Vô Thượng Sát Thần

Chương 1136




Hô một tiếng, một luồng gió lớn từ đằng xa

cuốn tới, tu sĩ trong Đại Long Đế Cung cảm nhận được khí thế khổng lồ kia, đồng loạt quỳ rạp xuống đất, đến đầu còn nhấc không nổi.

Chiến Thánh!

Đám người giật mình, trong mắt đều là vẻ tuyệt vọng.

Đại Long Đế Triều, mạnh nhất cũng chỉ là Chiến Đế cảnh, đại bộ phận đều là Chiến Vương cảnh hoặc tu vi phía dưới, làm sao có thể là đối thủ Chiến Thánh cảnh chứ?

Khuôn mặt Long Thần ngưng trọng tới cực điểm, ngẩng đầu nhìn về không trung, lại nhìn thấy một thanh niên mặc hỏa hồng bào đứng lơ lửng trên không, nhìn xuống bọn hắn, bộ dáng ngạo nghễ.

Trong ánh mắt kia tràn ngập hờ hững, tựa như trong mắt hắn, những người Đại Long Đế Triều này đều là một bầy kiến hôi!

- Hừ!

Thanh niên hỏa hồng bào hừ lạnh một tiếng, đưa tay đánh ra một chưởng cương đánh xuống phía dưới, Hồn Lực ba động cuồng bạo quét sạch bốn phương tám hướng.

- Nếu như ngay cả năm phần lực lượng của ta đều không tiếp nhận được, vậy cũng không có tư cách sống sót.

Thanh niên hỏa hồng bào thản nhiên nói, con ngươi lạnh lẽo nhìn chằm chằm phía dưới, tựa như đang nhìn một bầy kiến hôi bị hủy diệt.

- Tất cả mọi người lui lại!

Lúc này, tiếng gầm lên giận dữ truyền đến, chỉ thấy quanh thân Long Thần hắc khí ngập trời, quay cuồng Bất Hủ, hư không đều bỗng nhiên run rẩy, xuất hiện những vết nứt nhỏ xíu.

Thần Uy?

Đám người kinh hãi nhìn phía dưới, trong mắt đều là vẻ khó tin, có thể tản ra Thần Uy đại biểu cho cái gì mọi người đều rất rõ ràng, chẳng lẽ Long Thần cũng nắm giữ Thần Phẩm Chiến Hồn?

Một người ở Đế Triều nho nhỏ, làm sao có thể nắm giữ Thần Phẩm Chiến Hồn chứ?

- Thú vị đấy.

Thanh niên Hỏa hồng bào mị mị hai mắt, chưởng cương lại tăng thêm mấy phần lực lượng.

Dù là Long Thần nắm giữ Thần Phẩm Chiến Hồn, hắn thấy cũng chỉ là thú vị mà thôi, một thanh niên Chiến Đế cảnh hậu kỳ, có mạnh hơn nữa thì có thể thế nào?

Chưởng cương còn chưa rơi xuống, tu sĩ Đại Long Đế Triều đã không tiếp nhận nổi uy áp của một chưởng này, rất nhiều người đồng loạt nổ tung lên, hóa thành huyết vụ cuồn cuộn tràn ngập hư không.

Năm phần uy lực của Chiến Thánh cảnh, cũng đã vượt qua thực lực Bán Bộ Chiến Thánh, bọn hắn những tu sĩ cấp thấp làm sao có thể ngăn cản chứ?

Nhìn tu sĩ Đại Long từng người chết đi, trong mắt Long Thần lộ ra một vòng vẻ điên cuồng, đột nhiên, khí thế trên người hắn đại biến, vốn chỉ là hắc khí cuồng bốc lên, sau lưng Long Thần đột nhiên xuất hiện một bóng đen to lớn.

Xa xa nhìn lại, bóng đen kia to đến bốn năm mươi trượng, dù là Chiến Hồn Chiến Thánh cảnh cũng không hơn được cái này, uy thế đáng sợ kia đến cả Chiến Hồn Chiến Thánh cảnh đều không bằng.

