Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu! - Ráng Chiều

Chương 294: Đá bay đồ KHỐN




Mặc Sơ vẫn chưa nói gì, cô nghe thấy Long Diệu Thiên đã cúp máy, cô bỏ điện thoại xuống.

Quyền Đế Sâm chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn cô của, trên nét mặt cô đã có vài phần ưu sầu, anh thấp giọng nói: "Long Diệu Thiên đã đưa ra điều kiện à?"

Mặc Sơ gật đầu.

Quyền Đế Sâm như là biết ý tưởng của Long Diệu Thiên: "Ông ta nói với em, ông ta nói cho em biết, mẹ ruột của em là ai à?"

"Đúng!" Mặc Sơ lập tức nói: "Vì cái này ông ta muốn em rút đơn kiện! Trước đó, em cũng từng phác họa trong đầu vô số lần xem mẹ ruột của em là ai? Bà ấy là phu nhân nhà giàu? Hay là một dân thường? Sao bà ấy lại ở cùng Long Diệu Thiên? Đế Sâm, gừng càng già càng cay, ông ta lấy cái này ra điều kiện, em vẫn dao động!"

Quyền Đế Sâm nắm tay cô: "Em có làm gì, anh cũng ủng hộ em!"

Mặc Sơ nhìn bàn tay to bị thương của anh, nếu cô mà rút đơn kiện, chắc chắn Bạch Tử sẽ không đồng ý! Bạch Tử hận không thể làm cho Long Diệu Thiên thân bại danh liệt, lúc này Mặc Sơ mà rút đơn kiện, thì chắc chắn là sẽ làm cho Quyền Đế Sâm bị kẹt giữa cô và Bạch Tử, khó xử cả đôi đường.

"Nhưng mà, em sẽ không rút đơn kiện!" Mặc Sơ kiên định nói: "Em sẽ không cho Long Diệu Thiên hài lòng! Nếu lần này em mà thỏa hiệp, thì lần sau cũng sẽ thỏa hiệp, bắt đầu từ bây giờ em giữ vững lập trường của mình, tuyệt đối không thỏa hiệp.

Quyền Đế Sâm nhìn cô chăm chú, Mặc Sơ đang trưởng thành từng bước, điều này làm anh rất vui mừng.

Mặc Sơ thở dài: "Bất kể mẹ ruột em có người như thế nào, nếu như kiếp này em có thể gặp được bà ấy thì sẽ gặp được thôi! Nếu duyên phận đã bỏ lỡ hai bên, thì em cũng không cưỡng cầu!"

Quyền Đế Sâm đưa tay ra ôm cô vào lòng, tùy duyên cũng là yêu cầu tốt nhất dành cho chính mình!

....

Trước nhà phó tổng thống, nhà họ Long.

Bà Long vừa trông thấy tin tức đăng, quả thực là bà ta tức đến nỗi muốn phát điên rồi!

Nói cách khác, khi mà bà ta vừa sinh con gái, Long Diệu Thiên đã ngoại tình ở bên ngoài rồi, ông ta đã có người phụ nữ khác!

Nếu để cho bà ta biết người phụ nữ đó là ai, bà ta nhất định sẽ xé nát con tiểu tam đó!

Bà Long ở nhà ném đồ, rất nhiều bình hoa đồ cổ, chén bát này nọ đều đã bị ném vỡ tan tành.

Long Yên lạnh lùng nhìn bà ta: "Ngang ngược thế có tác dụng không? Mẹ tỉnh táo lại đi!"

Bà Long rưng rưng trừng mắt nhìn cô ta: "Yên Nhi, bố con luôn đóng vai là một người chồng tốt, con bảo mẹ chấp nhận việc ông ta có một đứa con gái riêng 24 tuổi như thế nào đây? Con chỉ lớn hơn Mặc Sơ có một tuổi!"

"Con biết là em rất khó chịu! Mẹ, con người thì phải nhìn về phía trước!" Long Yên thì trái lại, cô ta đã chấp nhận sự thực này rất nhanh: "Bây giờ bố đang tranh cử tổng thống, nhất định phải dẹp yên chuyện này xuống, không thể để nó trở thành chướng ngại vật trên con đường tranh cử tổng thống của bố, cả nhà chúng ta nhất định phải đoàn kết lại!"

