Vợ Ơi! Hãy Bên Anh...

Chương 31: Không bận tâm!




Ngay lúc đó, Khải Tuấn xúc động đến mức gọi điện cho Thiên Ngọc về ngay để xem cảnh tượng hiếm có này.

Bốn giờ sáng gọi điện làm phiền người khác thì không nói làm gì, kèm theo đó lại là giọng nói hưng phấn tột độ.

"Thiên Ngọc! Minh Triết phá thân rồi, có tò mò thì về ngay. "

"What? Phái một chiếc trực thăng đến đón em đi!" Thiên Ngọc nghe xong lập tức tỉnh ngủ, hứng thú hét lên với Khải Tuấn.

"Ok baby! " ....

Trong căn biện thự nhỏ, không gian như lắng động.

Khải Tuấn sau khi phát hiện ra sự thật, cậu ta đi khắp nơi rêu rao chuyện Minh Triết mất đời trai. Từ giúp việc, quản gia đến Lý Như Kì và Thiên Minh đều bị đả động.

Mọi người tập trung lại ở phòng khách chờ đợi hai nhân vật chính xuất hiện.

"Thật không ngờ chỉ mấy chén rượu.... Chẹp chẹp." Lý Như Kì gặm quả táo lắc lắc đầu nở một nụ cười đểu.

"Còn đau đầu không? " Thiên Minh nhéo má cưng chiều nhìn vợ yêu.

"Chỉ hơi hơi nặng đầu chút thôi, hết đau rồi. Hì! "

"Lần sau còn dám uống say nữa, anh sẽ ném em vào nhà vệ sinh cho em ngủ đấy luôn"

Lý Như Kì nghe thấy vậy liền chun mũi lại cười giảo hoạt.

Nói thì oai, tối qua không phải cũng nói vậy sao!? Vậy mà vẫn ôm cô về phòng, còn tắm rửa sạch sẽ cho cô nữa.... Cứ doạ đi, còn lâu mí sợ!

Lúc mọi người đang cười đùa vui vẻ ở bên ngoài thì thấy Minh Triết ôm Tiểu Mỹ đi ra.

"Oaaa.... Hai người nên cảm ơn bà mối tôi đi! " Lý Như Kì hưng phấn đứng phắt dậy cười nói haha.

Tiểu Mỹ vẫn còn ngái ngủ, nghe Lý Như Kì nói xong lập tức tỉnh ngủ. Mặt mũi đỏ ửng rúc trong lòng Minh Triết.

"Tiểu Kì mất hình tượng tổng tài lạnh lùng, xinh đẹp rồi đấy. Đừng nói linh tinh, đây chẳng qua chỉ là.... Chỉ là hành vi trong lúc say, không kiểm soát được bản thân..... Chỉ là chuyện ngoài ý muốn, không tính! " Tiểu Mỹ thẹn quá hoá giận trừng mắt nhìn Lý Như Kì đe doạ.

"Nói lại xem! " Minh Triết ôm Tiểu Mỹ thật chặt, thể hiện sự phẫn nộ của bản thân.

"Tôi nói đều là sự thật" Tiểu Mỹ rụt rè nhỏ giọng than thầm.

Dù có mạnh miệng đến mấy nhưng khi đối diện với người 'tình một đêm' này khiến cô không mấy tự nhiên. Lúc đó cô say thì không nói làm gì, Minh Triết rõ ràng đến giờ vẫn rất tỉnh táo. Tại sao không ngăn cô lại?

Minh Triết tức giận, đặt Tiểu Mỹ ngồi xuống bên cạnh Lý Như Kì. Còn thật nhẹ nhàng để tránh làm đau Tiểu Mỹ, rồi tức giận đi về phòng mình.

Cái gì mà nhất thời hồ đồ? Cái gì mà chuyện ngoài ý muốn? Cái gì mà không tỉnh táo?

Chẳng có gì hồ đồ ở đây hết! Lại càng không phải chuyện ngoài ý muốn. Lúc quan hệ Minh Triết vốn rất tỉnh táo, cậu ta còn rất nghiêm túc suy nghĩ. Ngoài ý muốn ở đâu chứ!?

