Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Lượng Ký

Chương 5: Ma Kiếm Lang




Chương 5: Ma Kiếm Lang

Kế tiếp, Dương Tiếu báo cáo toàn bộ thông tin xung quanh việc mở cửa thu đồ của Tinh La học viện.

Một trong mười học viện mạnh nhất Đông Vực, tài nguyên của nó so với Minh Ngọc vương thành, dĩ nhiên cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần.

Minh Ngọc vương thành là địa đầu xà một phương, tương đối có danh tiếng, được Tinh La học viện tương đối xem trọng, thế nên đã tạo điều kiện cho ba mươi danh ngạch. Ba tháng sau sẽ có đạo sư Tinh La học viện đại giá quang lâm đến đây tuyển trạch và đưa về học viện.

Lẽ ra tin tức này hai tháng sau mới công bố, nhưng Dương Tiếu có bằng hữu quen thuộc nội bộ Tinh La học viện, thế nên sớm nắm thông tin trong tay.

“Ba tháng sau, tức là sau khi kết thúc đại điển cuối năm Minh Ngọc vương thành chúng ta.” Ngọc Tinh Hồn ngón tay gõ gõ lên bàn, trong đầu sắp xếp lại kế hoạch của mình.

“Một trong các thế lực đứng đầu Đông Vực, các ngươi nên sớm có chuẩn bị đi. Ngoại trừ bên mảng tin tức, còn lại, bất động sản, cổ phiếu, quyền kinh doanh… đem toàn bộ quy đổi cả đi. Tất cả các ngươi ở đây, ta hy vọng toàn bộ sẽ cùng ta tiến nhập Tinh La học viện.” Hắn ánh mắt quét nhìn toàn bộ người trong thư phòng. “Các ngươi chỉ có thời hạn một tháng để làm việc này, sau đó trở lại Ảnh Nguyệt sơn trang, ta sẽ trực tiếp huấn luyện các ngươi.”

“Vâng, thưa công tử.” Toàn bộ đồng thanh, tâm trạng phấn khích không thôi.

Bọn hắn thừa biết Ngọc Tinh Hồn tuy tuổi còn rất nhỏ, chỉ mới lên mười mà thôi, nhưng tầm nhìn của hắn, năng lực cùng thực lực của hắn kinh khủng đến thế nào, nếu chẳng phải không có thế lực chống lưng, chỉ sợ vị công tử này của bọn họ sớm đạp lên tất cả trở thành thái tử Minh Ngọc vương thành này rồi. Được ở bên cạnh, được trực tiếp làm việc, bọn hắn thực lực và năng lực nhất định sẽ ngày tiến ngàn dặm.

Buổi sinh hoạt kết thúc, tất cả mang theo tâm trạng háo hức quay trở về địa phương của mình, bắt đầu thực hiện kế hoạch mà Ngọc Tinh Hồn truyền xuống.

“Nghi nhi, cầm Bổ Thiên Đan và Hóa Long Đan, một phần giao cho Lôi Chấn Y, một phần ngươi phục dụng, đôn đốc tu hành. Ta sẽ ra ngoài một thời gian.” Ngọc Tinh Hồn vừa nói, vừa đưa hai phần đan dược cho nàng.



Nói xong, hắn bước ra khỏi thư phòng, hướng về phía cung điện của hắn.

Cung điện đầy đủ tiện nghi, vô cùng hiện đại. Tắm rửa xong, Ngọc Tinh Hồn mặc vào một bộ hắc y phong cách cổ điện, choàng lên người tấm áo choàng che chắn từ đầu đến chân, chỉ để lộ ra gương mặt.

Tên bàn có một chiếc mặt nạ sắt che nửa gương mặt màu đen trông rất cổ quái, Ngọc Tinh Hồn cầm lấy đeo vào. Âm thanh *tít tít* vang lên, phía bên phải, con mắt màu đỏ rực sáng lên. Khí chất của hắn thay đổi hoàn toàn, nếu như lúc gặp Ngọc Tử Lăng là một tiểu mỹ nam yếu ớt trang nhã, gặp đám Dương Tiếu uy nghiêm tựa quân vương, vậy thì lúc này hắn như một vị hắc ám đế quân lạnh lùng.

