Chương 2: Tỉnh giấc thành phế vật, ngũ phái vây Võ Đang (2)
Bởi vì thường xuyên xem tiểu thuyết, bởi vậy Tống Thanh Thư đã hiểu rõ giang hồ hiểm ác, làm người tốt hiếm có kết cục tốt, ngược lại làm ác nhân tai họa di ngàn năm.
Người tốt ở trên giang hồ rất dễ dàng bị người lợi dụng, khắp nơi bó tay bó chân không thể làm việc, khiến cho bản thân dễ dàng rơi vào tình huống nguy hiểm tính mạng.
Mà người xấu thì lại ung dung tự tại, tiền kì rất ít gặp khó khăn, chỉ cần hơi thông minh một chút đều có thể sống đến cuối cùng mới gặp chuyện.
Thậm chí thao tác tốt một chút có thể làm ác cả đời, đến cuối cùng làm một việc tốt liền được khen ngợi không dứt, hô to một câu bỏ đồ đao xuống lập địa thành phật liền được xóa sạch tội lỗi.
Mà người tốt cho dù khó khăn vất vả cả đời thế nào, chỉ cần làm ra một việc xấu liền bị người dí lấy mắng chửi không ngóc đầu lên được, cuối cùng rơi vào hạ tràng thê thảm.
Bởi vậy Tống Thanh Thư liền không muốn làm người tốt, nhưng khổ nỗi hắn lại là đệ tử của phái Võ Đang, Võ Đang là danh môn đại phái, thái gia gia Trương Tam Phong của hắn còn là Bắc Đẩu võ lâm trong giang hồ.
Bất kì việc làm cùng hành động nào của hắn cũng không thể thể hiện rõ phong cách của tà phái, nếu không không cần giang hồ nhân sĩ đến chỉ trích cùng phê bình, chính Võ Đang liền sẽ thanh lí môn hộ xử lí chính hắn.
Nhưng để Tống Thanh Thư làm người tốt, đây là chuyện không thể nào.
Tống Thanh Thư vuốt cằm, đã không thể làm người xấu, cũng không muốn làm người tốt, như vậy hắn liền ở giữa cái lằn ranh này lắc lư.
Bởi vì hắn đã không có hack ba ba mở auto giúp hắn, bởi vậy lúc hắn hành tẩu trong giang hồ phải hết sức cẩn thận, ra tay phải đủ hung ác, diệt cỏ phải tận gốc, không thể để mối họa về sau.
Làm việc gì đều phải nắm lý, như vậy mọi chuyện đều dễ nói.
Người khác đắc tội hắn liền tìm ra chứng cứ, nếu có thể g·iết liền g·iết, không g·iết được liền đánh cho một trận nhớ đời.
Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của chính phái, như vậy Võ Đang sẽ là tòa núi lớn làm chỗ dựa cho hắn, đảm bảo hắn an toàn.
Có núi dựa ngu sao không dùng, đầu thai cũng là một môn học vấn, các ngươi không phục sao không đầu thai vào một thế lực lớn, đầu thai vào Hoàng tộc a.
Lại nói, cái mông quyết định cái đầu.
Bây giờ hắn đã là người của Võ Đang, Võ Đang hiện tại là một trong số ít môn phái có thể xưng Bắc Đẩu của giới giang hồ, có thể xếp ngang hàng Thiếu Lâm.
Cái này đủ thấy được địa vị cùng thế lực của Võ Đang lớn đến như thế nào.
Nhưng cho dù là như vậy tương lai Võ Đang cũng sẽ xuống dốc, bị các môn phái khác thay thế, chỉ còn lại một cái hư danh, sống gặm nhấp uy phong của quá khứ.
Bởi vậy hắn quyết không thể để Võ Đang gặp phải tình huống này.
Dựa vào ưu thế biết trước kịch bản, tương lai hắn không chỉ phải thay đổi kịch bản, số phận của mình còn phải đem Võ Đang phát dương quang đại, như vậy Võ Đang mới có thể tiếp tục làm hậu thuẫn vững chắc cho hắn.
Đem mạch suy nghĩ nghĩ rõ ràng, Tống Thanh Thư trong lòng cũng có mục tiêu, biết tương lai hắn cần phải làm gì.
Nhưng lúc này hắn còn có vấn đề khác để đau đầu, chính là đồng môn sư huynh đệ trong môn phái, các vị sư thúc bá, cùng thái gia gia Trương Tam Phong của hắn.
Linh hồn của hắn đã thay thế Tống Thanh Thư, tuy hắn biết phong cách Tống Thanh Thư hành xử thường ngày nhưng muốn bắt chước hoàn toàn trong khoảng thời gian ngắn thì thật khó mà làm được.
Dù sao bản thân hắn cũng có thói quen cùng cách suy nghĩ riêng biệt từ bản năng cuộc sống trên Lam tinh, rất có thể sẽ lộ ra một ít gì đó khiến người ta nghi ngờ.
Nhất là lúc này hắn đột nhiên có một người cha mới, Tống Viễn Kiều.
Không sai, Tống Viễn Kiều chính là cha của nguyên chủ ở thế giới này, người cực kì quen thuộc hành vi của Tống Thanh Thư, bởi vậy hắn cần phải cảnh giác người này nhất, quyết không thể để cha của nguyên chủ phát hiện ra linh hồn của con trai hắn đã bị thay thế.
