đó, Tiêu Phàm mở hai mắt, trong miệng thở ra một ngụm trọc khí.

Hắn cảm thụ được bản thân biến hóa, trên mặt lộ ra một cỗ tự tin tuyệt đối, trong lòng trầm ngâm:

- Nếu như lần nữa gặp phải Lăng Quân, cho dù không cần lực lượng Tỏa Hồn Châu, ta cũng có thể cùng hắn chém giết!

- Tiêu Phàm, chúc mừng!

Thanh âm Lô Chiến vang lên, từ đáy lòng chúc mừng.

- Đa tạ tiền bối hộ pháp cho vãn bối.

Tiêu Phàm chắp tay thi lễ nói, Lô Chiến đến quá kịp thời, có thể nhanh như vậy đột phá Chiến Đế trung kỳ, công lao có một nửa là của Lô Chiến.

- Không cần cám ơn ta, ngày mai sẽ là Nam Vực Đại Bỉ, bản thân ngươi tự giải quyết cho tốt, chuyện trước đó ta nói, ngươi nhất định phải nhớ kỹ, chớ để Gia Cát lão đầu thất vọng.

Lô Chiến khoát tay một cái nói, nói xong câu cuối cùng liền không thấy tăm hơi.

- Đa tạ tiền bối.

Tiêu Phàm nhẹ giọng tự nói.

Lúc này, lại có một đạo thanh âm quanh quẩn bên tai hắn:

- Vô Tận Chiến Hồn ở trên người ngươi, một ngày kia ngươi cường đại lên, có thể đi tổng bộ La Sinh Môn cùng Diêm La Phủ một chuyến, khả năng sẽ thu hoạch ngươi không tưởng tượng được.