“Mở.” Ngọc Tinh Hồn khẽ nói.

Cảm biến âm thanh nghe theo khẩu lệnh, trần nhà bắt đầu tách ra để lộ bầu trời đêm. Ngọc Tinh Hồn nhún chân, thân thể bay thẳng lên trên trời, với trang phục hắc y dạ hành, hắn cùng với màn đêm hòa làm một, âm thầm rời khỏi Ảnh Nguyệt sơn trang.

Vào thời cổ văn minh, Đông Vực chủ yếu núi non rừng rậm, khắp nơi đều là dã thú hung cầm, cực kỳ nguy hiểm.

Nhưng thời đại cổ văn minh qua đi, tiến vào thời kỳ văn minh hiện đại, sau khi đạt thành hiệp định với Yêu tộc, toàn bộ yêu thú đã di cư khỏi Đông Vực. Văn minh hiện đại, từng tòa nhà mọc lên, các khu công nghiệp, khu quân sự, khu giải trí… được xây dựng đầy rẫy, ngoài tu luyện trong thế giới tinh thần ra thì rất khó để tìm được nơi tu hành thật sự.

Tu luyện trong thế giới tinh thần đương nhiên tốt, bất quá lại chẳng có cái gọi là thực sự uy h·iếp đến tính mạng. Đối với Ngọc Tinh Hồn, thế giới tinh thần trải nghiệm là không đủ, không thể khiến cho con người khai phá toàn bộ tiềm năng của mình, vì vậy từ sau năm năm tuổi, hắn rất hiếm khi kết nối vào thế giới tinh thần tu luyện.

Rất may mắn, mặc dù hiếm, nhưng thông qua mạng tình báo, rất lâu trước đây Tinh Hồn đã tìm được một nơi rất thích hợp để rèn luyện: Ma Thiên Tháp.

Ma Thiên Tháp, là nơi các đấu sĩ liều c·hết để đổi lấy danh vọng và tiền bạc, còn đối với giới thượng lưu, nó là chốn thú vui đốt tiền của bọn họ.

Chiến đấu tại Ma Thiên Tháp, sinh tử do trời, vô cùng thích hợp với suy nghĩ tu hành của Ngọc Tinh Hồn.



Từ Ảnh Nguyệt sơn trang đến Ma Thiên Tháp mất gần hai giờ đồng hồ. Lúc này đã gần mười giờ đêm, càng về khuya, Ma Thiên Tháp càng thêm náo nhiệt, các trận đấu càng thêm hấp dẫn và khốc liệt.

“Cũng đã hơn hai tháng không quay trở lại, hy vọng sẽ có thêm nhiều đối thủ.” Xuất hiện trong đám đông bên ngoài Ma Thiên Tháp, nhìn lên đấu trường xây dựng theo phong cách tổ chim, Ngọc Tinh Hồn khẽ nói.

“Nhìn xem, đó là… Ma Kiếm Lang.”

Hắn bước vào Ma Thiên Tháp không lâu, nhanh chóng có người nhận ra sự hiện diện của hắn. Ở Ma Thiên Tháp, hắn sử dụng tên giả khác là Ma Kiếm Lang hòng che dấu thân phận.

Ma Kiếm Lang, ba chữ này thốt lên, tức khắc những người đứng xung quanh Ngọc Tinh Hồn giật mình, không tự chủ lùi cách xa hắn năm mét. Ba chữ này, đúng là có sát lực rất lớn.

Không ai biết Ma Kiếm Lang thuộc thế lực nào, hắn năm nay bao nhiêu tuổi, chỉ biết rằng hắn xuất hiện ở Ma Thiên Tháp vào năm năm trước, hắn chưa một lần bại trận, tỉ lệ thắng là một trăm phần trăm, mà đối thủ của hắn, toàn bộ không còn ai sống sót.

Hắn xuất hiện, đại biểu cho sự vô địch, cho sự c·hết chóc.

“Kiếm đại nhân, hơn hai tháng không xuất hiện, thật làm cho chúng ta nhớ mong.”

