Chương 2: Cửu Sắc Thần Liên Đồ
Sự cố trái Thị đã đi qua được hai ngày
Hắc Ngưu Vương thương thế cũng không nặng lắm, thân thể chỉ bị chày xước nhẹ sau khi nghỉ ngơi xong. Hắc Ngưu cứ vài tiếng đồng hồ tiến đến chiếu cố hắn một lần, dùng lưỡi Trâu liếm sạch các vết dơ, máu bám trên khuôn mặt
Đầu lâu nằm lăn lóc trên giường sắc mặt nhợt nhạt, tỏ ra vô cùng bình tĩnh không cảm thấy gớm ghiếc, dơ bẩn giống như là chuyện thường ngày trong sinh hoạt mà Hắc Ngưu phải làm cho hắn
Đầu lâu lâm vào trạng thái trầm tư, suy nghỉ “đây không phải là lần đầu hắn bị như thế, nói hơn trăm lần thì có thể hơi quá nhưng tuyệt đối không nhỏ hơn chín mươi ”
Thất Sơn sâm lâm tồn tại ba mươi ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều có Thú Vương Động Phủ thực lực cường đại trừ Hắc Ngưu Động hai mươi chín động còn lại hắn điều tiến đến và xảy ra đại sự
Hắn năm nay đã mười sáu tuổi là khuôn mặt thanh tú dày dặn gió sương, đôi chân mày cong rậm với một đôi mắt buồn, có đồng tiền trên mặt trái, khuôn mặt hay cười vui vẻ ngoài những lúc hắn đi gây sự ở các Thú Vương Động Phủ thì thời gian còn lại hắn chửi lộn với con Trâu làm niềm vui
Nếu hắn sinh trưởng trong nhân loại lãnh địa thì với cái tuổi này của hắn chỉ là một đứa ‘nhóc con” “ miệng còn hôi sữa” nên quậy phá làng, xóm là chuyện bình thường
Những việc của hắn làm được cho là gây sự đó đâu phải lúc cũng bốc đồng, xấu xa mặc dù đa số là việc xấu” có lần một đoàn thợ săn sáu người đi lạc vào lãnh địa của Ngũ Thải Thạch Mãng bị ăn đến còn vài cọng xương, hắn xót thương cùng nhân loại nên tiến tới chủ yếu nhặt xương về chôn cất, trong động phủ Mãng Vương cảm nhận được hắn khí tức tưởng hắn đến ă·n t·rộm trái Ngủ Thải Thanh Xoài vì danh tiếng của hắn các Vương không ai không biết, nên ăn hắn luôn chỉ còn lại phần đầu vừa thô vừa cứng tiêu hóa không nổi nên phun ra….. sau đó Hắc Ngưu Vương tiến đến Ngậm đầu lâu mang về.
Mà nhắc đến cái đầu lâu của hắn các Vương kinh sợ không thôi nổi tiếng không thua gì cái tính t·rộm c·ắp của hắn, trong cái sâm lâm ngoại trừ Hắc Ngưu Vương ra các Vương còn lại, Vương nào lại chẳng chưa ăn qua qua thịt của Hắn một lần, thậm chí có vài Thú Vương ăn đến mấy lần nhưng khi đến phần đầu của hắn thì không làm gì được.
