Chương 38 : Cổ mộ và truyền thừa ( thượng )
Tại Thiên tùng sơn mạch sâu bên trong đầy rừng rậm lúc này mặt trời đã dần ngã lặn về tây một mảng lớn mây thiêu đỏ rực cả bầu trời những áng mây bồng bềnh trôi dạt với đầy đủ hình dạng kì dị xen lẫn đáng yêu khiến người khác cũng động lòng
Ánh nắng chiều tà chiếu gọi khắp mảnh sơn mạch liên miên vô tận rừng cây lá xanh cỏ dại khắp nơi
tiếng chém g·iết và tiếng yêu thú vang lên liên tục làm cho mảnh sơn mạch đầy âm u đáng sợ này thêm nổi bật quả thật một phong cảnh tuyệt mỹ tựa như bồng lai tiên cảnh
Trong cánh rừng phía sâu mảnh sơn mạch nơi mà cơ duyên rất nhiều linh thảo yêu thú .... thậm chí có truyền thừa của những tiền bối đời truớc khi toạ hoá để lại
nhưng rất ít tu sĩ thường lui tới không phải vì chỗ này là vùng cấm hay gì khác cơ duyên thuờng đi kèm với nguy hiểm
tại nơi đây yêu thú hầu hết toàn tam giai trở lên tuơng đuơng với một vị kiếm sĩ cao giai mà ở mảnh đại lục này tư chất tu luyện rất yếu đến nguời khác cũng cảm thấy thuơng chỉ cần một tu sĩ tu luyện đến cảnh giới kiếm sĩ là có thể đi ngang mảnh đại lục này, thành một vị đại năng được người khác kính nể
hay là những tu sĩ lọt vào đại trận của những vị tiền bối đời trước tưởng đâu là một cơ duyên to lớn khiến những nguời này quật khởi nhanh chóng trở thành rồng trong loài người quét ngang mọi trở ngại khiến nguời khác ganh ghét nhưng sự thật lúc nào cũng tàn khốc và lạnh nhạt
khi bọn hắn đặt chân vào đại trận này coi như đã ban tặng nửa mạng sống cho tử thần ngay cả chính bọn hắn không hay biết gì còn tưởng mình vận may đã đến thật đáng thương cũng đáng trách a không nói đến bọn hắn tiếp xúc cấm chế khiến đại trận phản sát lại bọn hắn chuyện này xảy ra liên tục hằng ngày hoặc có yêu thú hoặc khôi lỗi canh giữ nơi đây .... nguyên nhân chính là vị tiền bối này có hảo ý truyền thừa lại cho đời sau hay không .
Nhưng cũng không ít người mạo hiểm đánh đổi mạng sống vào sâu trong mảnh sơn mạch này, đa số bọn họ là tán tu hay những đệ tử tông môn tu vi khá cao những người này có một số vì lòng tham che đậy lý trí một số tin vào thực lực hay vận may của mình có cơ hội nhặt được cơ duyên hay ít nhất dù không có cơ duyên gì cũng thoát thân an toàn trở ra
Trong cánh rừng sâu bên trong một tràng chém g·iết ác liệt xảy ra huyết nhục chảy lênh láng cả mặt đất bốn tên đại hán tán tu đang vây công một con hắc hùng tứ giai
Ba tên kiếm sĩ cao giai một tên kiếm sư chính là bốn người này cũng coi như đại năng của mảnh đại lục này thân phận không đơn giản chỉ là tán tu bình thường bọn hắn cùng một chỗ hợp lực vây công con tứ giai yêu thú tương đương kiếm sư ba bốn trọng thiên hiển nhiên chiến lực của bọn hắn cũng cao hơn con yêu thú này một tí
Mặc dù con không xê xích bao nhiêu con yêu thú vẫn chưa bị thuơng nặng nhưng mưa dầm cũng thấm đất lúc đầu con yêu thú còn chống đỡ được nhưng dần nó cũng sắp không chống cự nổi
“Gràoo...” con Hắc hùng gào thét kêu lên liên tục
giờ phút này nó sắp không chống cự nổi v·ết t·hương chồng chất liên tục mà móng vuốt sắc bén không còn một tí uy h·iếp nào với bốn tên này
Con yêu thú tứ giai bị bốn tên nhân loại áp chế liên tục không còn cách nào uy h·iếp được những nhân loại này yêu thú trời sinh cảm ứng được nguy hiểm trong lòng vô cùng uỷ khuất, nó nhanh chóng tìm sơ hở sau đó chạy đi
“ Nghiệt súc !!! ngươi muốn chạy không dễ đâu ăn ta một kiếm ”
Con yêu thú này tranh thủ bốn tên này có sơ hở nó lao một cách nhanh đi nhưng tên kiếm sư kia giác quan khá nhạy bén thấy con yêu thú này định chạy hắn dồn một kích toàn lực hướng về đỉnh đầu con yêu thú này
Kiếm khí sắc bén gào thét đâm thẳng vào đỉnh đầu con hắc hùng trực tiếp xuyên qua sọ não một kiếm này quá nhanh để con yêu thú này kịp phản ứng
tiếng xương kêu răng rắc con yêu thú này gào thét bi thương sau đó thân thể ầm ầm ngã xuống xương đầu nổ tung huyết nhục bay loạn cả lên ... c·hết rất thảm
“ Sư huynh lợi hại a người khi nãy dùng kiếm ý khiến ta cũng sợ hãi theo ”
“ đúng thế ta lần đâu tiên thấy sư huynh sử dụng kiếm ý a !!... không những lợi hại mà còn nhanh đến ta không nhìn thấy được gì thiên tư yêu nghiệt như sư huynh sợ ba bốn năm nữa những lão già trong tông môn kia cũng cuối đầu thôi ”
“ khi sư huynh xuất thủ ta cũng có một tí cảm ngộ đa tạ sư huynh rất nhiều ta liều mạng sống của mình theo sư huynh lăn lộn ”
Ba tên đại hán khi thấy tên sư huynh xuất thủ một kiếm lợi hại khiến bọn hắn hâm mộ càng sùng bái người này trong lòng thề nhất định phải theo sư huynh lăn lộn mọi chân trời góc biển
“ Tốt !! các người sau này theo ta lăn lộn, đợi gia tộc tỉ thí ta khiến những lão già kia sáng mắt chó của bọn hắn dám xem thường Bạch gia ta ”
Hắn tên là Diệp bạch là nhi tử gia chủ gia tộc họ Diệp khi từ nhỏ hắn bị ngộ nhận phế vật không thể tu luyện vì bị xem là cái gai trong mắt bọn trưởng lão uy h·iếp đến chức vị gia chủ nên bọn hắn tìm mọi cách trục xuất cho được tên họ bạch này