Bà Long chỉ vào nơi lồng ngực của mình: "Tim mẹ đang rỉ máu, con còn muốn mẹ bày ra vẻ ân ái trước mặt người khác sao? Yêm Nhi, con làm được không?"

"Tình yêu là thứ rẻ mạt nhất!" Long Yên cười lạnh một tiếng: "Nhưng, quyền lực lại là một thứ tốt! Mẹ xem cuộc tổng tuyển cử ở nước M chưa? Tân tổng thống hiện tại là một người phụ nữ, năm đó đối mặt với ông chồng là ngôi sao Hollywood đã đi quá giới hạn, bà ta đã nhịn lại và không chọn ly hôn, mà nay bà ta có thể trở thành tân tổng thống, bà ta đứng ở chỗ cao nhìn xuống quần hùng! Bao nhiêu năm nay, mẹ vẫn chưa học được sao? Trong mắt chính khách, đương nhiên lợi ích là cái quan trọng nhất."

Lúc này, Long Diệu Thiên đã trở về!

Ông ta vừa về đã nhìn thấy bà Long ném vỡ nát những món đồ có giá trị đó, ông ta cũng không có trách bà ta!

Trái lại bà Long lại gây khó dễ: "Long Diệu Thiên, người phụ nữ đó là ai? Ông nói cho tôi biết, bà ta là ai? Yên Nhi vừa ra đời, ông đã ở chung với người phụ nữ khác rồi! Ông có biết, tổn thương lớn nhất đối với người phụ nữ chính là khi cô ấy sinh con, người đàn ông vui sướng ở bên ngoài không hả?"

Khuôn mặt Long Diệu Thiên lạnh lùng và u ám tới cực điểm, ông ta không có nói chuyện.

Bà Long đi đến trước mặt ông ta, rồi hung hăng cho ông ta một bạt tai: "Ông nói đi chứ!"

Lúc này, Long Diệu Thiên đẩy bà Long ra: "Bà phát điên đủ chưa? Bà nhìn xem bà đang giống cái gì hả? Lần đó là ngoài ý muốn! Bà mang thai mười tháng, tôi không thể chạm vào bà, bà muốn tôi làm hòa thượng sao?"

Bà Long tức đến nỗi muốn nhỏ máu: Đây là lý do để ông đi quá giới hạn sao? Trên đời này, làm gì có người phụ nữ nào không mang thai mười tháng? Lẽ nào chồng của bọn họ đều phải đi quá giới hạn hết sao? Long Diệu Thiên, ông thật không phải là người!"

"Tôi đã nói rõ ràng cho bà biết, tôi chỉ đơn thuần là giải quyết nhu cầu sinh lý thôi!" Long Diệu Thiên trâng tráo nói: "Tôi không có bất cứ tình cảm nào với bà ta! Bằng không, bao nhiêu năm nay, đã lúc nào bà thấy tôi làm những chuyện này chưa? Chẳng nhẽ, tôi đi quá giới hạn một lần, thì tôi phải bị phán tử hình sao? Bây giờ, cả nhà ba người chúng ta phải đoàn kết lại, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn này! Chứ không phải là đi giở chuyện cũ ra tính sổ!"

Bà Long tức đến nỗi ngất luôn tại chỗ!

"Mẹ..." Long Yên tiến lên đỡ bà ta: "Bác sĩ..."

Long Diệu Thiên cũng lười phải đi xem người vợ đã kết tóc với ông ta! Đàn ông hám lợi đen lòng, chỉ có quyền thế và lợi ích thôi.

Ông ta đợi mãi không thấy Mặc Sơ trả lời, ông ta vỗ bàn thật mạnh ở trong thư phòng!

...

Câu lạc bộ.

Quyền Đế Sâm và Cố Trạch Dã đang uống rượu cùng nhau.

Hai người đàn ông tụ hội, đồ tốt nhất chính là rượu trắng, rượu trắng hương nồng, tỏa mùi hương khắp phòng.