Ngày hôm qua, ngay lúc bữa tiệc đang diễn ra, Minh Triết phát hiện Tiểu Mỹ trốn ở một góc ngồi khóc một mình. Ngay lúc đấy cậu ta đã để ý đến cô rồi! Rồi sau đó lại thấy cô không tự nguyện mỉm cười với gã đàn ông lạ mặt, cậu ta đã thấy không vừa mắt rồi. Đó không phải là tiếng sét ái tình hay gì gì đó, đó chỉ đơn giản là thấy một người hoạt bát vui vẻ, bỗng chốc liền biến thành một người đa sầu đa cảm thì có vẻ không quen. Hàng ngày đều gặp cô, mỗi lần gặp đều thấy cô vui vẻ đùa giỡn với đồng nghiệp. Giờ thấy cô buồn như vậy, có chút không quen.

Rồi sau đó tự thấy bản thân chẳng một chút bàu xích với cô, dần dần tiến tới mối quan hệ vượt mức cho phép. Lúc đấy cậu ta mới thấy, bản thân có lẽ ngay từ lần gặp cô đã thường xuyên để ý đến những hành động của cô ấy dù chỉ là nhỏ nhất.

Mặc kệ cô đã từng kết hôn, đó đã là quá khứ. Quá khứ đã không ở bên cô ấy, khiến cô ấy đau lòng vì người đàn ông khác. Nhưng hiện tại và tương lai, chỉ muốn cô ấy luôn nghĩ đến Minh Triết, quan tâm đến Minh Triết, những lúc mỉm cười vui vẻ đều sẽ nghĩ đến Minh Triết. Mọi thứ về cô đều sẽ có sự xuất hiện của Minh Triết!

Minh Triết đang nửa ngồi nữa nằm trên giường suy nghĩ thì thấy Tiểu Mỹ nhẹ nhàng đi tới.

"Anh sao vậy? Tức giận thật sao? "

"Tôi còn đang định đi tìm em đây?! " Minh Triết ngồi thẳng người dậy nhìn Tiểu Mỹ.

"Tôi không cần biết quá khứ của em như  thế nào, đã yêu bao nhiêu người, đã ở bên cạnh ai, lo lắng cho ai. Tôi muốn hiện tại và tương lai, người duy nhất em nghĩ đến, người duy nhất khiến em quan tâm, lo lắng là tôi! Cho nên, em tốt nhất đừng có suy nghĩ đến chuyện gì mà ngoài ý muốn hay bất cứ thứ gì hết... Hiện tại và tương lai dù có như thế nào, tôi sẽ cùng em vượt qua! " Minh Triết cất giọng nghiêm túc nhìn chằm chằm Tiểu Mỹ tuyên bố một cách bá đạo khiến cô không biết nói thế nào cho đúng.

"Cái này..... Tôi.... Mặc dù anh không bận tâm quá khứ tôi đã từng kết hôn hay bên cạnh ai. Nhưng tôi bận tâm! Người đầu tiên của tôi không phải là anh.... Nhưng người đầu tiên của anh lại là tôi... Nếu chúng ta ở bên cạnh nhau thì có vẻ không công bằng?! "

"Em biết vậy là tốt! Từ nay về sau cố mà bù đắp." Minh Triết nói xong tiến về phía Tiểu Mỹ rồi ôm cô về giường.

"Nhưng cái này.....?? " Hình như có gì đó không đúng thì phải?

"Ngủ một chút đi! " Minh Triết lạnh lùng cắt đứt dòng suy nghĩ lộn xộn của Tiểu Mỹ.

Cô gái ngốc nào đó do tối qua bị dày vò đến mức 'teo não'.... Nghe thấy Minh Triết nói vậy liền mệt mỏi nhắm mắt lại ngủ ngon lành, quên luôn chuyện quan trọng trước mắt.

Ngốc! Minh Triết khẽ hôn nhẹ lên trán cô rồi cũng ôm cô tiến vào giấc ngủ bù...