Chỉ hơn ba mươi giây sau khi có người phát hiện ra thân phận của hắn, bỗng nhiên có một nhóm quản sự Ma Thiên Tháp xuất hiện, thái độ đối với Ngọc Tinh Hồn vô cùng cung kính.



Mà kỳ thực, bọn hắn sớm đã biết Ngọc Tinh Hồn đến đây. Dù sao, một tồn tại bất bại, truyền thuyết vô địch suốt năm năm qua ở Ma Thiên Tháp, làm sao không bị thượng tầng Ma Thiên Tháp chú ý được.

Năm năm qua, rất nhiều thế lực xuất hiện ở Ma Thiên Tháp, mục đích là mời Ma Kiếm Lang gia nhập thế lực của mình, đáng tiếc, toàn bộ đều bị hắn từ chối.

“Sắp xếp trận đấu cho ta đi.” Ngọc Tinh Hồn không nhiều lời, lấy ra huy chương của mình ném cho quản sự.

“Đương nhiên. Đại nhân, mời sang bên này.” Người quản sự nhận lấy tấm huy chương, sau đó mời Ngọc Tinh Hồn đến khu vực dành cho đấu sĩ cao cấp.

Tin tức Ma Kiếm Lang quay trở lại Ma Thiên Tháp khiến cho toàn bộ đấu sĩ nơi đây sôi sục chiến ý.

Đó là thần thoại bất bại, trong lịch sử Ma Thiên Tháp chưa từng có người nắm giữ thành tích bất bại dài đến như vậy. Trước đây kỷ lục bất bại kéo dài hai năm rưỡi đã khiến cho người ta kh·iếp sợ rồi, mà Ma Kiếm Lang, hắn trong vòng năm năm, gần bảy trăm trận đấu, toàn bộ đều trở thành vong hồn dưới ma thủ của hắn, thành tích làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Đương nhiên, sợ hãi có, phấn khích cũng có. Nếu đánh bại được kỷ lục gia này, vậy thì sẽ hào hứng vinh dự đến cỡ nào.

Đối thủ của Ngọc Tinh Hồn đã được sắp xếp. Trận đấu đặc biệt, được sắp xếp võ đài cao cấp nhất, vé giá bán trận đấu cũng cao cấp nhất. Thậm chí, một số phóng viên cũng xuất hiện để đưa tin về sự trở lại của thần thoại bất bại Ma Kiếm Lang.

Hôm nay, liệu sẽ có người đánh bại được nhân vật truyền thuyết, hay sẽ có thêm một t·hi t·hể để tô điểm cho thần thoại bất bại của hắn.

“Chào mừng quý dị đã đến với đêm đặc biệt hôm nay.” Bình luận viên bắt đầu gào thét trước trận đấu, miệng bốc phét luyên thuyên làm cho trận đấu càng thêm hào hứng.

“Giờ lành đã đến, không để chư vị chờ lâu. Bên trái chư vị, đấu sĩ Ma tộc Hoàng Minh, tu vi Nguyên Đan kỳ tầng thứ sáu. Nắm giữ thành tích một ngàn ba trăm trận chiến thắng.”

Cổng lớn mở ra, đấu sĩ Ma tộc Hoàng Minh xuất hiện. Hắn thân thể khôi ngô vạm vỡ, cao đến hai mét, làn da đen bóng, cơ bắp cuồn cuộn, trên đầu nổi bật hai chiếc sừng đang b·ốc c·háy hỏa diễm, đặc trưng của huyết thống vương giả Ma tộc.

Nắm giữ hơn một ngàn ba trăm trận chiến thắng mà không c·hết, nhìn Hoàng Minh toàn thân ngùn ngụt sát khí, có thể thấy được hắn là một đấu giả cực mạnh.

“Phía bên phải võ đài, là nhân vật thần thoại của Ma Thiên Tháp suốt năm năm qua, thần thoại bất bại với chiến tích bảy trăm bốn mươi chín trận liên thắng, người nhận được sự kính trọng nhất của toàn bộ đấu sĩ Ma Thiên Tháp chúng ta, xin chào đón vô địch giả: Ma Kiếm Lang.”