"Đã hẹn với Thân Ba Câu chưa?" Quyền Đế Sâm bê cốc rượu.

Cố Trạch Dã gật đầu: "Nhà họ Cố chúng tôi vẫn luôn ủng hộ ông ta, hôm nay ông ta sẽ tới!"

Một lát sau, Thân Ba Câu đã tới!

Ông ta trên dưới 60 tuổi, tinh thần khỏe mạnh, là người hiền lành, lúc ông ta vừa vào đã trông thấy ngoại trừ Cố Trạch Dã ra thì còn có Quyền Đế Sâm, ông ta hơi bất ngờ.

"Trạch Dã, Đế Sâm..." Thân Ba Câu chào hỏi bọn họ.

Cố Trạch Dã tiến lên, khoác cánh tay của Thân Ba Câu: "Chú Thân, nào, uống một ly với Đế Sâm, Đế Sâm là người anh em tốt nhất của cháu!"

Thân Ba Câu giơ ly rượu lên: "Đế Sâm là một người siêu phàm trong giới tài chính, nào, cạn ly!"

"Chú Thân khách khí rồi!" Quyền Đế Sâm cũng gọi ông ta giống với Cố Trạch Dã, ba người đều chọn cốc, uống một ngụm hết sạch.

Cố Trạch Dã cũng nói thẳng vào vấn đề luôn: "Chú Thân, cháu đã tìm được một vị tài phiệt lớn cho sự nghiệp tranh cử của chú!"

Trước đây Thân Ba Câu có ý tìm người nói chuyện riêng với Quyền Đế Sâm, nhưng lại nghe nói, anh không thích tham gia vào chính đàn, nên ông ta cũng thôi.

Lúc này, Cố Trạch Dã giới thiệu gặp mặt riêng, tất nhiên là Thân Ba Câu muốn hợp tác với Quyền Đế Sâm rồi.

Thân Ba Câu rất cao hứng: "Vậy thì cảm ơn quá! Chỉ có điều, Đế Sâm, nghe nói đối thủ tranh cử của tôi là bố vợ cậu..."

Quyền Đế Sâm không nhanh không chậm đặt ly rượu xuống: "Long Diệu Thiên là kẻ thù giết bố tôi!"

Anh nói nhẹ nhàng thong thả, nhưng mà, ai biết sóng lớn cuộn trào trong lòng anh?

Có lẽ, người giống như anh, biểu cảm càng lạnh nhạt, nội tâm càng sóng ngầm không dứt!

Cố Trạch Dã biết, anh ta không hề ngạc nhiên!

Sau cơn kinh ngạc, Thân Ba Câu cũng hiểu dụng ý của Quyền Đế Sâm, ông ta vươn tay ra: "Đế Sâm, tuy tôi chưa làm việc cùng ông Quyền lần nào, nhưng, tôi cũng có nghe nói về uy danh của ông ấy! Nào, vì sự hợp tác của chúng ta, cạn ly!"

Cái chết của bố Quyền Đế Sâm, cũng không có mấy người biết nguyên nhân thật sự.

Cái này cũng chứng tỏ, Quyền Đế Sâm nguyện ý trở thành tập đoàn tài chính sau lưng Thân Ba Câu, vậy thì sau khi Thân Ba Câu lên làm tổng thống, thì phải phục vụ theo ý đồ của Quyền Đế Sâm rồi!

Đương nhiên là Thân Ba Câu muốn có được tài phiệt có thực lực như Quyền Đế Sâm, đây là điều cần thiết trong tranh cử.

Quyền Đế Sâm bắt tay với ông ta: "Hợp tác vui vẻ!"

Quyền Đế Sâm lại uống cạn thêm một ly nữa, sau đó anh nói: "Chú Thân, Trạch Dã, tôi đi trước đây!"

Sau khi Quyền Đế Sâm đi, Thân Ba Câu hỏi Cố Trạch Dã: "Trạch Dã, cảm ơn!"

"Chú Thân không cần khách sáo!" Cố Trạch Dã thản nhiên cười một tiếng.

Thân Ba Câu gật đầu: "Nếu chú thật sự có thể trở thành tổng thống, tới lúc đó cháu trở thành trợ thủ đắc lực của chú, thế nào?"

