Chương 6: Cực cảnh truyền thuyết
Hoàng Minh, đấu sĩ Ma tộc, Nguyên Đan kỳ tầng thứ sáu, đứng giữa đấu trường như một gã ma thần hung hăng, song nhãn đỏ rực ngập tràn sát khí nhìn chằm chằm nhân loại đang đứng đối diện với mình.
Cho dù đó là thần thoại bất bại, thế nhưng Hoàng Minh không hề tỏ ra yếu thế. Là Ma tộc thiên tài, giống loài sinh ra để chiến đấu, số lượng oan hồn dưới bàn tay Hoàng Minh đếm nhiều không kể xiết. Cũng chỉ có như vậy mới có thể tạo nên sát khí ngút trời vô cùng tự nhiên.
“Ma Kiếm Lang, thần thoại bất bại của ngươi hôm nay liền kết thúc tại đây.” Hoàng Minh song nhãn lăng lệ, miệng quát lớn.
“Đến đây, cho ta xem thực lực của ngươi đi.” Đằng sau chiếc mặt nạ, thanh âm không cảm xúc, lọt vào tai Hoàng Minh như một sự khinh thường.
“Kiêu ngạo lắm. Hôm nay ta sẽ lấy đầu ngươi.” Hoàng Minh gầm lớn.
Dưới chân dậm mặt, mặt đất lập tức lún xuống, kình lực quét ra tàn phá mặt đất trong bán kính gần chục mét, đất đá bay đầy trời. Hoàng Minh hóa thành một đạo hắc quang, ma thủ siết lại, ma lực vận chuyển, hoàn toàn dùng sức mạnh cơ bắp đấm thẳng tới.
“Hoàng Minh tại Ma tộc cực kỳ nổi danh, vượt cấp chiến đấu, cùng cấp độ rất khó tìm được đối thủ.”
“Hắn tại Thiên Ma Tháp tuy thất bại nhiều lần, nhưng đó là bởi vì hắn chiến đấu liên tục không ngừng nghỉ. Đáng sợ hơn, đối thủ của hắn, dù thắng được nhưng vô pháp g·iết nổi Hoàng Minh.”
“Ta còn nghe nói, kỳ thực Hoàng Minh vẫn còn giữ át chủ bài phía sau, nếu thực sự dùng đến, hắn rất có thể cũng xác lập được thành tích bất bại.”
“Hừ, đối thủ mạnh, đối thủ lập được rất nhiều trận liên thắng, nhưng gặp phải Ma Kiếm Lang, toàn bộ đều c·hết cả rồi.”
“Ma Kiếm Lang, hắn là chiến thần bất bại.”
Ma uy xông đến, chỉ thấy một cái ma quyền nặng trĩu như muốn che kín cả bầu trời. Quyền còn chưa đến, nhưng cuồng phong ma sát như muốn thổi bay càn quét mọi thứ.
“Đi c·hết đi.” Hoàng Minh gầm lớn.
Không buồn tránh né, Ngọc Tinh Hồn cũng đồng thời đáp lại bằng một quyền.
“Đúng là muốn c·hết, dám đi so nhục thân với vương gia Ma tộc ta?”
Trên khán đài, rất nhiều đấu sĩ Ma tộc đang quan chiến, mặc dù biết Ma Kiếm Lang rất lợi hại, có điều bọn hắn đối với Hoàng Minh có lòng tin tuyệt đối.
Ầm một tiếng, nghe như tiếng đại pháo nổ vang.
Cuồng phong kịch liệt thổi quanh khắp đấu trường, khói bụi mù mịt làm che đi tầm mắt của chúng nhân.
Một bóng người cao lớn vọt ra bên ngoài, nhìn kỹ lại, nguyên lai chính là Hoàng Minh.
Hắn miệng khẽ kêu lên một tiếng, cánh tay phải run rẩy, xuất hiện một vài vết nứt, máu màu xanh lục đổ ra, dĩ nhiên là đã bị trọng thương?
Hoàng Minh lộn ngược mấy vòng, chân đạp xuống đất liên tục tạo thành những dấu chân thật lớn và sâu, phải mấy chục mét mới có thể ổn định lại.