Nhìn sơ một chút, dường như là một sư tử hắc sắc, xếp bằng ở không trung, trong miệng phun ra nuốt vào mây mù, một cỗ uy thế vô địch từ trên người nó tản ra.

- Thần Phẩm Chiến Hồn, Thượng Cổ Ma Toan!

Thanh niên hỏa hồng bào rốt cục biến sắc, con ngươi rung động kịch liệt, không chút do dự thi triển ra toàn bộ lực lượng.

Hắn thấy, một người nắm giữ Thần Phẩm Chiến Hồn, tuyệt đối không thể để hắn trưởng thành, nhất là lúc nhìn thấy con ngươi màu đỏ tươi của Long Thần, hắn càng có ý nghĩ nhất định phải giết.

Hiện tại nếu không giết hắn, về sau sẽ không phải hắn giết Long Thần, mà là Long Thần giết hắn.

Người nắm giữ Thần Phẩm Chiến Hồn khủng bố đến mức nào, điểm này hắn rất rõ ràng, nếu như đã đắc tội hắn, vậy thì nhất định phải giết hắn trước đã.

Thanh niên hỏa hồng bào rất may mắn, may mắn rằng mình là Chiến Thánh cảnh, bằng không, thật đúng là chưa chắc có thể làm gì được Long Thần.

Oanh!

Long Thần nghiến răng nghiến lợi, Chiến Hồn Thượng Cổ Ma Toan điều động Hồn Lực toàn thân, mang theo lực lượng ngập trời đập tới không trung, lực lượng đáng sợ chạm vào nhau tại hư không.

Thanh niên hỏa hồng bào một chưởng đánh vào trên lồng ngực Long Thần, tiếng xương gãy răng rắc không ngừng vang lên, vô cùng thanh thúy, lục phủ ngũ tạng cũng chẳng tốt đẹp gì, trong miệng hắn phun ra máu tươi còn kèm theo mảnh vụn của tạng phủ.

Thân thể Long Thần bay ngược, hung hăng nện ở trên mặt đất cách đó trăm trượng, oa một tiếng phun ra mấy ngụm máu tươi, thân thể tê liệt trên mặt đất, không thể động đậy nữa.

- Đế Chủ!

Người Đại Long Đế Triều kêu to, rất nhiều người nhanh chóng chạy về vị trí Long Thần, bảo hộ Long Thần ở giữa.

- Một bầy kiến hôi!

Thanh niên hỏa hồng bào thấy thế, hừ lạnh một tiếng, đưa tay lại đánh một chưởng lên, trong lòng hắn vô cùng khó chịu, một người sắp chết lại còn có nhiều người thủ hộ như vậy, nếu như là bản thân hắn, đoán chừng những người khác đã sớm bị dọa chạy mất.

Dù sao đã xuất thủ, vậy liền dứt khoát giết cho thống khoái, trực tiếp diệt đám người này, Đại Long Đế Triều nhất định nằm trong khống chế của Chiến Thần Điện.

- Bảo hộ Đế Chủ!

- Đế Chủ vì bảo hộ chúng ta mới bị thương, cho dù chết, chúng ta cũng phải chết ở phía trước Đế Chủ.

- Chiến Thần Điện loại cẩu tạp chủng này, sớm muộn sẽ gặp báo ứng!

Đám người kêu to, tất cả đều vây quanh Long Thần vào giữa, rất nhanh liền tạo thành bức tường người lấp kín, cho dù là chết cũng không muốn nhượng bộ.

Trong con ngươi Long Thần đỏ bừng giữ lại nước mắt nóng hổi, hắn rất muốn lớn tiếng gào thét, bảo đám người nhanh chóng lui ra phía sau, đáng tiếc, hắn căn bản không phát ra được bất kỳ thanh âm nào.

Một chưởng của thanh niên hỏa hồng bào gần như phế Hồn Hải hắn, chấn vỡ kinh mạch toàn thân hắn.

