Đùng một cái Lý Như Kì cô cũng thành gái đã có chồng. Mà chồng cô thì...... Trước khi lấy vợ, hắn là một người đàn ông quyền cao chức trọng, oai phong lẫm liệt, tính tình lạnh lùng không ai dám đến gần hay tỏ ra thân thiết. Còn bây giờ, cô hối hận, phải nói là cực kì hối hận khi đồng ý kết hôn với hắn.
Lúc mới đi ra khỏi cục dân chính, cô thấy hắn ngồi bất động trên xe khóc, khóc vì hạnh phúc. Cô lúc đấy còn thấy hắn đáng yêu! Còn bây giờ, cái bản tính nhây cực kì, cứ lúc lúc lại kêu "vợ ơi! Bảo bối, tình yêu của đời anh đâu rồi, bà xã!!!! "
"Câm miệng! " mới lấy được giấy chứng nhận kết hôn được có một tiếng thôi mà cô muốn quay lại làm lấy cái đơn ly hôn. Mệt hết sức!
"Vợ ơi! Đi tắm thôi" thấy cô tức giận, Thiên Minh không dám la hét. Không la hét thì ta thủ thỉ cho nhau nghe vậy!
"Anh mà không bình thường được thì lát cùng em đến cục dân chính"
"Hửm... Chúng ta lấy giấy chứng nhận kết hôn rồi mà, em quên à! "
"Không quên, đến đó là để ly hôn!" nói xong cô lấy váy ngủ trong tay Thiên Minh đi thẳng về phía phòng tắm.
Hazz, số ta khổ thế đấy. Ra ngoài làm lão đại, về nhà sợ vợ!
Một lát sau Lý Như Kì từ phòng tắm đi ra thì thấy Thiên Minh nằm úp mặt vào gối, cô tưởng hắn dỗi nên định đến gần xin lỗi, dỗ dành hắn vài câu. Nào ngờ?!
"Này! Đến giờ ăn tối rồi. Anh còn định dỗi em sao? Được rồi, em xin lỗi mà! "
"Đúng vậy! Đến giờ ăn cơm rồi!"
Nói xong Thiên Minh trực tiếp ôm Lý Như Kì lên giường, động phòng!
"Làm gì? "
"Đương nhiên là động phòng rồi! Vận động trước khi ăn như vậy mí tốt cho sức khoẻ vợ ạ. " Thiên Minh thủ thỉ vào tai Lý Như Kì khiến cô buồn rụt tai lại.
Rồi đấy, còn thủ thỉ. Thủ thỉ cho ai nghe! Lý Như Kì còn tưởng hắn biến hoá thành kẻ điên. Tự nhiên quay 360 độ khiến cô chở tay không kịp.
Cô còn chưa kịp thích ứng, Thiên Minh cởi phăng chiếc váy ngủ của cô ra nhìn từ trên xuống dưới không bỏ xót lấy một chỗ.
Giờ thì làm sao cô có thể mạnh miệng được, đây là quyền lợi của hắn. Từ chối cũng chẳng được, tiếp tục cũng không xong. Còn tên này thì lao đầu vào phúc lợi đang có chẳng màng đến sự xấu hổ của cô.
Thời gian cứ vậy chầm chậm trôi đi.
Sáng hôm sau, Lý Như Kì một tay ôm ngực một tay đỡ hông xuống nhà nhìn chằm chằm vào Thiên Minh như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
"Vợ yêu! Chào buổi sáng" Thiên Minh hí hửng đặt lốt đĩa rau xuống bàn rồi tiến đến phía cô, đỡ cô xuống.
"Trưa rồi, khỏi chào! " Lý Như Kì hậm hực liếc Thiên Minh một cái rồi ngồi vào chỗ của mình chuẩn bị ăn trưa.
"Vợ...... "
"Không có vợ con gì tầm này! Ăn mau. Còn nữa, Minh Triết điều tra cho tôi một người, càng nhanh càng tốt. "
"Vâng" Minh Triết vẫn còn mắt tròn mắt dẹt nhìn chủ nhân như con cún con đang chịu oan ức, còn Lý Như Kì thì từ đầu đến cuối không thèm liếc hắn ta lấy một cái.
Không khí bàn ăn là lạ, Minh Triết không dám ngồi lâu tự giác đứng dậy xin phép đi làm nhiệm vụ.
"Vợ à! Khi nào minh tổ chức hôn lễ đây" Thiên Minh gắp một miếng trứng vào bát cô hỏi.
"Đợi đến khi nào em hoàn toàn hạ gục được Lý Viễn, lúc đấy chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ! Được không? " cô biết Thiên Minh đây là đang tôn trọng quyết định của cô nên mới hỏi, nếu hắn thật sự muốn thì chỉ cần một cái ngoắc tay chuẩn bị, thì từ giờ đến cuối tháng để có một hôn lễ long trọng cũng không khó.
"Vợ à, nghe em hết! " Thiên Minh nháy mắt rồi hôn cô một cái mỉm cười.
"Anh đừng suốt ngày vợ ơi vợ à như vậy có được không, ghê chết được! "
"Không được! "
Hazz, cãi nhau với hắn cô thua từ vòng gửi xe rồi!
"Nếu em muốn lấy lại toàn bộ tài sản từ tay Ly Viễn, vậy từ mai đến công ty nhà mình làm đi! " Thiên Minh buông đũa xuống nghiêm túc nhìn Ký Như Kì.
"Được! "
Lý Viễn, ông cầm đồ của tôi lâu như vậy, cũng đến lúc tôi lấy lại rồi!
Bàn ăn rơi vào trầm mặc mất một lúc thì Minh Triết đến báo tin.
"Chủ nhân, Lý Viễn đang có dự định đấu thầu khu đất phía Nam. Lão định lấy nơi đó làm của hồi môn tặng con gái lão vào ngày kết hôn sắp tới." Minh Triết đưa tài liệu cùng thông tin dự định sắp tới của công ty Đại Thành. Đây là công ty ông nội cô đã giành biết bao tâm huyết gây dựng lên, Lý Viễn lấy đâu ra tư cách tiếp quản.
"Chuẩn bị thật tốt mọi thứ, khiến hắn mất tất cả. Hãy liệu thời cơ công ty hắn xoay mòng mòng, mua lại cổ phiếu cho tôi! " Lý Như Kì nắm chặt đống giấy tờ trong tay lạnh lùng lên tiếng.
"Dạ! "
"Nếu em muốn trực tiếp thu mua lại công ty đó vậy qua chi nhánh khác của công ty sẽ tiện hơn cho em. Như vậy sẽ không bị lộ diện! " Thiên Minh nghiêm túc nhìn vợ mình đang nghiên cứu đống hồ sơ giấy tờ.
"Ý kiến hay!" Lý Như Kì nói xong lập tức ôm đống hồ sơ lên lầu nghiên cứu.
Muốn lấy lại toàn bộ sản nghiệp của Đại Thành không phải chuyện nhỏ, không thể ngày một ngày hai có thể hoàn thành. Cô phải nghiên cứu thật kĩ, suy nghĩ thật kĩ trước khi ra tay. Không thể sai sót dù chở là một chút, sai một li đi một dặm. Chỉ sợ sai sót nhỏ đó cũng sẽ khiến cô không thể vực dậy được. Vì dù sao cô cũng là lần đầu tiên trực tiếp tham gia vào trốn thương trường, không thể lơ là được.
Lý Viễn, trò chơi chính thức bắt đầu!