Chương 3 : Khai Khiếu Đại Điển
Ánh sáng mặt trời đã lên, hào quang rực rỡ.
Sương núi không quá dày, bị ánh mặt trời như thanh kiếm sắc bén dễ dàng xuyên thủng.
Hơn một trăm thiếu niên mười lăm tuổi, lúc này tụ tập trước sân tập trước 1 cái hang khổng lồ nơi này gọi là Khai Khiếu Động
Nơi đây chính là địa điểm đặt trận pháp Khai Khiếu của Cổ Nhân Tông thường thì khi các thanh niên khai khiếu mới có thể mở ra mà thôi nếu có kẻ dám xông vào chắc chắn sẽ bị xử tử . Đây chính là 1 nơi cấm địa của Cổ Nhân Tông
Thường ngày thì Linh Sư bình thường không có tư cách ra vào nơi này, chỉ có trưởng lão, môn chủ mới có quyền lợi như vậy.
Nhiều Linh sư đến cuối đời cũng chỉ có thể đến đây một lần. Đó chính là khi đại điển Khai Khiếu, các thiếu niên sẽ đi đến biển hoa chỗ nguyên tuyền, thông qua trận pháp mà mở ra không khiếu.
"Tốt, đều đã đến đúng giờ. Hôm nay là Khai Khiếu Đại Điển, là bước ngoặc trọng đại trong cuộc đời của các người. Không cần nói nhiều, đi theo ta." Phụ trách chuyến này, là 1 vị trưởng lão . Ông ta là đại hán đầu trọc đôi mắt sáng như quắc thước dẫn các thiếu niên tiến nhập Khai Khiếu Động.
Chỉ có điều cũng không có lên lầu, mà là đi qua một lớp cửa trong đại sảnh, đi xuống bên dưới.
Men theo thang đá, liền tiến vào một hang động dưới đất.
Các thiếu niên đều ngạc nhiên kêu lên thành tiếng. Hang đá đẹp đẽ lộng lẫy, thạch nhũ tản ra bảy màu ánh sáng rực rỡ đỏ xanh lục lam tím, hào quang này chiếu rọi trên mặt các thiếu niên, như cầu vồng rực rỡ.
Đi được mấy trăm bước, càng ngày càng tối, đồng thời mơ hồ nghe được tiếng nước chảy.
Vòng qua chỗ rẽ, một mạch nước ngầm có chiều rộng hơn ba trượng có thừa, hiện ra trước mắt mọi người.
Ở nơi này, ánh sáng của thạch nhũ đã hoàn toàn biến mất.
Thế nhưng trong bóng tối, nước sông lại tản ra ánh sáng u lam nhàn nhạt, nhìn như là ngân hà trong trời đêm.
Nước sông từ chỗ tối sâu trong động chảy xuôi về, trong suốt vô cùng, thậm chí có thể thấy cá, thủy tảo bên trong, cùng với cát đá đáy sông.
Ở bờ sông bên kia, là một mảng biển hoa.
Đây là Tinh Tú Hoa mà Cổ Nhân Tông cố ý vun trồng, cánh hoa như trăng non, hiện ra vẻ thanh nhã lam nhạt. Cành hoa như ngọc, nhụy hoa lóng lánh, như là viên ngọc dưới ánh sáng chiết xạ ra ánh sáng ôn hòa.
Thoạt trông qua, ở trong bóng tối, biển hoa bên bờ sông giống như là tấm thảm lớn màu xanh, điểm xuyết vô số viên ngọc.
"Là Tinh Tú Hoa thứ này chính là 1 trong những loại hoa tạo thành năng lượng cho Khai Khiếu Thạch của Cổ Nhân Tông." Tần Cửu Ca biết rõ điều này.
"Đẹp quá."
"Thật là đẹp."
Các thiếu niên coi như được mở rộng tầm mắt, mỗi người hai mắt tỏa sáng, vừa hưng phấn vừa khẩn trương.
"Được rồi, phía dưới nghe theo ta đọc tên, người được gọi đi đến đình đài này để tiến hành Khai Khiếu Đại Điển . Đều nghe rõ rồi chứ?" Gia lão lúc này lại nói.
Giọng nói kia không lớn, nhưng lại vang vọng trong hang động không ngớt, khiến cho đám thiếu niên nghe được hết sức rõ ràng
Giữa những tinh tú hoa lấp lánh thì có 1 đình đài màu trắng buốt ngà nơi đó có 8 cái cột đá bằng thạch anh trắng xóa trên từng cái cột có 1 viên đá lớn màu xanh dương . Xung quanh những viên đá xa dương này có hàng looạt những chấm bi màu xanh dương từ Tinh Tú Hoa tản ra
"Đã rõ." Nhóm thiếu niên rối rít đáp. Thật ra trước khi đến đây, cũng đã nghe người nhà hoặc các tiền bối nói qua, hiểu rõ đi càng xa có nghĩa là tư chất càng tốt, thành tựu ngày sau cũng càng lớn.
"Hàn Sơn." Gia lão cầm danh sách chỉ ra người thứ nhất.
Sông mặc dù rộng nhưng không sâu, chỉ đến đầu gối thiếu niên. Hàn Sơn gương mặt nghiêm túc, bước lên đình đài màu trắng .
