Nghe Nguyệt Thần nói, Triệu Bân cũng không dám chắc chắn.
Vua Âm Nguyệt mạnh mẽ như thế nào, chính hắn cũng đã từng lĩnh giáo qua, một khi ông ta phá quan tài xông ra ngoài, không phải cảnh giới Thiên Võ chắc chắn không thể phong ấn lại ông ta một lần nữa, huống chi hắn chỉ là phận tôm tép, chỉ cần bị ông ta tát một cái là tan xương nát thịt.
Triệu Bân không nói thêm nữa, lại bận rộn lĩnh ngộ Kỳ Lân quyết.
Hắn từng thử nghiệm ngưng tụ ra cánh tay, nhưng vẫn chưa thành công, trong Kỳ Lân quyết có nói, luyện đến tầng 5 cũng chưa chắc có thể ngưng tụ ra cánh tay, chỉ có điều cảnh giới Chân Linh tầng 5 cũng miễn cưỡng có đủ tư cách, có thể làm được hay không thì còn phải nhìn vào vận may của bản thân.
Nghĩ đến đây, hắn liếc nhìn Nguyệt Thần.
Nguyệt Thần nắm giữ pháp môn này, cho dù hắn không gặp chuyện bị chặt mất một cánh tay, thì tám chín phần Nguyệt Thần cũng sẽ khiến cho hắn tự chặt cánh tay của mình xuống, sau đó phối hợp với máu rồng và Kỳ Lân quyết để tạo ra một cánh tay kỳ lân, chỉ có điều vừa hay hắn đã bị chặt mất một cánh tay từ trước, sau đó chuyện tốt này lại đến với hắn như một lẽ tất nhiên.
Hắn đoán không sai.
Nguyệt Thần đúng là lo xa nghĩ rộng! Cô ta đã sớm có ý định trong lúc Triệu Bân nằm ở cảnh giới Chân Linh tầng 5 thì sẽ khiến cho hắn tự mình chặt xuống một cái tay, không ngờ rằng trước thời hạn thì cánh tay của Triệu Bân đã bị chặt mất rồi, hơn nữa lúc trước hắn còn có cơ duyên nuốt được một giọt máu rồng, rõ ràng là chuyện gì cũng xảy ra quá đúng lúc.
Đừng nói là Triệu Bân, ngay cả cô ta cũng cảm thấy có một số chuyện đúng là do trời đã định sẵn từ trước.
Dường như chuỗi vận may này được chuẩn bị đặc biệt cho Triệu Bân vậy.
Vì vậy, vận may của tên nhóc này... rất đáng sợ.
"Đại Bằng cánh vàng cũng có thể so với thần thú, nếu dùng máu của nó thì có thể tái tạo cánh tay không?", Triệu Bân toét miệng cười một tiếng, nhìn bộ dáng của hắn, xem ra một cánh tay kỳ lân là không thể nào thỏa mãn được hắn, có lẽ hắn còn đang nghĩ sẽ chặt luôn tay phải của mình sau đó mới tái tạo lại nó.
Xem đi! Tên nhóc này đúng là biết cách học phải đi đôi với hành.
Nguyệt Thần tặc lưỡi, tên này tu vi không cao, nhưng đầu óc rất thông minh.
“Có thể hay không?”, Triệu Bân cười hỏi, hai mắt sáng lên.
"Trên lý thuyết thì có thể", Nguyệt Thần chậm rãi nói: "Chỉ có điều huyết mạch của Đại Bằng đã bị phong ấn, máu của nó lúc này cũng không tốt lắm, mặc dù có thể sử dụng nhưng cũng không nên làm như vậy, máu rồng cùng với máu đại bàng sẽ đối chọi lẫn nhau".
"Đã rõ".