Vợ À! Hãy Đến Đây Chà Đạp Anh Đi

Chương 24: Thuốc phá thai




"Anh với em 'làm' nhiều như vậy mà đến giờ em vẫn đang đến tháng là sao?"

"Hả" cô ngẩng đầu lên, vừa chạm vào ánh mắt nóng rực của hắn.

"Mỗi lần chúng ta 'làm tình' với nhau anh đều không mang bao, 'đạn' anh không phải đều bắn hết vào người em sao? Sao đến giờ em vẫn chưa mang thai con của anh"

"....."

"Em mà dám nói 'súng đạn' anh có vấn đề, anh liền bóp chết em"

Ninh Ninh: "...."

Đệch!

Có để cho cô nói không?

Ninh Ninh còn đang ngây người, chỉ thấy Diệp Hạo Nhiên sắc mặt âm trầm rời trên người cô đi xuống, đi đến chiếc bàn bên cạnh lập tung đống đồ trên bàn, lục lọi xung quanh.

"Hạo Nhiên, anh tìm gì vậy?"

"...."

"Hạo Nhiên"

Đột nhiên thấy bóng lưng của hắn cứng đờ, Ninh Ninh đang định đứng dậy đi xuống giường lại nghe thấy một âm thanh lạnh lẽo vang lên.

"Đây là gì vậy?"

"Cái gì?"

"Anh hỏi em đây là thuốc gì?"

Diệp Hạo Nhiên quay lại nhìn về phía cô, giọng hắn u ám tới cực điểm, nhìn thấy lọ thuốc trên tay hắn sắc mặt cô trong phút chốc trắng bệch, lòng nhất thời hoảng loạn.

"À...cái đó...là...là..."

"Có phải là thuốc tránh thai"

Giọng hắn không mang theo cảm xúc gì khiến Ninh Ninh có chút sợ hãi không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.

"Mộc Ninh Ninh, anh đang hỏi em"

"...."

"Trả lời anh, đây có phải là thuốc tránh thai không?"

"Phải" Ninh Ninh siết chặt tay khẽ cắn răng thừa nhận.

"Bắt đầu từ khi nào?"

"..."

"Có phải từ lúc chúng ta bắt đầu quan hệ, em đã không ngừng uống loại thuốc này"

"Phải"

'Rắc'

Cô vừa dứt lời chỉ nghe thấy một tiếng 'rắc' vang lên sau đó lọ thuốc liền bị hắn đập mạnh rơi xuống đất lăn đến dưới chân cô.

"Em thực sự không muốn sinh con cho anh vậy sao?"

Ninh Ninh run sợ không biết nên giải thích như nào.

"Hạo Nhiên, không phải, em..."

"Em làm sao?"

"Em chỉ là...chỉ là cảm thấy thời gian này vẫn chưa thích hợp để có con, em nghĩ đợi một thời gian nữa để mọi việc ổn định lại đến lúc đó có con cũng chưa muộn, hơn nữa chúng ta cũng vừa mới yêu nhau chưa được bao lâu, em..."

"Yêu nhau chưa được bao lâu?" Hắn cười lạnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô.

"Mộc Ninh Ninh, em nên nhớ thân phận của mình, em là vợ anh, em có nghĩa vụ sinh con cho anh, anh muốn em sinh lúc nào thì sinh"

Nói xong, Diệp Hạo Nhiên lạnh lùng xoay người rời đi, đầu cũng không ngẩng đầu nhìn lại, đóng cửa 'sầm' một cái.

Ninh Ninh đứng đó, thân thể cứng đờ, ánh mắt không tin nổi nhìn hắn.

Trong đầu vẫn còn văng vẳng từng câu từng chữ của hắn trước khi rời đi.

Hắn vừa nói cái gì?

Thân phận? Nghĩa vụ?

Hắn coi cô là cái gì vậy? Là người hắn yêu? Hay chỉ là một cô vợ trên danh nghĩa tùy ý hắn muốn đùa bỡn như nào thì đùa bỡn.

Càng nghĩ càng như có kim châm đâm vào tim cô, đau đớn, khó thở...

Thân thể cô như không sức lực mà ngồi sụp xuống đất, lấy tay lên ôm tim mình, nước mắt không ngừng chảy xuống...--------Rầm!

Chưa được 10 phút sau, cánh cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Một bóng dáng to lớn gắt gao đứng trước mặt cô.

"Cmn Mộc Ninh Ninh, em đứng lên cho anh"

Ninh Ninh còn đang khóc nước mắt nước mũi tèm lem, cô còn chưa kịp đứng dậy đã bị một cánh tay kéo mạnh lên, sau đó gắt gao ôm cô vào trong lòng, ôm chặt.

"Em khóc cái gì? Anh đánh em sao?"

"...."

"Thôi được rồi! Anh xin lỗi, anh không nên nói với em những lời như thế"

"...."

"Cmn nhưng em có biết, em uống cái loại thuốc kia có bao nhiêu tác dụng phụ không?"

"...."

"Anh chỉ là lo lắng cho sức khỏe của em"

"...."

"Ngoan, đừng khóc, em không muốn sinh thì liền không sinh, thay bằng uống thuốc tránh thai vậy để sau này mỗi lần 'lên giường' anh đeo bao là được chứ gì?"

"...."...........