Ngay khi hắn bước vào đình đài trên mặt của đình đài có những linh văn bắt đầu phát sáng . Những linh văn này hòa vào nhau, nhìn từ phía trên có thể thấy được một đồ án màu bạc cực lớn đang dần hình thành. Đồ án này được vô số linh văn màu bạc vừa thô vừa to đan vào nhau, chồng lên nhau, phảng phất như hình thành những văn tự màu bạc cổ quái, làm cho người ta chỉ cần nhìn trong chốc lát liền có cảm giác đau đầu hoa mắt. Đám thanh niên chỉ tập trung nhìn vào mấy chữ viết quái dị trong đồ án mấy lần, sau đó cũng không dám nhìn nhiều, vội vàng thu ánh mắt lại
Mà ở bên kia chỗ Hàn Sơn thì từ khi trận pháp được khởi động
Ngay lập tức hắn cảm giác được một áp lực vô hình, hình như trước mặt có một tảng đá không thể nhìn thấy đè nặng lên đôi vai bé bỏng của hắn.
Ngay từ đầu vẫn còn khó khăn nhưng được 1 lúc thì thân thể của hắn bỗng nhiên hiện lên một chùm điểm sáng, điểm sáng này rất loãng, trắng thuần.
Ánh sáng tụ tập về phía Hàn Sơn, đi vào trong cơ thể hắn.
Hàn Sơn trong nháy mắt cảm giác được áp lực bỗng giảm xuống, bức tường vô hình chận ngang, bỗng nhiên trở nên mềm mại.
Hắn cắn răng cố sức chịu đựng được cân nặng từ tảng đá đè nặng lên trên vai . Nhưng chưa được bao lâu sau thì áp lực phía trước lại tăng lên, giống như tảng đá lúc trước, không thể chịu nổi hắn chỉ sợ bản thân nếu cố gắng sẽ c·hết ngay tại trong trận pháp mất . Từng đạo tinh huyết trong cơ thể hắn bắt đầu phun trào lên khiến cho hắn cảm giác từng mạch máu của bản thân bị co rút lại khiến cho hắn đau đớn như c·hết đi sống lại
Nhìn thấy cảnh này, trưởng lão thở dài, ngay tại chỗ, hét lớn : "Hàn Sơn - Hàn Gia chịu đựng được 20 giây không có tư chất Linh Sự. Kế tiếp, Tào Hùng."
Sắc mặt của Hàn Sơn ngay lập tức tái nhợt, cắn răng đau đớn mà suy nghĩ . Không có tư chất, sau này cũng chỉ có thể sống như người phàm hắn nhớ rõ được hình ảnh cha mẹ cùng những người ở trong gia tộc . Bọn họ đã mong chờ ở hắn bao nhiêu thì hiện tại hắn bất lực bất nhiêu . Phải biết Hàn Gia đã phải bỏ ra rất nhiều công sức mới có cơ hội được Khai Linh từ Cổ Nhân Tông đồng thời phải kiểm tra vô số lần mới chọn ra những thiếu niên ưu tú và Hàn Sơn là 1 trong số đó
Hắn đã cố gắng không biết bao nhiêu lần phải chịu bao nhiêu khó khăn mới có thể đoạt được tư cách khai linh trong gia tộc vậy mà hiện tại toàn bộ công sức toàn bộ thời gian qua đều đã đổ sông đổ bể
Thân thể hắn lung lay sắp đổ, đả kích quá lớn giống như là bóp c·hết hy vọng cả đời.
"Ta còn chưa xong!" Hàn Sơn bướng bỉnh kêu to, toàn thân hắn đẫm máu, lung la lung lay. Nhưng sau khi vùng vẫy vài lần thì hắn vẫn bị vài vị tên gia nô bắt đi xuống dưới
Rất nhiều người đều nhìn thương hại hắn vô cùng hắn thường ngày tốt tính nên ai cũng vô cùng yêu quý và dường như gia tộc cũng rất kỳ vọng vào hắn vậy mà Khai Khiếu thất bại chỉ sợ rằng hắn sẽ phải đối diện với sự khinh bỉ cùng tức giận của tộc nhân . Thậm chí cả đời cũng không thể ngẩng đầu lên được nữa
Trong cuộc sống có những chuyện cho dù có cố gắng gấp trăm lần cũng không thể làm được . Nó sẽ khiến cho con người cả đời phải tràn trọc bên cạnh không khỏi đau khổ hoài niệm về nó
"Đây là bất đắc dĩ của cuộc đời, cũng là sức hấp dẫn của cuộc đời." Tần Cửu Ca cười khổ lắc đầu ánh mắt đảo qua thân thể của Hàn Sơn bị kéo lê bởi mấy tên gia nô .
Những kẻ không có tư chất Linh Sư mà còn không khỏe mạnh nữa thì sẽ bị biến thành 1 nguồn thức ăn của Thị Huyết Cổ nuôi sống nó
Lúc này càng nhiều người chú ý vị thiếu niên thứ hai leo lên đình đài kia.
Đáng tiếc thiếu niên này cũng chỉ có thể chịu được 1 lúc cũng không có tư chất Linh Sư
Không phải tất cả mọi người đều có tư chất tu hành, nói chung, trong trăm người thì có một người có thể tu hành cũng đã không tệ . Mà những người có tổ tiên làm Linh Sư thì cũng sẽ có khả năng thức tỉnh Linh Mạch cao hơn nhiều với người bình thường