Hắc Tượng Vương sâm lâm đệ nhất cân nặng đã dùng hết vốn liếng của mình cũng không làm gì được, điều tra tại sao phần đầu lại cứng vậy cũng không tra ra được gì, nên riết cứ thành thói quen các thú Vương mằn thịt hắn xong chừa lại phần đầu cho Hắc Ngưu Vương mang về xem như làm việc thiện
Đã từng Ngũ Thải Thạch Mãng Vương tưởng hắn cùng chung “ Thạch Tộc” nên muốn chiếu cố hắn đưa hắn về động phủ hổ trợ hắn tu luyện nào ngờ đúng là nhân loại vô sỉ hắn đợi Mãng Vương đi vắng, ra tay đào Cây Ngủ Thải Thanh Xoài định mang về Hắc Ngưu Động trồng, mai mà Mãng Vương kịp thới phát hiện, phát ra tiếng kêu vang động cả núi rừng……. sau đó cái đầu của hắn được Hắc Ngưu tiến đến ngậm mang về
Các thú Vương điều tra ra vào bế tắc, riết nản cũng không tra nữa nhưng hắn thì lại biết. Tại mi tâm của hắn lơ lững một bức tranh gọi là “ Cừu Sắc Thần Liên Đồ “ nếu không có bứa tranh này thì hắn đ·ã c·hết không biết từ kiếp nào, cuộc đời của hắn sẽ không tồn tại hai chữ ‘sau đó’
Nói đến công lao thì không thể không đến con Trâu Đen đó, mà mỗi lần nghỉ đến con Trâu đó hắn lại sôi máu không chịu nổi “ ngu gì đâu mà ngu” nhưng rồi cũng từ từ dịu xuống hắn nghỉ “ thôi, người xấu dể chơi,Trâu ngu dể sài”
Đang suy nghỉ đến đây đột nhiến trong mi tâm rung động một cái, cuôn tranh trôi lơ lửng trong Tinh hải vốn dĩ ảm đạm bộc phát ra cửu sắc chói mặt, cuộn tranh mở ra, bên trong bức tranh không có sơn hà, không có cây cối, không cá, không chim cũng không thấy một cái lá sen, hoa sen nào mặc dù gọi là” cửu sắc thần liên đồ” bên trái góc dưới của bức tranh có một củ to cở bằng bằng bàn tay hình dáng bụ bẫm thon dài chia thành hai đoạn, ánh sáng cửu sắc của bức tranh là phát ra từ đây.Lúc đầu hắn phát hiện ra điểm này cũng không khỏi buồn bực chút xíu “ cái này mà cũng gọi là cửu sắc thần liên đồ” sao không gọi là “ cửu sắc củ liên đồ” cho hợp lý hơn
Trong Tinh hải cửu sắc rực rở có Đỏ, Vàng, Tím, Đen, Bạc, 2 màu Trắng trong Xanh Lục, Xanh Lam, đột nhiên màu xanh lục phát ra rực rở nhất mang theo tia sinh cơ từ mi tâm tràn ra thẩm thấu vào mắt, tai, mũi, miệng từng bộ phận trên đầu sau đó bằng mắt thường có thể thấy được từ vị trị phần đầu mọc ra cổ, cơ thể, hai tay, hay chân. Một cơ thể lành đăn phút chút hoàn thành, một chuyện cực kì khó tin nếu không tận mắt thấy mà chỉ nghe qua lời kể thì có chó nó cũng không tin
Ánh sáng xanh lục ảm đạm xuống, xanh lam rực rở lên từ mi tâm tuôn ra chảy theo cơ thể của hắn, xuôi thèo dòng anh sáng xanh dương hắn thấy cơ thể mình thoải mái, mát mẻ cơ thể như nắng hạn gặp được mưa. Quá trình kéo dài chưa đến mười phút Củ Sen bên trong bức tranh ảm đạm xuống, cuốn lại và trôi lơ lửng trong Tinh hải
Hắn nằm t·rần t·ruồng trên giường không mãnh vãi che, dùng tinh thần quan sát thấy tim đang đập trở lại, các chức năng khác cũng bắt đầu vận chuyển...lại tiếp tục nhìn xuống đan điền thấy khí hải bên trong cũng đang vận chuyển hình thành trở lại
Cơ thể của hắn cũng không có biến hóa nhiều, nhục thân vẩn yếu ớt, da thịt mềm mại, trắng nỏn.
Hắn tiếp tục quan sát trong mi tâm của mình “ 1 viên châu màu đen, 1 cuộn tranh, tinh thần lực cấp 39” hắn thì thầm” vẩn như vậy, không có gì thay đổi”
Tinh thần lực của hắn đứng yên đã 3 năm rồi một mực không có động đậy. hắn điều động tinh thần lực của mình trùng kích vào hàng rào bình chướng
Tinh thần công kích đụng đến hàng rào bình chướng rồi đột nhiên tiêu tán
Hắn nói nhỏ” định để hàng rào rung nhẹ một cái chơi cũng không được nữa” hắn lắc đầu, ngồi dậy thở dài một hơi, lấy tay bụm lấy thằng em ngay ngã ba chân đi tới tìm Hắc Ngưu chổ nghỉ lại