- Đây là Cửu Tiêu Cửu Trọng Thiên!
Tiêu Nhiên liếc mắt nhìn, ánh mắt phức tạp, dường như hắn không có cảm tình quá lớn với nơi mình sinh ra.
- Đi thôi, phía trước chính là Tiêu phủ!
Chỉ về phía trước, Tiêu Nhiên bay đi đầu tiên.
Hắn thuận tay chỉ về phía trước, một tòa thành to lớn xuất hiện trước mặt mọi người, nó tỏa sáng chói mắt giống như ánh mặt trời chiếu rọi thế gian, tỏa ra ánh sáng tinh khiết ấm áp.
- Tiêu huynh, thực lực tiểu Long hiện tại còn chưa đạt tới đỉnh phong, ta không muốn có người biết rõ, hi vọng ngươi về đến gia tộc không nên tiết lộ thân phận của nó.
Ngũ Trảo Long Hoàng có thể trở thành Ma giới chi chủ, nói rõ địa vị tại Linh giới, hiện tại thực lực bản thân tiểu Long còn chưa đạt tới cực hạn, trí nhớ còn chưa thức tỉnh hoàn toàn, một khi tin tức truyền ra, nhất định sẽ bị rất nhiều thế lực và Tu La xem thành mục tiêusăn giết, có thể giấu diếm là tốt nhất.
- Yên tâm đi, ta sẽ không nói ra đi, nhưng kẻ có thực lực cường đại thật sự sẽ nhìn ra bản thể của hắn.
Tiêu Nhiên cảm thấy lo lắng.
Yêu thú biến hóa, tuy giống nhân loại như đúc nhưng cường giả chân chính vẫn có thể nhìn ra bản thể, cho dù che giấu cũng vô dụng.
- Ngươi cũng quá coi thường ta, tiểu Long ta chỉ cần biến hóa, đừng nói Vương Tiên, cho dù Tiên Quân cũng không nhìn ra, yên tâm đi.
Nhiếp Vân còn chưa nói lời nào, tiểu Long ngẩng đầu lên nói ra.
Nói đùa, thượng cổ dị chủng Ngũ Trảo Kim Long, là đệ nhất nhân của Linh giới năm đó, cho dù thực lực chỉ có Kim Tiên cảnh đỉnh phong nhưng nếu thật giấu diếm, cho dù Tiên Quân cũng chưa chắc có thể nhìn thấu hắn.
- Ah, đúng a!
Tiêu Nhiên xấu hổ cười cười, không nói thêm lời nào.
Ba người một đường phi hành, lúc này bay tới một phủ đệ vàng kim óng ánh.
- Tiêu huynh, Long... Huynh, đây là phủ đệ tư nhân của ta, các ngươi chờ ở nơi này là được, ta đi an bài một chút chuyện phục sinh Hắc Long tiền bối.
Về đến gia tộc, Tiêu Nhiên cho thấy quyền lợi cực kỳ to lớn, một đường thông suốt, hắn nhanh chóng đi tới một tiểu vêện.
- Tốt!
Nhiếp Vân gật đầu.
Đối với thập đại gia tộc, hắn biết rõ không nhiều, nếu Tiêu Nhiên tin tưởng có thể phục sinh Hắc Long thì có lẽ sẽ làm được.
Tiểu viện này thanh nhã khác biệt, một người một rồng tìm nơi linh khí sung túc tu luyện.
Có thể có được phủ đệ tư nhân to lớn như thế trong Tiêu phủ, cũng nói rõ địa vị trong Tiêu gia.
Trên đường đến Cửu Tiêu Thiên, Nhiếp Vân đã vượt qua Kim Tiên kiếp, trải qua một tháng mài hợp, hắn đã củng cố thực lực Kim Tiên cảnh sơ kỳ, dường hư ẩn ẩn có xu thế đột phá sơ kỳ đỉnh phong.
Biết rõ phục sinh Hắc Long Thánh Tôn là chuyện rất phiền toái, Tiêu Nhiên có không ít chuyện cần chuẩn bị, Nhiếp Vân cũng không thèm nghĩ nhiều, hắn chuyên tâm trùng kích cảnh giới này.
Có thể gần đây tốc độ tấn cấp quá nhanh cho nên thiếu đi nội tình, liên tục tu luyện ba ngày, một chút động tĩnh cũng không có, chỉ cần như vậy thôi.
Tu luyện đạt tới Kim Tiên cảnh cũng không phải đóng cửa bế quan là có thể đột phá, mà là cần lĩnh ngộ và kỳ ngộ, không có hai thứ này, cho dù ngươi bế tử quan mỗi ngày cũng không tăng lên.