"Chỉ cần chú Thân nói một câu, cháu nhất định sẽ nỗ lực hỗ trợ." Cố Trạch Dã nâng cốc.

Thân Ba Câu cũng nâng cốc: "Một lời đã định!"

...

Vịnh Hồng Thụ Lâm Hải.

Mặc Sơ về đến nhà trước, Bạch Tử đã ngồi trong phòng khách chờ cô rồi!

"Lại đây ngồi đi!" Bạch Tử chỉ vào vị trí bên cạnh bà ấy.

Mặc Sơ ngồi cạnh bà ấy một khoảng không xa, nhưng vẫn giữ khoảng cách.

Đối với mọi chuyện trên tòa, Bạch Tử chỉ đường: "Mặc Sơ, sự kiên trì của cô là đúng! Nhưng, nếu Long Diệu Thiên lấy mẹ ruột của cô ra làm điều kiện trao đổi, bắt cô rút đơn kiện, cô đừng theo ông ta!"

Mặc Sơ biết, người của nhà họ Quyền, chẳng ai là kẻ dễ bắt nạt cả.

Quyền Đế Sâm có thể đoán được suy nghĩ của Long Diệu Thiên, Bạch Tử cũng thế.

Mặc Sơ gật đầu: "Vâng! Phu nhân yên tâm, con sẽ không rút đơn kiện!"

"Rất tốt!" Bạch Tử thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hơi tái, bà ấy lại nói: "Đây chỉ là mánh khóe mà Long Diệu Thiên dùng để đối phó với cô gái còn non như cô thôi, bất luận là chuyện gì, trước khi cô đưa ra quyết định, cô phải bàn bạc với tôi trước!

"Vâng!" Mặc Sơ cung kính gật đầu.

Đối với việc chuyện gì Mặc Sơ cũng nghe lời Bạch Tử, Bạch Tử cũng không có làm khó cô: "Đi rửa tay ăn cơm thôi!"

"Đế Sâm còn chưa về!" Mặc Sơ có thói quen đợi anh về cùng ăn.

Bạch Tử hừ lạnh một tiếng: "Thằng bé có việc nên tới câu lạc bộ rồi! Không cần chờ nó về ăn cơm! Chuyện này cô cũng không biết, có thể thấy, cô không có quan trọng đến vậy trong lòng thằng bé!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Sơ tái nhợt, cô nhìn chằm chằm vào Bạch Tử: "Lúc con và Đế Sâm kết hôn, bọn con đã giao hẹn với nhau, không can thiệp vào công việc và cuộc sống của hai bên, chúng con là vợ chồng, cũng giữ không gian riêng tư cho đối phương."

"Già mồm!" Bạch Tử chỉ hừ một tiếng.

Lúc này, Tần Thở bê đồ ăn ra, ông ta thấy Bạch Tử lại giáo huấn Mặc Sơ, ông ta giải vây: "Mặc Sơ, cháu đi gọi hai đứa bé về ăn cơm đi! Hai đứa đang chơi trong vườn hoa đấy!"

"Vâng, chú Tần, chú vất vả rồi!" Mặc Sơ nhẹ nhàng nói.

Cô nói xong thì đi ra vườn hoa luôn, hai đứa bé đang nghịch đất, còn đang làm tượng đất nữa!

"Sơ Sơ..." Mặc Hàm trông thấy Mặc Sơ từ xa, cô bé chạy lại, còn cọ đất lên người Mặc Sơ nữa: "Con đã làm một Long Diệu Thiên, sau đó dùng pháo chuột nổ tung ông ta!"

Mặc Sơ nhìn qua, quả nhiên, một người đất rất xấu, bên trên viết tên của Long Diệu Thiên, Mặc Hàm đã phóng một quả pháo chuột, đang châm lửa!"

"Ông ta là một tên khốn kiếp!" Mặc Hàm bất bình cho mẹ!

Chỉ nghe thấy một tiếng "bụp" vang lên, pháo chuột nổ mạnh, đại biểu cho một cái tượng đất Long Diệu Thiên đã vỡ tung trong nháy mắt.