Vợ Ơi, Về Nhà Thôi!

Chương 41: Phiên đấu giá




'Chợ đen' tên gọi của một khu chợ chuyên bán tất cả mọi thứ mà không đi đâu có thể mua được. Là nơi chỉ có những người có chức vụ cao, có danh tiếng mới có thể giao dịch mua bán.

Bất kể ban ngày hay ban đêm, chợ đen luôn hoạt động náo nhiệt. Gọi là 'chợ đen' vì mọi hoạt động ở đây nằm ngoài vùng kiểm soát của cảnh sát. Phạm pháp, cướp giật, giết chóc thậm chí buôn bán chất cấm đều xảy ra như cơm bữa, những ai sống ở khu chợ đen đều quá quen thuộc với những điều như vậy. Ngoài ra còn có những bang phái hắc đạo mọc lên rất nhiều rải khắp khu chợ đen. Chúng luôn tranh giành vị trí nhất nhì nên tạo ra không ít cuộc thi lấy mạng người.

Đấu giá ở chợ đen không thường xuyên tổ chức, một tháng chỉ diễn ra một lần nên rất được mọi người mong chờ.

Những ai muốn vào phiên đấu giá bắt buộc phải có giấy mời nên số lượng khách rất giới hạn. Dù là người có tiền cũng không thể mua được vé mời.

Trong buổi đấu giá có những quy tắc cực kì khắt khe, một trong số những quy tắc có một điều lệ bắt buộc người tham gia phải đeo mặt nạ. Điều lệ này đưa ra nhằm đảm bảo độ bảo mật thông tin của người mua và người bán.

Chiếc mặt nạ thiết kế theo kiểu dạ hội, bất cứ ai không tuân theo dù có vé mời cũng không được tham gia buổi đấu giá.

Buổi đấu giá được tổ chức trong một không gian kín, thứ ánh sáng duy nhất phát ra là ánh sáng từ đèn trên sân khấu. Trên các hàng ghế, những vị khách mời đã yên vị theo đúng vị trí. Họ đến từ rất sớm để chờ đợi.

Từ cửa, một người phụ nữ đeo chiếc mặt nạ lông vũ đi vào, mái tóc dài màu đen suôn mượt buông xõa lượn lờ trong gió. Người phụ nữ mặc một bộ váy dài màu đen, xẻ tà cao ,dáng đuôi cá. Chiếc váy cúp ngực hình trái tim khoét sâu có hai dây phối tay phồng dài làm bằng vải lưới. Phần thân trên bó sát eo tôn lên đường cong cơ thể quyến rũ. Thiết kế vải nhún từ phần thân trên đến đầu phần xẻ tà kết hợp với đôi giày cao gót cùng màu làm tăng chiều cao của người phụ nữ đó.. Tuy chiếc váy không quá cầu kì nhưng khi người phụ nữa đó mặc lên lại toát ra khí chất ngạo mạn, vừa thời thượng ,vừa quyền quý cao sang. Có thể thấy không quá nhiều phụ kiện trang sức trên người cô ấy ngoài chiếc hoa tai hình đôi cánh thiên thần.

Người phụ nữ đó lướt qua bao ánh nhìn của mọi người, lạnh lùng đi về phía ghế mang số 55.

Ngay khi người phụ nữ đó ngồi xuống cũng là lúc phiên buổi đấu giá bắt đầu diễn ra. Một MC ăn mặc chỉnh chu bước lên sân khấu, nhìn xung quanh một lượt rồi lên tiếng.

"Ladies and gentlemen !"

Câu nói vừa dứt, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía MC, cả những ánh đèn moving head trên sân khấu cũng đều chiếu về một điểm. Khi cả khán phòng đều rơi vào yên lặng, MC cất lời.

"Cảm ơn các vị quan khách hôm nay đã có mặt đầy đủ trong buổi đấu giá này. Hứa hẹn sẽ mang lại cho các vị những vật phấm đáng giá. Cùng mong chờ nhé !"

MC đặt một tay lên ngực, tay kia ép sát vào thân, cúi đầu chào nghiêm trang. Cái chào của MC mang theo bao tiếng vỗ tay của mọi người trên hàng ghế.



Rèm sân khấu từ từ khép lại, ánh sáng cũng không còn. Cả khán phòng dần chìm vào trong bóng tối.

Ba phút sau, một lần nữa ánh sáng đã trở lại. Rèm sân khấu cũng chậm rãi hé mở, tiếng nhạc nổi lên với âm thanh rất to. Người MC vẫn đứng ở vị trí cũ, anh ta đứng cạnh chiếc bàn chứa vật phẩm đấu giá. Khách mời trên khán đài người thì căng mắt hết cỡ nhìn về vật phẩm phía dưới, người dùng ống nhòm, còn có người chẳng thèm quăng một cái ánh nhìn.

"Đây là Bộ cờ vua Charles Hollander được chế tác từ 320 cara kim cương đen và trắng, đòi hỏi rất nhiều công sức nắn nót từng chi tiết nhỏ nhất mang lại một Charles Hollander hoàn mỹ và vẻ đẹp vĩnh cửu. Giá khởi điểm là 14 tỷ"

Một khách mời ngồi trên hàng ghế giơ lên tấm bảng có chữ số '10' rồi nói to.

"14 ty 100”

"Vị khách số 10 đấu giá 14 tỷ 100 triệu. Còn ai ra giá nữa không ạ ?"

"Một người khác trên hàng ghế cũng giơ lên tấm bảng có chữ số '17', nói to.

"14 tỷ 500 triệu"

"Còn ai nữa không ? 14 tỷ 500 triệu lần một..."

"14 tỷ 900 triệu"

Các khách mời trên ghế đều thay phiên nhau lần lượt ra giá, người nhất định phải có được, người vì sỉ diện mà không thể thua, số tiền đấu giá càng lúc càng nhiều.

Thời gian trôi qua cũng gần được một tiếng. Các vật phẩm đấu giá chỉ còn lại một món duy nhất. Những khách mời trên hàng ghế đều rất mong chờ vật phẩm này xuất hiện trên bàn đấu giá đến nỗi không giấu được biểu cảm trên khuôn mặt, cứ nhìn ngó về phía cánh gà.

Và điều gì đến cũng sẽ đến, vật phẩm cuối cùng được mang lên bàn đấu giá dưới bao con mắt của mọi người ngồi trên khán đài. Người nắm được bí mật của viên kim cương sẽ lộ ra ánh mắt thèm khát, người không biết thì chỉ vì vẻ bề ngoài lấp lánh của kim cương mà mong muốn có nó. Chính vì vậy mà cả khán phòng trở nên náo nhiệt ngay khi viên kim cương xuất hiện.