“Tôi trả tiền mua vé, không nhường chỗ không sai, bà ép tôi nhường chỗ ngồi đúng là già mà không đáng kính.”
cảnh Y Nhân bỏ lại một câu rồi nhanh chóng xuống xe. Xe buýt ì ạch chạy tiếp, bà lão tức giận đến mức giơ chân ở trên xe. Có rất nhiều bà già không biết phân biệt phải trái như thế, quả thật đã làm nhiều người trẻ tuổi phải2đau đầu, bạn không nhường chỗ thì mắng bạn vô giáo dục, làm bạn thấy xấu hổ.
Bạn nhường chỗ thì họ lại cảm thấy đó là việc đương nhiên, một câu cám ơn cũng không có.
Cảnh Y Nhân đi về phía bệnh viện thành phố. Cô dựa theo địa chỉ mà Thu Bách Hợp đã gửi, đi về phía tòa nhà nội trú của bệnh viện. Khi Cảnh Y Nhân ra khỏi thang6máy, bước trên hành lang nhỏ yên tĩnh đầy mùi nước khử trùng, từ xa, cô đã nhìn thấy một bóng người mặc áo khoác đỏ, mái tóc dài uốn xoăn quen thuộc, đang cô đơn lẳng lặng dựa vào tường trên hành lang, không cử động. Cảnh Y Nhân theo bản năng bước nhanh đến đó.
Lý Lộ đang dựa vào tường, nghe thấy có người tới gần, đôi mắt tuyệt vọng vô7thức hơi ngước lên, thấy người đến là Cảnh Y Nhân, cô ấy dường như sống lại, lập tức chạy về phía Cảnh Y Nhân, ôm lấy cổ cô, nhào vào lòng cô mà khóc. Cảnh Y Nhân giật mình vì hành động bất ngờ của Lý Lộ, trông cô ấy cực kỳ chật vật. “Sao lại thế này? Em làm sao vậy, Lý Lộ?” Lý Lộ ra sức lắc đầu: “Em không4cố ý đâu, em không muốn làm hại Cảnh Hi.” “Rốt cuộc chuyện là thế nào?” Cảnh Y Nhân cố gắng đẩy Lý Lộ ra một chút. Khuôn mặt Lý Lộ có vẻ áy náy, tự trách mình, ngũ quan xinh đẹp bối rối nhìn Cảnh Y Nhân.
“Em... em đã... Cảnh Hi...”
“Em làm gì cậu ấy? Em nói thẳng ra xem nào?” Cô ấy nói ấp a ấp úng, Cảnh Y Nhân nghe6mà sốt ruột.
“Em đã cưỡng bức anh ấy!” Lý Lộ bối rối giải thích: “Em không có ý đâu! Anh ấy uống rượu, nằm trên giường không nhúc nhích trông rất mê người, em không nhịn được liền hôn anh ấy, sau đó... sau đó...”
“...” Nghe lời giải thích của Lý Lộ, hai bên thái dương của Cảnh Y Nhân giật giật, cũng thấy say rồi.
“Em ấy say! Em không say!”
“...” Lý Lộ gật đầu. “Thế mà em còn nói em không cố ý?” Cảnh Y Nhân gầm nhẹ một tiếng, em trai cô đã bị Lý Lộ cưỡng bức. Tuy rằng bản thân cô cũng quý Lý Lộ, cũng hy vọng Cảnh Hi có thể đến với Lý Lộ, nhưng chuyện này không thể vội vàng được. Lý Lộ là điển hình của kiểu người lòng ngay dạ thẳng, chỉ sợ là cô ấy đã quá sốt ruột mới không nhịn được cưỡng bức Cảnh Hi đơn thuần nhà bọn họ. Cảnh Hi mới 19 tuổi thôi! 19 tuổi! Kiếp trai tân của cậu ấy bất ngờ chấm dứt, đương nhiên là không chấp nhận được nên phải tự sát. Cảnh Y Nhân khẩn trương hỏi: “Cánh truyền thông đã biết chưa?”
Lý Lộ liều mạng lắc đầu, cô ấy đã mượn thể lực của cha để ngăn cản lại.
Cô ấy vốn dĩ muốn để mọi người biết chuyện mình và Cảnh Hi ngủ với nhau, như vậy thì Cảnh Hi không thể không chịu trách nhiệm với cô ấy. Nhưng vừa thấy Cảnh Hi làm ầm lên muốn tự sát, cô ấy nào dám tiết lộ cho cánh truyền thông nữa. Nam thần trong tâm thức của cô ấy đã chán ghét cô ấy như vậy, khiến Lý Lộ đau lòng, bị đả kích không ít. Lý Lộ lại giải thích: “Nhưng Cảnh Hi nói rằng anh ấy cũng thích em mà, anh ấy còn khen em xinh đẹp, tính cách ngay thẳng, không ra về, mấy lần còn quàng vai em, đưa em đi trung tâm thương mại để em giúp anh ấy chọn lựa quần áo mới mà hoàn toàn không ngại ánh mắt người khác, còn nữa...”
Lý Lộ nói liên hồi không dứt để chứng minh Cảnh Hi thích mình và mấy lần cậu ta bóng gió ám chỉ nữa.