Con ngươi màu đỏ rực nhìn về phía đối diện, bóng người chậm rãi bước ra, chính là Ma Kiếm Lang.
“Làm sao có thể? Vương giả Ma tộc Hoàng Minh bị một tên nhân loại đánh lui?”
Tất cả kh·iếp sợ. Luận sức mạnh thân thể, trong số các chủng tộc, Ma tộc tuyệt đối xếp vào ba vị trí đầu, còn nhân loại thì sức mạnh thân thể rất kém. Ấy vậy mà, trước mặt bọn họ vào lúc này đây, kẻ có huyết thống Ma tộc vương giả Hoàng Minh lại b·ị đ·ánh lui, hơn nữa nhục thân còn bị trọng thương nữa.
Chuyện này làm sao có thể?
“Nhục thân thật cường đại.” Hoàng Minh giật mình.
Áo choàng đen tung bay trong cuồng phong, Ma Kiếm Lang bước chân dừng lại, tựa như một vị hắc ám quân vương, con ngươi điện tử màu đỏ trên chiếc mặt nạ rực sáng nhìn về phía Hoàng Minh đầy khinh thường.
“Bản lĩnh của ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao? Thật vô vị.” Ma Kiếm Lang nói.
“Hừ, chỉ là khúc dạo đầu mà thôi.”
Hoàng Minh khóe miệng cong lên một vệt lăng lẹ.
Cánh tay giơ ra, chiếc nhẫn đeo trên ngón tay phát sáng, đó là nhẫn trữ vật chuyên dùng để cất chứa vật phẩm của các đấu giả. Rất nhanh, Hoàng Minh cầm lấy một chiếc rìu. Đó là pháp khí của hắn: Viêm Long Phủ.
“Tiếp lấy, Viêm Long Toàn Phong.”
Ma lực vận chuyển rót vào Viêm Long Phủ, trước đó đích thực Hoàng Minh chỉ mới thăm dò, bây giờ hắn mới thực sự xuất thủ, hoàn toàn bộc lộ ra thực lực của đấu giả Nguyên Đan kỳ.
Sau lưng sáu viên nguyên đan màu xanh đen hiện ra, đó là dấu hiệu của đấu giả Nguyên Đan kỳ tầng thứ sáu, nguyên lực cuồng cuộn cung cấp cho Hoàng Minh. Chỉ thấy hắn liên tục vung Viêm Long Phủ với tốc độ cực nhanh, trong sát na tạo thành một trận cuồng phong dữ dội, như ẩn như hiện có một đầu Viêm Long bên trong, tùy thời xé nát đối thủ của mình thành trăm ngàn mảnh.
“Có chút ý tứ.” Ma Kiếm Lang ngẩn mặt lên khẽ nói.
Dậm chân một cái, Ma Kiếm Lang xông thẳng vào thế công mãnh liệt của đối thủ.
“Lại trực tiếp xông vào. Hắn rốt cuộc là bị điên hay quá tự phụ vào thực lực của mình?” Chúng nhân giật mình.
Đừng nói là bọn hắn, ngay cả Hoàng Minh cũng giật mình không kém. Lần này xuất thủ, Hoàng Minh hoàn toàn bộ lộ sức mạnh thật sự. Viêm Long Toàn Phong Trận, dù là Nguyên Đan kỳ tầng thứ tám cũng chẳng dám hành động điên rồ như vậy.
Viêm Long Toàn Phong Trận đúng là rất nguy hiểm, thế nhưng, Ngọc Tinh Hồn đang chờ đợi chính là như vậy.
Sau khi tản công, hắn cần một sự kích thích đủ mãnh liệt giúp hắn có thể tôi luyện tăng trưởng tu vi của mình.
Từng trận phong nhận kinh khủng đập vào thân thể, đổi lại là người khác, chỉ sợ cơ thể đã bị chia năm xẻ bảy, xé nát không thấy hình thù nữa rồi. Nhưng hắn vẫn chịu đựng được, trong thân thể như có thứ gì đó chịu kích thích làm cho hắn dần trở nên lớn mạnh.
