Quan trọng là đúng lúc này cửa thang máy đóng lại.
(Mẹ kiếp! mau đuổi theo!)
( Nhóm PD ‘theo dấu tình yêu’ này già yếu tàn tất hết hả, A Tam đâu rồi! mau gọi A Tam đến làm thay!)
(Kabedon kìa! Kabedon đó! Khương võ thần cuối cùng cũng chịu ra tay?)
(Tuyệt vời, lại có một ngày được cặp đôi người tung kẻ hứng này hành chết cho mà xem……)
Trong thang máy, Khương Mạn ngẩng đầu nhìn Bạc Hạc Hiên đầy ngang ngược.
Khí thế hừng hực của tổng tài bá đạo không hề bị sự chênh lệch chiều cao 15cm làm ảnh hưởng.
Bạc Hạc Hiên dựa lưng vào tường, đút hai tay vào túi quần, cúi đầu nhìn cô, ý cười trong mắt lộ ra qua thấu kính.
Khóe môi anh khẽ nhếch lên: "Khương tổng tài có gì chỉ bảo?"
“Đây là thái độ của anh khi nói chuyện với tổng tài sao?” Khương Mạn nhướng mày.
Mặc dù Bạc ảnh đế không hiểu về thuật ngữ chuyên nghiệp tổng tài trong văn học. Anh lấy điện thoại di động ra, nói: "Gần đây em đọc cuốn tiểu thuyết nào, để tôi copy đáp án trước."
Khương Mạn buột miệng nói ra: "Cậu ta chính là báu vật trong tay anh ta"! "
Báu vật trong tay?
Trong lúc Bạc Hạc Hiên đang search cái tên này thì thang máy đã lên đến tầng cao nhất, anh kéo tay cô bước ra ngoài một cách tự nhiên, nói:
"Đổi một nơi không người để em thoải mái làm tổng tài bá đạo."
Tầng trên cùng của biệt thự là sân thượng, điều khiến Khương Mạn ngạc nhiên là phía trên thực sự có một nhà kính trồng cây.
Điều này khiến cô tạm thời thoát khỏi thân phận "tổng tài" và cùng Bạc Hạc Hiên bước vào.
Trong nhà kính, thay vì những loại cây xanh thông thường lại xuất hiện một loạt các cây tiên nhân cầu, xương rồng bà có gai và nhiều cây thùa được sắp xếp vô cùng ngay ngắn, toàn thân chúng đều có gai bao phủ.
Khi vừa bước vào nhà kính đó sẽ khiến người ta có cảm giác nhầm tưởng như đang ở trong một ốc đảo hoang mạc. Biệt thự ma ám tối om + cây xương rồng bà, cây thùa có gai…
Nếu thấy không hài lòng với ai, bắt họ vào nhà kính này và ném vào đám xương rồng này!