Tôn Hiểu Hiểu hít một hơi thật sâu:
"Tôi rất quý trọng mạng sống của mình."
Khương Mạn nhún vai, cũng không thuyết phục cô ta thêm nữa.
Cô không mấy thấy hứng thú với các trò chơi trước đó, cô muốn đi nhảy bungee và xích đu trên không.
Khi đứng trên bục nhảy, gió lớn thổi tới tâm trí con người trở nên thoải mái hơn, cô nhìn sang bục bên cạnh, Bạc Hạc Hiên cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
"Anh cũng muốn nhảy à? Lát nữa, nhịp tim anh lên tới 120, Đại Ngọc không cần làm gì mà cũng sẽ thắng."
Bạc Hạc Hiên thản nhiên cởi cúc áo sơ mi ra, nghiêng đầu nhìn cô, trong mắt có chút khiêu khích:
"Em có muốn đấu không? Nếu thua, hôm nay em không được ăn tối."
Khương Mạn hít vào một hơi, tay nắm chặt:
"Nếu anh thua, hôm nay anh phải bao tôi cả bữa tối và bữa đêm."
“Được thôi.” Môi người đàn ông cong lên.
"Ví tiền đang cảm thấy run sợ rồi."
Vì là nhảy bungee nên cả hai phải bỏ tất cả các thiết bị khác trên người, ngoại trừ đồng hồ đo nhịp tim.
Bạc Hạc Hiên cười nửa miệng, nhìn cô rồi nói nhỏ: "Tôi rất giàu."
Bụp! Đòn tấn công mạnh mẽ của người có tiền!
Nhịp tim của Khương Mạn tăng lên mười nhịp.
Cư dân mạng trong livestream phát cuồng, rốt cuộc Bạc Thần đã nói gì vậy!
Nói gì mà có phản ứng mạnh đến vậy, có thể khiến Khương võ thần kích động, nhịp tim tăng vọt!
Khương Mạn không quan tâm đến anh nữa, chắc chắn là tên này cố ý, đã vậy còn muốn dùng tiền để hạ gục mình, thật là quá nham hiểm!
Từ trên cao nhìn xuống, mọi thứ đều ở trong tầm mắt.
Cô hít một hơi thật sâu, trên mặt không có chút sợ hãi, chỉ nóng lòng muốn thử xem trò này như thế nào.
Trong camera, cô dang rộng hai tay như muốn ôm trọn cả thế giới và nhảy xuống.
Ở bục nhảy phía bên kia, Bạc Hạc Hiên mỉm cười, không chút do dự tiến lên, anh cũng nhảy xuống theo cô.
Một người tràn đầy tình yêu, còn người kia thì tự do, phóng khoáng.
Các nhân viên không thể nhịn được mà hét lên, chương trình phát sóng trực tiếp náo loạn.
(A a a! Đẹp trai quá!)
(Đây là cú nhảy bungee thần tiên ư?)
(Hai người nhảy quá dễ dàng khiến tôi còn cảm thấy mình cũng dám nhảy…)