Dù hắn nắm giữ Thần Phẩm Chiến Hồn, nhưng trước mặt Chiến Thánh chân chính vẫn không phải là gì.

Tu sĩ bên ngoài Đại Long Đế Triều thấy cảnh này liền cau mày, bọn hắn cũng bị bầu không khí của tu sĩ Đại Long lây truyền.

Trong đầu của bọn họ đang tự hỏi một vấn đề, nếu như chủ tử bọn hắn gặp phải tình huống này, bọn hắn có xông lên không?

Đáp án dĩ nhiên là không!

Rất nhiều người lộ ra vẻ không đành lòng, đáng tiếc, đại biểu của bọn hắn là Chiến Hồn Điện cùng Chiến Thần Điện, mệnh lệnh Chiến Thần Điện cho tới bây giờ không ai dám vi phạm, đáng tiếc cho Đế Chủ Đại Long Đế Triều.

Thanh niên hỏa hồng bào nhìn thấy tình hình phía dưới, trong lòng càng phẫn nộ, hắn có một loại ghen ghét đối với Long Thần.

- Chết đi.

Chưởng cương rơi xuống, thanh niên hỏa hồng bào lạnh lùng cười một tiếng, dù ngươi được người khác kính yêu thì thế nào, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi cái chết.

- Xuy xuy ~

Đột nhiên, một đạo lợi mang từ phương xa gào thét tới, trực tiếp vọt tới chưởng cương kia, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, phần lớn người chỉ cảm thấy thân thể có chút phát lạnh.

Ngay sau đó, chưởng cương rộng lớn kia bỗng vỡ ra, phát ra tiếng vang phốc, sau đó chôn vùi trong hư không, dần dần, phong bạo mới chậm rãi bình tĩnh xuống tới.

- Ai!

Thanh niên hỏa hồng bào lông mày nhíu lại, lạnh lùng nhìn về phía nơi xa.

Nơi đó, có hai đạo lưu quang cực tốc tới gần, cơ hồ trong chớp mắt ở liền xuất hiện ở trên Đế Cung.

Có điều, tại không trung chỗ bọn Long Thần, lại có một cái thanh niên hắc bào đứng đấy, hắn một tay vác đao, một tay cầm một chuôi trường kiếm huyết sắc, sắc mặt lạnh lùng.

- Tiêu Phàm!

Thanh niên hỏa hồng bào kêu lên sợ hãi, con ngươi rung động kịch liệt, đối với Tiêu Phàm, hắn có một loại sợ hãi phát ra từ nội tâm.

- Ngươi muốn giết hắn?

Tiêu Phàm cũng nhận ra thanh niên hỏa hồng bào, hắn nhớ người này bên trong Tu La Bí Cảnh là đứng ở bên cạnh Chiến Vũ Yến.

Không sai, thanh niên hỏa hồng bào chính là Chiến Bách Dương, Tiêu Phàm từ trong trí nhớ của Tư Không Tàng Kiếm biết được cái tên này, chỉ là Tiêu Phàm căn bản không quan tâm hắn mà thôi.

Nhưng mà hiện tại, người này lại muốn giết Long Thần, hủy diệt Đại Long, sát tâm Tiêu Phàm lại nổi lên.

Hắn mắc nợ Long gia quá nhiều, bây giờ Long gia chỉ còn lại một Long Thần, Tiêu Phàm làm sao có thể để hắn chết chứ?

- Không không không, ta không muốn giết hắn, chỉ là chơi đùa cùng hắn mà thôi.

Chiến Bách Dương vội vàng khoát tay, thân hình không ngừng rút lui.

- Nói đùa có đúng không? Vậy ta cũng chỉ đùa với ngươi.

Thần sắc Tiêu Phàm lạnh lùng, người Chiến Thần Điện da mặt như thế nào, hắn sớm đã lĩnh giáo.

Vừa dứt lời, hắn đi từng bước một đến hướng Chiến Bách Dương, sát ý lạnh lùng.

Lục Đạo