Chương 1 : Trùng Sinh
Mưa xuân rả rích, lặng yên tưới mát Cổ Linh Sơn.
Đêm đã khuya, gió lạnh nhè nhẹ thổi mưa phùn lất phất.
Mà lúc này, có một đôi con ngươi trong trẻo cũng như vậy, lẳng lặng mà nhìn những ánh đèn lập lòe giữa đêm khuya này, cõi lòng ôm đầy tình cảm phức tạp.
"Không nghĩ tới lại là ở Cổ Linh Sơn Cổ Nhân Tông .... thật sự không nghĩ tới ta đã quay trở về hơn 300 năm trước " ánh mắt Tần Cửu Ca sâu thẳm, đứng bên cạnh cửa sổ, mặc cho gió mưa đập vào trên người.
Tần Cửu Ca vươn tay, ánh mắt bình tĩnh nhìn bàn tay trẻ tuổi non nớt có phần tái nhợt của mình, sau đó từ từ nắm chặt, cố sức cảm nhận được phần chân thật này.
Bên tai là tiếng mưa phùn đập vào trên cửa sổ, hắn từ từ nhắm mắt lại, sau một lúc lâu mới mở mắt ra, thở dài một hơi: "Từng trải hơn 300 năm, giống như là giấc mộng."
Nhưng hắn lại biết rõ, đây cũng không phải là mơ mà là sự thật.
"Haha thật không ngờ lũ chính đạo đuổi g·iết ta ấy vậy mà giúp ta trở về hơn 300 năm
Ánh mắt của Tần Cửu Ca âm trầm xuống trên mặt không giấu nổi vẻ t·ang t·hương . Cùng có vài phần tự trách bản thân ngày đó kém cỏi ngốc nghếch thậm chí còn có phần khờ dại đây chính là biểu hiện của 1 đứa bé mới lớn thích thể hiện trái lại phải làm con cờ cho kẻ khác lợi dụng
Hắn kiếp trước chính là 1 vị cường giả Kim Đan Cảnh chính xác là Kim Đan Cảnh Đỉnh Phong nổi danh cả Nam Cương tự xưng là Xích Huyết Lão Quỷ nguyên nhân gọi hắn như vậy bởi hắn tu luyện một bộ công pháp Huyết Đạo nhưng yêu cầu của nó là phải điên cuồng g·iết người hấp thu máu của kẻ khác để làm mạnh cho mình
Tuy vậy cũng chính là do vậy mà gây ra bao tội ác sát tính, tàn sát thiên hạ, không có gì không thể g·iết khiến cho thế đạo Nam Cương đùng đùng nổi dậy
Cuối cùng dẫn đến kết cục hắn bị chính đạo đồng loạt diệt sát
Cái gọi là ma đạo, chính là không tu thiện quả, g·iết người phóng hỏa. Thiên địa không dung, người trên thế gian đều là địch, thỏa sức tung hoành.
"Đó mới là ma đạo lão tử vẫn sẽ làm Ma." Nghĩ như vậy, Tần Cửu Ca không kìm lòng được cất tiếng cười to.
Mà hiện tại hắn đã trùng sinh rồi cũng coi như đã có một cơ hội nữa lần này hắn chắc chắn sẽ không làm bản thân thất vọng nữa
Hơn nữa hắn còn mang trân bảo, cũng không phải hai bàn tay trắng.
Cái trân bảo này, chính là ba trăm năm trí nhớ cùng kinh nghiệm của hắn.
Trong trí nhớ của hắn tồn tại rất nhiều kho tàng, hiện giờ vẫn chưa có người nào mở ra. Còn có một đám sự kiện lớn, khiến hắn có thể dễ dàng nắm giữ dòng chảy lịch sử. Còn có vô số con người, có một số là tiền bối ẩn tu, có một số là thiên tuấn kì tài, có vài người thậm chí còn chưa sinh ra. Còn có từng trải việc khổ tu nặng nhọc, kinh nghiệm chiến đấu phong phú trong ba trăm năm qua.
Có những cái này, không thể nghi ngờ là nắm giữ đại cục cùng tiên cơ. Chỉ cần làm thật tốt, tung hoành nhân gian, tái hiện hào quang của 1 vị kiêu hùng, hoàn toàn không thành vấn đề, thậm chí có thể tiến thêm một bước, trùng kích vào cảnh giới cao hơn!
"Như vậy nên làm như thế nào đây..." Tần Cửu Ca vô cùng trí, nhanh chóng chỉnh lại tâm trạng, nhìn mưa đêm ngoài cửa sổ bắt đầu suy nghĩ.
Nghĩ vậy, đã cảm thấy ngổn ngang trăm mối.
Suy tư một lát, đầu mày hắn càng nhăn càng sâu.
Thời gian ba trăm năm, thật sự có hơi dài. Chưa nói đến chuyện trí nhớ đã mơ hồ, không nhớ nổi. Cho dù mật địa kho tàng, cơ duyên tiên sư nhớ rõ rất nhiều, nhưng phần lớn không phải cách xa vạn dặm, thì cũng là cần ở riêng một thời gian mới có thể mở ra.
