Tất cả mọi người đều giật mình, không thể nào tin được.
Tương truyền, hoa Hồn Linh đã biến mất trên thế gian từ lâu.
Bọn họ cũng chỉ có thể nghe qua danh tiếng của nó, không ngờ lại có thể nhìn thấy nó ở đây, hơn nữa còn có tận hai đóa.
"Người xâm nhập vào hang động Quỷ Minh thật sự là Hồng Uyên".
Lão Huyền Không thầm nói, chính lão ta đã nghe được tin tức hoa Hồn Linh có ở cấm địa cho nên đã báo cho Triệu Bân biết, bây giờ hai đóa hoa Hồn Linh đã xuất hiện ở đây, như vậy càng có thể xác minh được phán đoán của lão ta, đêm đó cảnh giới Thiên Võ bước ra khỏi hang động Quỷ Minh chắc chắn là Đại Hạ Hồng Uyên.
Lão ta chỉ đúng một nửa.
Hai đóa hoa Hồn Linh này không cùng nằm trong hang động Quỷ Minh.
Trong số đó có một đóa mà Triệu Bân đã nhọc lòng lừa được của thành chủ thành Thương Lang.
"Thật quá đáng sợ".
Tiểu Linh Lung và Tử Linh lại kinh hãi, hai người cũng biết về chuyện có một nhân vật cảnh giới Thiên Võ bước ra khỏi hang động Quỷ Minh, lần này xem ra, nhân vật đó không phải là Đại Hạ Hồng Uyên mà chính là Triệu Bân!
Đó là nơi mà ngay cả cảnh giới Thiên Võ tiến vào cũng khó bảo toàn được tính mạng.
Thiếu chủ Triệu gia làm sao có thể sống sót bước ra khỏi cấm địa chứ?
"Mỗi một khắc lắc một lần".
Triệu Bân lấy một cái chuông nhỏ đưa cho Xích Yên.
Đây là chuông chiêu hồn, trên cái chuông còn có dán một lá bùa vàng gấp thành hình tam giác.
Triệu Bân vẫn chưa dừng lại.
Ở đây có bao nhiêu người, hắn đều đưa cho mỗi người cầm một món đồ vật khác nhau, chẳng hạn như bùa, nến đỏ và xạ hương, việc này cũng là do Nguyệt Thần dặn dò. Bây giờ hắn đã có đèn Trường Minh, hoa Hồn Linh, chiêu hồn trận, đêm trăng rằm,... tất cả mọi thứ trợ giúp cho việc chiêu hồn đều đã được bày ra trước mắt, nếu như còn không thể hồi sinh được Phù Dung, thì chỉ còn có cách xuống âm tào địa phủ tìm hồn phách mà thôi...
Đi một vòng qua tất cả mọi người, cuối cùng Triệu Bân mới khoanh chân ngồi xuống.
Mọi người ai cũng đều hít sâu một hơi, chuyện này có liên quan đến mạng người, cho nên cũng không ai dám lơ là.
Tất nhiên, bọn họ cũng đều đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng.
Đêm nay, bọn họ có thể sẽ được chứng kiến một điều kỳ diệu.
"Chỉ là một chiêu hồn trận nho nhỏ mà cũng làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật mất mặt".
Nguyệt Thần thở dài một tiếng, nếu như cô ta còn thần lực thì cũng không cần phải phiền toái như vậy, chiêu hồn cái gì chứ, cô ta chỉ cần gặp trực tiếp Diêm Vương nói một lời là xong.