Triệu Bân cũng di chuyển.
Liễu Như Nguyệt cũng hành động, đôi tay ngọc ngà đột ngột chưởng qua.
Triệu Bân không nói gì, tung ra Uy Long chưởng để đối kháng.
Ầm.
Hai chưởng va vào nhau trong không gian, một tầng khí mang theo sấm sét bắn ra.
Triệu Bân lùi lại nửa bước, xương cánh tay tê dại.
Liễu Như Nguyệt lùi lại một bước, trong đôi mắt xinh đẹp lộ vẻ ngạc nhiên. Dù cô ta chưa dùng hết toàn bộ thực lực nhưng sức mạnh của chưởng đó cũng rất lớn, không ngờ một tên cấp Chân Linh có thể đỡ được, hơn nữa còn có thể tung chưởng phản kháng. Phải biết rằng, cô ta đã lên tới cấp Huyền Dương, còn là thể Thiên Linh, dù cho đánh nhau với Huyền Dương đỉnh cao thì vẫn có thể đánh trực diện một trận, không ngờ mình lại thua một tên cấp Chân Linh!
Ánh mắt Triệu Bân tĩnh như nước.
Ba năm nay, đây là lần đầu tiên hắn chính thức giao đấu với Liễu Như Nguyệt.
Thể Thiên Linh trong truyền thuyết quả nhiên không phải dạng vừa, Liễu Như Nguyệt chỉ dùng đến năm phần công lực thì hắn cũng vậy. Thật sự có rất ít cao thủ cấp Huyền Dương tầng thứ nhất đỡ được chưởng đó của hắn.
Có điều, ngoài tu vi và huyết mạch ra thì những thứ khác, hắn đều hơn hẳn Liễu Như Nguyệt.
“Nhóc con, không chịu nổi nữa rồi!”
Lão già râu chữ bát than vãn đầy khó chịu, đâu chỉ có không chịu nổi nữa chứ, sức chiến đấu vốn đã không ngang bằng, thế càng đừng nhắc tới việc lão ta đang bị thương, dù là trong trạng thái tốt nhất thì lão ta cũng không thể đánh quá mười chiêu của thanh niên áo trắng.
Soạt!
Triệu Bân bỏ Liễu Như Nguyệt lại, phóng qua hai ba bước.
“Cấp Huyền Dương cỏn con mà cũng dám đánh với ta sao?”
Thanh niên áo trắng lạnh lùng nói mà không thèm nhìn cái nào, một quầng sáng bắt đầu từ chỗ hắn ta đột ngột lan rộng ra, đấy là một loại cang khí rất bá đạo, uy lực cực mạnh. Triệu Bân vừa xông qua thì đã tông phải một tấm chắn trong suốt, thực lực của hắn như thế mà lại bị bay ra xa.
“Thiên cang hộ thể hả?”, lão già râu chữ bát thấy vậy thì liền giật mình, nói: “Người của gia tộc Dương Thiên!”
“Đã biết gốc gác của ta rồi mà còn không ngoan ngoãn gia quả Thiên Linh ra!”
Thanh niên áo trắng hừ một tiếng lạnh lùng, ánh sáng bao trùm khắp cơ thể, lấp lánh đến chói mắt, nhìn rất ngầu! Tay hắn ta cầm kiếm vàng, tiếng kêu keng keng cực kỳ chói tai, có cang khí bao quanh, Triệu Bân nhìn thấy mà phải nheo mắt.
Thứ đã phá vỡ chân nguyên hộ thể của hắn trước đó chính là luồng cang khí kia.
“Hay cho thiên cang hộ thể!”
Triệu Bân lẩm bẩm, không ngờ thanh niên áo trắng còn có tuyệt chiêu khiến hắn không kịp trở tay.
Cũng chính vì tông vào trực diện mà hắn đã nhìn ra được vài điều kì diệu.
Cái gọi là thiên cang hộ thể là sự kết hợp của khí và thế, từ đó luyện thành lá chắn cang khí, muốn tấm chắn ánh sáng lập tức lan rộng ra từ vị trí trung tâm là cơ thể mình thì cần phải có sức bộc phát trong tích tắc.
Lúc đó, hắn đã nghĩ đến đá nam châm.