Hắn không có tăng lên, dường như tiểu Long cảm ngộ cái gì đó, cho dù tinh khí thần đều có tiến bộ rõ ràng, ánh mắt lập loè, khí chất toàn thân đã khác với lúc trước.
- Lão đại, ta lại tới đây là giác tỉnh một phần trí nhớ, ta có một bí pháp nghịch thiên.
- Chỉ sợ ngươi hiện tại không phải đối thủ của ta.
Thấy Nhiếp Vân nhìn qua, tiểu Long vẻ mặt đắc ý.
- Ah? Nói như vậy, ngươi bằng vào thực lực Kim Tiên cảnh có thể đánh chết cường giả Thánh Tiên cảnh đỉnh phong?
Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Thực lực của hắn hiện tại có thể đánh với Thánh Tiên cảnh đỉnh phong một trận mà thôi, nếu như tiểu Long có thể vượt qua hắn, tự nhiên có thể tùy thời gạt bỏ cường giả Thánh Tiên cảnh đỉnh phong.
Hắn cũng không hoài nghi năng lực của tiểu Long chút nào.
Ngũ Trảo Long Hoàng lúc trước chính là nhân vật đại chiến với Tu La Vương, thực lực khẳng định vô cùng cường đại, bởi vì tiểu Long từ khi sinh ra đến bây giờ mới chỉ hơn hai năm, rất nhiều trí nhớ không có thức tỉnh cho nên sức chiến đấu không bằng Tu La Vương nhưng tuyệt đối không thể xem thường.
- Thánh Tiên cảnh đỉnh phong? Hừ, bằng vào bí pháp trong tay của ta, cho dù cường giả Vương Tiên cảnh cũng không chiếm được tiện nghi.
Tiểu Long khẽ nói, trong lời nói mang theo tự tin cường đại.
- Vương Tiên cảnh cũng không chiếm được tiện nghi? Lợi hại!
Và tiểu Long cùng nhau đi tới, đã sớm đem hắn trở thành thân nhân, thực lực của hắn càng cường, Nhiếp Vân càng cao hứng.
- Hắc hắc, lão đại ngươi cũng phải nhanh lên một chút, đừng để tiểu Long bỏ qua quá xa...
Nghe được khích lệ, tiểu Long không khiêm tốn chút nào.
- Yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi bỏ lại quá xa.
Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng, trong ánh mắt tràn ngập kiên định.
Tuy thực lực không thể tấn cấp trong thời gian ngắn nhưng sức chiến đấu chân chính của hắn tương tự Thánh Tiên đỉnh phong, nếu như áp súc Nguyên Khí Đạn thì đừng nói Vương Tiên bình thường, mặc dù Vương Tiên đỉnh phong cũng có thể bị nổ chết!
Chính bởi vì có chỗ dựa này Nhiếp Vân mới quyết định đi vào Cửu Tiêu Cửu Trọng Thiên tìm kiếm Đạm Thai Lăng Nguyệt.
- Là Nhiếp Vân và tiểu Long đại nhân sao? Tiêu Nhiên đường huyn mời các ngươi đi đài tế tự một chút, gia chủ đang chuẩn bị sử dụng bí pháp phục sinh Hắc Long Chí Tôn tiền bối!
Thời điểm hai người đang nói chuyện phiếm, một thanh niên gõ cửa và bước vào trong tiểu viện.
Thanh niên này tuổi không lớn lắm, xem bộ dạng chỉ hơn hai mươi nhưng tiên lực trong cơ thể lại bành trướng không ít, hắn chính là cường giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong.
- Ah? Bắt đầu, như vậy âất tốt, tiểu Long, chúng ta qua đi xem!
Nghe được tế tự phục sinh sắp diễn ra, Nhiếp Vân đình chỉ tu luyện, đứng dậy.
- Hai vị đại nhân đi bên này!
Thanh niên một cúi đầu, thái độ cung kính.
Hắn thân là cường giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong nhưng thái độ lại làm Nhiếp Vân sinh ra hảo cảm với hắn.
- Không nên gọi ta là đại nhân, ta chỉ là Kim Tiên cảnh sơ kỳ...
Cười một tiếng, Nhiếp Vân hỏi:
- Không biết vị huynh đài này xưng hô như thế nào!
- Người đạt trước vi tôn, tu luyện giới không bị tuổi tác hạn chế, chỉ có thực lực làm đầu.
- Nhiếp Vân và tiểu Long hai vị đại nhân thực lực nổi bật, Tiêu Nhiên đường huynh tự mình bàn giao, ta tự nhiên không dám lãnh đạm!
Thanh niên cười nói:
- Xưng hô không dám nhận, nếu như đại nhân thuận tiện, bảo ta Tiêu Huyền là được!