Chờ một thời gian đám người kia liền quen thuộc hành vi mới của hắn, lúc này nguy cơ bại lộ sẽ biến mất, Tống Thanh Thư cũng có thể hoàn toàn thay thế nguyên chủ sống tiếp cuộc sống ở thế giới này.
Đang lúc Tống Thanh Thư suy nghĩ miên man, ở phía ngoài một tên đệ tử mặc đạo bào đột nhiên đi vào.
Vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư đã mở mắt tỉnh lại còn đang nằm trên giường lộ ra vẻ mơ hồ hắn liền kinh hỉ kêu lên:
"a, Tống Thanh Thư sư huynh ngươi đã tỉnh lại rồi sao, thật tốt quá".
Tống Thanh Thư nghe vậy giật mình tỉnh lại, ánh mắt nhanh chóng lấy lại tiêu cự nhìn sang.
Tiểu đạo sĩ thoạt nhìn khuôn mặt rất trẻ, thân hình có chút thon gầy, Tống Thanh Thư nhanh chóng dựa vào trí nhớ biết được toàn bộ tin tức của đối phương.
Lúc này hắn cũng thở phào nhẹ nhõm một chút, ít nhất nguyên chủ còn để lại cho hắn kí ức về cuộc sống những năm này, nếu không hắn xuyên qua không biết cái gì, nói không chừng còn phải học lại ngôn ngữ một lần, sau đó giả vờ như là mất trí nhớ đây.
Hắn mở miệng nói: "Miêu sư đệ, ta bị sao thế này? Gần nhất xảy ra chuyện gì, ngươi có thể đem tất cả nói cho ta sao?".
Tống Thanh Thư lúc này có một việc rất gấp gáp chính là hiểu rõ tình huống của bản thân mình.
Vị này Miêu sư đệ thường ngày rất thật thà, tính cách hoạt bát, vừa vặn đúng là một đối tượng tốt để hắn hỏi han sự tình.
"sư huynh, ngươi không nhớ gì cả sao?".
Tống Thanh Thư lắc đầu nói:
"tại sao ta lại nằm ở chỗ này? Gần đây môn phái chúng ta cùng giang hồ có đại sự gì sao? Ngươi đem tất cả những thứ này tỉ mỉ nói với ta một lần đi".
Miêu sư đệ rất dễ bắt chuyện, hắn cũng không nghi ngờ gì Tống Thanh Thư cả, đem sự việc một năm một mười bàn giao tất cả.
Cũng không có gì to tát, Tống Thanh Thư đột nhiên ốm nặng, sau đó tuy đã mời thầy thuốc xem bệnh cùng được truyền nội lực nhưng tình hình không khá hơn, chỉ có thể bốc thuốc cho hắn uống cùng chờ hắn hồi phục tự nhiên.
Đặc biệt là Võ Đang, gần nhất Trương Thúy Sơn một trong Thất hiệp của Võ Đang đã m·ất t·ích nhiều năm trở về, còn mang theo cả thê tử của hắn khiến mọi người trong Võ Đang đều vui mừng.
Nhưng việc vui chóng tàn, ngũ đại phái là Thiếu Lâm, Nga My, Không Động, Hoa Sơn, Côn Lôn cùng nhau lên núi, đầu tiên là khép tội Trương Thúy Sơn cùng thảm án diệt môn của Long môn tiêu cục sau đó lại ép hỏi Trương Thúy Sơn về tung tích của Tạ Tốn cùng Đồ Long Đao.
Tống Thanh Thư nghe đến đây giật nảy cả mình, cmn, hắn vừa xuyên qua liền mất hết nội lực xui xẻo không nói, lại gặp đúng lúc ngũ phái vây Võ Đang?
Theo kịch bản phát triển, tiếp theo chính là vợ chồng Trương Thúy Sơn vì không muốn để lộ tung tích của huynh đệ kết nghĩa của mình, không muốn sư phụ cùng Võ Đang bị khó xử mà lựa chọn t·ự t·ử, khiến cho Võ Đang thất hiệp chỉ còn lại lục hiệp, mà trong lục hiệp còn có một người tàn phế, khiến cho thực lực Võ Đang tổn hại to lớn, chôn xuống mầm họa xuống dốc trong tương lai của Võ Đang.
Cái c·hết của bọn hắn cũng mở ra hành trình của nhân vật chính, khí vận chi tử Trương Vô Kỵ, cũng chính là con trai bọn hắn.
Tống Thanh Thư vừa xuyên qua, lúc này trên người không chút nội lực, một tay trói gà không chặt, toàn bộ hi vọng đều đặt hết vào núi dựa lớn của hắn chính là Võ Đang.
Hắn nhất quyết không thể để Võ Đang gặp bất kì vấn đề gì, ít nhất là trước lúc hắn độ qua cửa ải khó trước mắt, có được thực lực có thể độc bộ giang hồ, không sợ bất kì thế lực nào.
Hơn nữa trước đây lúc Tống Thanh Thư xem phim, hắn cảm giác Trương Thúy Sơn là người tốt, hắn không đáng phải c·hết.
Ngũ đại phái cũng không phải là thứ tốt lành gì, vậy mà lại còn dám lên núi Võ Đang ép bức chúng ta?
Không được, hắn nhất định phải cứu vợ chồng Trương Thúy Sơn.
Tác: không muốn nuôi béo mới thịt, sẽ c·hết yểu á