"Mấu chốt hàng đầu vẫn là tu vi. Mình hiện giờ Linh hải chưa mở, còn chưa bước lên con đường tu hành Linh sư, vốn là một phàm nhân! Phải mau chóng tu hành, tăng trưởng tu vi, cản đầu lịch sử, dốc sức chiếm trước tiên cơ, giành giật chỗ tốt."
Hơn nữa rất nhiều kho tàng bí mật, tu vi không đủ, cho dù chiếm được cũng không tiêu hóa được. Ngược lại là khoai lang phỏng tay, hoài bích có tội.
Nan đề thứ nhất hiện ra trước mặt Tần Cửu Ca, chính là tu vi.
Nhất định phải nhanh chóng nâng cao tu vi, nếu như chậm chạp giống như đời trước thì không thể nắm bắt được tiên cơ hàng loạt cơ duyên trong 300 năm hắn sống sẽ đi về mo hết
"Nhưng mà cũng may, ngày mai chính là Khai Khiếu Đại Điển, ngay sau đó là có thể chính thức bắt đầu tu hành Linh sư."
Vừa nghĩ đến Khai Khiếu Đại Điển, kí ức đã phủ đầy bụi từ lâu trong đáy lòng Tần Cửu Ca bắt đầu hiện lên.
"Tư chất sao..." Nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn không khỏi cười khẩy ba tiếng.
Về phần tư chất của mình thì...
Ha ha, cao nhất chỉ là một Nhân Cấp Linh Mạch mà thôi.
Cũng phải nhắc lại lý do hắn lại được gia nhập Cổ Nhân Tông thậm chí còn được Khai Linh
Hắn xuất thân từ Tần Gia 1 gia tộc xa xôi ở miền phía bắc . Nói đến Tần Gia thì cũng phải nói sự giàu có của bọn họ thực sự trong ngoài hơn trăm dặm không có bất cứ gia tộc nào có của cải sự giàu có như Tần Gia cả
Bởi vì Tần Gia giàu có rồi hiện tại muốn lấn sang con đường Linh Sư để trở thành 1 gia tộc Linh Sư hay sao ? Nên mới không tiếc để cho hắn tới Cổ Nhân Tông khai linh . Đây thực sự là 1 cơ hội lên trời mà
Đó có lẽ là những suy nghĩ của mọi người khi nhìn hành động của Tần Gia nhưng thực chất là không phải thậm chí là đang muốn hắn c·hết
Hắn là con trai của tộc trưởng đời trước của Tần Gia . Nhưng vị tộc trưởng này không may lại c·hết khi còn quá trẻ việc này khiến cho 1 lượng lớn gia sản của tộc trưởng truyền cho người con trai duy nhất của hắn là Tần Cửu Ca
Nhưng đáng nói hơn tài sản của tộc trưởng khổng lồ đến mức khó tin e rằng nó đã chiếm vài phần trong kinh tế Tần Gia mà hiện tại lại truyền cho 1 thằng nhóc . Việc này khiến cho các cữu phụ cữu mẫu của hắn có thể chịu được hay sao?
Mà Tần Gia là danh môn thế tộc nên cũng nhận được 1 lệnh bài Khai Linh của Cổ Nhân Tông nên muốn nhân cơ hội đó đẩy Tần Cửu Ca đi 1 cách danh chính ngôn thuận khiến cho người ngooài cũng không nói được gì hơn nữa còn mang tiếng tốt đẹp sẵn sàng nhường cơ hội quý báu đó cho cháu mình
Vậy là quá tốt rồi còn gì có thể khai linh thành công trở thành Linh Sư khiến cho người người kính nể thành tiên nhân trong mắt mọi người ? Không thơm sao? Cần gì những gia sản tầm thường kia nữa ? Hơn nữa nếu làm như vậy thì chẳng may Tần Cửu Ca khai linh thành công trở thành Linh Sư sẽ khiến cho mối lo về gia sản của bọn họ gặp nguy hiểm bởi vì hắn lúc đó đã là Linh Sư rồi
Đúng vậy nhưng quan trọng địa điểm Khai Linh ở đâu đã ? Nếu ở danh môn chính phái thì việc này còn được hoan nghênh chứ đây là Cổ Nhân Tông . Tuy rằng những kẻ phàm không biết rõ nhưng ở trong các gia tộc đều biết rõ Cổ Nhân Tông tuy thành lập phái chưa đến 20 năm đồng thời gửi nhiều tấm thiệp Khai Linh cho các gia tộc nhưng bọn họ chưa bao giờ thấy 1 tộc nhân của mình về cả. Đúng kiểu có đi mà không có về vậy . Sau 1 vài đợt điều tra thì đám gia tộc này cũng gời gợi ra là Cổ Nhân Tông trong mắt người phàm là thánh địa của tiên nhân nhưng trên thực tế là 1 Ma Môn Linh Sư . Chỉ sợ đám tộc nhân bọn họ gửi vào trong đó đều đ·ã c·hết sạch cả rồi!
Đây cũng là lý do mà các cữu phụ cữu mẫu đẩy hắn vào Cổ nhân Tông vậy mà đời trước hắn còn cảm tạ các Cữu Phụ Cữu Mẫu còn cảm giác tình thân trong gia đình.