Chương 1: Tỉnh giấc thành phế vật, ngũ phái vây Võ Đang
Tống Thanh Thư mở mắt ra, cảm giác suy yếu chạy khắp cơ thể hắn làm cho hắn nhíu chặt lông mày lại.
Tiếp theo chính là một cỗ kí ức khổng lồ truyền vào trong đầu của hắn khiến cho đầu của hắn đau nhức đến mức muốn ngất đi.
Một lát sau hai mắt Tống Thanh Thư dần dần mở ra lấy lại thần thái, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó tin cùng xoắn xuýt.
Hắn xuyên qua, đến một cái thế giới võ hiệp cổ đại.
Tống Thanh Thư vốn không phải người của thế giới này, nói đúng hơn linh hồn của hắn không phải.
Hắn vốn là người Lam tinh, từ nhỏ cũng không có gì đặc biệt hơn người, vừa tốt nghiệp liền dấn thân vào xã hội đi xin việc làm giống như bao người khác.
Một lần đi qua đường không cẩn thận hắn liền được Truck-kun dâng lên nụ hôn tử thần, sau đó mở mắt ra liền xuyên qua thế giới này.
Bởi vì trước đây thường xuyên xem phim cùng đọc tiểu thuyết, bởi vậy Tống Thanh Thư rất nhanh liền tiếp nhận sự thật này.
Nhìn trần nhà, bàn ghế, quần áo xung quanh đều là họa phong cổ trang, Tống Thanh Thư càng thêm chắc chắn hiện trạng của mình cùng tiếp nhận sự thật này.
Nguyên chủ nhân của cỗ thân thể này tên là Tống Thanh Thư, một tên đạo sĩ ở trên núi Võ Đang, là đệ tử dòng chính của Võ Đang, thỏa thỏa võ nhị đại (họ hàng với phú nhị đại).
Tống Thanh Thư năm nay vừa lên 16, gần nhất đột nhiên ốm nặng khiến cho linh hồn của nguyên chủ suy yếu, vừa vặn linh hồn của Tống Thanh Thư xuyên việt mà tới, thay thế thân phận của đối phương.
Thế giới này là một thế giới tiểu thuyết võ hiệp, thuộc loại thấp võ, có giang hồ cũng có triều đình.
Người trong giang hồ hay còn gọi nhân sĩ giang hồ đều là người luyện võ.
Võ giả khá một chút một quyền một chưởng có thể nứt bia đá, cao thủ có thể vỗ ra một chưởng cách không đả thương người, thậm chí còn có thể đánh ra hiệu ứng rồng bay phượng múa thanh thế to lớn oai phong bất phàm, sức sát thương cũng rất kinh người.
Cha hắn chính là Tống Viễn Kiều, là đại sư huynh của Võ Đang thất hiệp, thái gia gia của hắn chính là Trương Tam Phong, một trong số những người được xưng là Bắc Đẩu võ lâm, được hàng ngàn hàng vạn võ giả kính trọng.
Tống Thanh Thư nghĩ tới đây liền nhận ra cảm giác quen thuộc, hắn lập tức hiểu ra chính mình xuyên qua tới thế giới võ hiệp của Kim lão sư.
Xuyên việt chính là mơ ước của không ít trạch nam thích xem phim cùng đọc tiểu thuyết như hắn, nhưng đến khi thật sự xuyên qua hắn mới biết bản thân mình cũng không vui vẻ như vậy, trong lòng cũng rất hoang mang.
Để cho Tống Thanh Thư cảm giác ưu phiền chính là hắn đến bây giờ vẫn còn chưa thấy dấu hiệu kích hoạt của ngón tay vàng, hack chưa đến sổ, khả năng rất cao là đến trễ thậm chí không đến.
Đối với bất kì người xuyên việt nào mà nói, xuyên việt mà không có hack trải nghiệm cảm giác liền giảm một nửa, chơi đùa không khoái trá chút nào.
Không có hack ba ba mở auto giúp hắn quyền đả Nam Hải nhà trẻ chân đạp Bắc Sơn viện dưỡng lão hắn liền không dễ dàng thu harem lập hậu cung đi đến nhân sinh đỉnh phong.
Trước mắt hắn có thể chắc chắn xác nhận một điều, hắn đang ở trong thế giới Ỷ thiên đồ long ký.
Để cho hắn cảm giác xoắn xuýt chính là thân phận của hắn hiện giờ.
Võ nhị đại, xuất thân danh môn đại phái, trong nhà còn có một vị thái gia gia là Bắc Đẩu võ lâm quả thật là một ưu thế to lớn.
Nhưng Tống Thanh Thư người này quả thật là không làm người, tuy đều là vai phụ nhưng kịch bản của nguyên chủ thật sự nát đến không còn gì để nói, nói hắn là phản phái còn là đề cao hắn.
Tống Thanh Thư đường đường là võ nhị đại lớn lên ở danh môn đại phái, sau này xuống núi lại gặp phải tình yêu sét đánh với nữ chính Chu Chỉ Nhược, người tình của nam chính Trương Vô Kỵ.
Bởi vì say mê sắc đẹp của Chu Chỉ Nhược, Tống Thanh Thư cực kì ghen tị với Trương Vô Kỵ, bắt đầu đi đến con đường không có lối về.
