"Tôi nhớ vợ rồi, tôi muốn về nhà, cậu quản được chắc?"
Giọng nói âm trầm của hắn khiến Giang Dã không khỏi toát mồ hôi hột.
"Dạ vâng, thưa Tổng Giám đốc"
Giang Dã nhẹ gật đầu thậm chí không dám thở mạnh.
Hiện tại đối với ông chủ của cậu, cái gì cũng không quan trọng bằng vợ.Boss đây là yêu vợ đến phát cuồng sao?Chỉ hận không thể đội vợ lên đầu.
Ôi!!! Đàn ông có tình yêu quả thực không thể hiểu được...----------Biệt thự Hải Hoa.
Bên ngoài vọng đến tiếng xe, Ninh Ninh mở rèm cửa sổ trong phòng nhìn ra ngoài quan sát.
Diệp Hạo Nhiên quay trở lại, Mộc Ninh Ninh không ngờ hắn lại về sớm như vậy.
"Sao hôm nay anh về sớm vậy?" Ninh Ninh nghe thấy tiếng mở cửa thì quay đầu lại.
"Nhớ em nên về." Diệp Hạo Nhiên thản nhiên đáp, thấy cô áp cả người vào khung cửa sổ lạnh giá thì hờ hững nói: "Cửa sổ lạnh lắm, đừng đứng gần như vậy."
Ninh Ninh quay người đi đến chỗ hắn: "Chồng à! Anh đây không phải là thấy em mua đồ làm anh sợ phá sản…"
Cô còn chưa dứt lời thì nụ hôn của hắn đã rơi xuống.
Nụ hôn khá mạnh bạo, khá sâu, thậm chí còn không chút khách sáo.
Ninh Ninh chỉ kịp khẽ nức nở một tiếng thì eo đã bị ôm chặt, nháy mắt đã bị hắn ép vào tường. Hắn hôn đến mức môi cô bắt đầu run lên, toàn thân mền nhũn tựa vào trong lồng ngực hắn.
Hồi lâu sau, môi hắn vẫn kề sát cô, dần dần di chuyển lên trán cô. Đôi mắt sâu thẫm của hắn nhìn xoáy vào mắt cô.
" Phá sản? Chỉ vài bộ quần áo đó của em? Em chê chồng em nghèo vậy sao?"
"Đâu có, chồng em cái gì cũng là nhất, nhất là nhiều tiền nha" cô ôm cổ hắn nũng nịu.
"Ừm, tiền anh không thiếu, anh chỉ thiếu một đứa con"Nói xong nụ hôn lần nữa lại rơi xuống môi cô mang theo hơi thở trầm đục, hắn bế cô lên, vừa hôn vừa ôm cô đi về phía phòng ngủ.
Ninh Ninh bị hắn hôn đến đầu óc mơ màng, cô cảm thấy, nếu lại hôn nữa thì e rằng ngày mai cô thực sự không xuống giường được.
"Chồng à! Em đang đến tháng"
Vừa nghe vậy Diệp Hạo Nhiên liền dừng bước, cúi xuống thật sâu nhìn cô.
"Em nói gì cơ?"
"Em đang đến tháng"
Gương mặt hắn trong phút chốc u ám: "Cho em nói lại"
"Thật, em không có lừa anh, không tin anh có thể kiểm tra..."
Thấy sắc mặt hắn âm trầm cô mím mím môi liều mạng nói, lại nghe thấy âm thanh trầm thấp của hắn vang lên.
"Thực sự là đến tháng"
"Ừ" cô tựa vào trong lồng ngực hắn nhẹ gật đầu.
Một lát sau, Ninh Ninh nghe thấy giọng hắn vọng xuống từ đỉnh đầu cô.
"Anh với em 'làm' nhiều như vậy mà đến giờ em vẫn đang đến tháng là sao?"
"Hả" cô ngẩng đầu lên, vừa chạm vào ánh mắt nóng rực của hắn.
"Mỗi lần chúng ta 'làm tình' với nhau anh đều không mang bao, 'đạn' anh không phải đều bắn hết vào người em sao? Sao đến giờ em vẫn chưa mang thai con của anh"
"....."
"Em mà dám nói 'súng đạn' anh có vấn đề, anh liền bóp chết em"
Ninh Ninh: "...."
........