“Ngu xuẩn mất khôn. Nếu đã muốn c·hết, vậy thì ta toàn thành cho ngươi. Truyền thuyết bất bại cũng chỉ như vậy mà thôi.” Hoàng Minh thét dài một tiếng.
Sáu viên nguyên đan tỏa hào quang mãnh liệt, toàn bộ rót vào thân thể Hoàng Minh, thân thể hắn biến lớn, hóa thành một gã khổng lồ cao hơn bảy mét, tay cầm Viêm Long Phủ bổ mạnh xuống.
Rầm một tiếng, Viêm Long Phủ dừng lại trên đỉnh đầu Ngọc Tinh Hồn, bị một cỗ khí kình chặn lại. Nhìn thì đơn giản, nhưng tình thế vô cùng nguy hiểm, sơ hở một chút là thần hình câu diệt ngay.
Chỉ thấy thân thể Ngọc Tinh Hồn lơ lửng trên không trung, chịu tải áp lực cực lớn, nhưng chính từ áp lực đó lại biến thành động lực thôi thúc bộc phát tiềm lực cơ thể.
“Dẫn khí nhập thể, Nhân cảnh Luyện Khí kỳ.”
Ngọc Tinh Hồn vận chuyển Hỗn Nguyên Đại La Thiên dẫn khí nhập thể. Trước lúc tiến hành trận đấu này, hắn đã phục dụng lượng lớn đan dược đại bổ, nhưng hắn không hề luyện đó, mà là đang chờ đợi một khắc này.
Trong cơ thể có năng lượng đan dược bộc phát, bên ngoài có thiên địa linh khí thông qua lỗ chân lông xông vào, đồng thời cả hai giúp cho thân thể tràn ngập linh khí chạy khắp ngõ ngách kinh mạch.
Rốt cuộc ầm một tiếng, Nhân cảnh Luyện Khí kỳ đột phá, và giống như các lần trước đây, Luyện Khí kỳ cực cảnh.
“Khí tức này, Luyện Khí kỳ cực cảnh? Không, không phải?” Hoàng Minh ánh mắt chấn động, chuyện gì đang xảy ra vậy? Vừa rồi là khí tức của Luyện Khí kỳ, mà càng là Luyện Khí kỳ cực cảnh trong truyền thuyết?
“Luyện khí tẩy cốt, trúc cơ nhục thân. Nhân cảnh Trúc Cơ kỳ.”
“Đào thải tạp chất, khí hóa chân nguyên. Nhân cảnh, Khai Nguyên kỳ.”
Lần lượt đột phá ba cảnh giới bên trong Nhân cảnh, và cả ba cảnh giới đều là cực cảnh trong truyền thuyết. Rốt cuộc, chân nguyên cô đọng lại, áp súc trở thành một viên nguyên đan màu đen tím lơ lửng trên không trung, bên trong giống như ẩn chứa cả một hệ tinh hà vậy.
“Cực cảnh truyền thuyết? Ngươi đột phá cực cảnh?” Hoàng Minh bật thốt.
Sau khi tản công, bằng vào đan dược cùng với sự thần kỳ của Hỗn Nguyên Đại La Thiên, Ngọc Tinh Hồn đột phá Nhân cảnh tam kỳ cực cảnh, bước vào Nguyên Đan cảnh. Mà số lượng nguyên đan ngưng tụ lại không dừng lại ở con số một, mà là tới năm viên.
Nguyên Đan cảnh tầng thứ năm.
Khí tức mãnh liệt bộc phát đem Viêm Long Toàn Phong Trận phá nát, kình lực tàn phá bừa bãi tứ phương bát hướng, thân thể khổng lồ của Hoàng Minh liên tục bị đẩy ra phía sau, bước chân nặng nề làm cho mặt đất rung chuyển dữ dội.
“Đa tạ giúp ta đột phá.” Ngọc Tinh Hồn ngự không trên trời, ánh mắt nhàn nhạt nhìn xuống. “Hôm nay phá lệ, không g·iết ngươi.”
“Kết thúc tại đây thôi.”
“Thần Ma Trấn Ngục.”
Bước chân nâng lên, như thần ma nâng cước, một khi hạ xuống, trấn phong chư thiên sinh linh.