Hắn không chỉ bất hiếu, bất trung, bất nghĩa mà còn hóa thân liếm cẩu cùng đấu cẩu của Chu Chỉ Nhược, liếm đến cuối cùng đem tính mạng cùng thanh danh của mình đều chơi nát.
Đầu tiên là g·iết sư thúc bá của mình, sau lại phản bội môn phái, gia nhập Nga My làm phản đồ.
Chu Chỉ Nhược bị Trương Vô Kỵ phụ bạc, hắn liền vội vàng chạy tới liếm.
Chu Chỉ Nhược vì để chọc tức Trương Vô Kỵ liền lấy hắn làm tấm mộc, giả vờ kết hôn, hai người mang danh tiếng vợ chồng nhưng một ngón tay của Chu Chỉ Nhược hắn cũng không được động vào, chỉ có thể đứng nhìn nàng một cách thèm muốn từ phía xa.
Sau đó Tống Thanh Thư cũng không yên lành, hắn chịu đủ loại ánh mắt khinh bỉ cùng lời nhục mạ sau lưng nhưng vì Chu Chỉ Nhược hắn đều nhịn xuống, ai mắng hắn hắn cũng đều co đầu rụt cổ lại xem như chưa nghe thấy, sức chịu đựng có thể so với lão ô quy.
Hắn không chỉ cố gắng làm liếm cẩu liếm lấy niềm vui của Chu Chỉ Nhược, sau này còn lên đài làm đấu cẩu cho nàng giúp nàng tranh đoạt vị trí đệ nhất trong Đồ Sư đại hội quả thật tận tâm tận lực khiến cẩu tộc cũng phải e ngại.
Nhưng cho dù hắn hi sinh nhiều như vậy Chu Chỉ Nhược chỉ xem hắn như công cụ của nàng, một lòng vẫn yêu Trương Vô Kỵ, khiến cho Tống Thanh Thư cảm giác mảnh thảo nguyên xanh xanh trên đầu của nguyên chủ quả thật có thể phi ngựa.
Nói chung, nhân sinh của nguyên chủ quả thật là nỗi ô nhục của phái Võ Đang, là một người thất bại từ đầu đến cuối, cẩu tộc cũng không muốn thừa nhận hắn là đồng tộc.
Nghĩ đến đây Tống Thanh Thư không nhịn được thở dài.
Nếu như hắn đã xuyên qua thay thế thân phận của nguyên chủ, như vậy kịch bản sau này tất nhiên phải sửa lại.
Cho dù không có hack ba ba mở auto giúp hắn, nhưng hắn xuyên qua có ưu thế biết trước kịch bản, Tống Thanh Thư cũng không tin hắn không thể thay đổi số phận của mình, sống ra một đời đặc sắc.
Trong lòng nhanh chóng làm ra quyết định, Tống Thanh Thư lúc này lại phát hiện một vấn đề thứ hai khiến hắn đau gan.
Nguyên chủ thân thể này ở Võ Đang học võ nhiều năm, tuy tư chất tầm thường ngộ tính không cao nhưng thân dựa núi lớn là phái Võ Đang có nội công tâm pháp cùng các loại võ học cao cấp cho hắn học tập, bởi vậy cũng tu luyện ra một ít nội lực, có thể đặt chân Tam lưu cao thủ hàng ngũ.
Tam lưu cao thủ ở trong giang hồ cũng xem như không tệ, đã có tư cách hành tẩu giang hồ, xem nhân gian sắc thái.
Nhưng nếu lấy thân phận của hắn ở phái Võ Đang, như vậy Tống Thanh Thư chỉ cảm giác nguyên chủ chính là một con lợn.
Nguyên chủ là võ nhị đại, cả phái Võ Đang cơ nghiệp lớn như vậy cũng chỉ có hắn là đệ tử dòng chính, toàn bộ tài nguyên tu luyện gần như chỉ đập trên người hắn, vậy mà cũng chỉ có một chút thành tựu như vậy.
Những năm này tâm tư của nguyên chủ hoàn toàn không đặt ở trên việc tu luyện, đổi lại là một con lợn đi lên chắc cũng có thể có thành tựu ngang với hắn đi?
Được rồi, cho dù chỉ có Tam lưu cao thủ ít ra cũng có một chút công lực phòng thân, không đến nỗi hai tay trói gà không chặt.
Nhưng võ công của thế giới võ hiệp gắn chặt với tinh khí thần.
Nguyên chủ c·hết, linh hồn bị hắn thay thế, thần vừa tản khí liền tan, toàn bộ công lực cũng theo đó biến mất.
Một chút nội lực cũng không còn để cho hắn kế thừa, hắn bây giờ không khác gì một người thư sinh bình thường, hai tay trói gà không chặt a.
Tống Thanh Thư trong lòng đã tức đến muốn giơ chân, đem tổ tông mười tám đời nguyên chủ hỏi thăm một lượt.
Làm xong những thứ này hắn mới bắt đầu bình tĩnh lại, cản thận suy nghĩ tình huống của mình.
Tống Thanh Thư chợt phát hiện ra, tình hình hiện tại của hắn cũng rất gay go.
Tác: lầu 1-10 còn trống, mau vào tranh lầu a.