Vịt Xấu Xí Là Giúp Việc Của Tôi

Chương 2




4.

"1. Con vịt mua về làm sạch, lấy n.ộ.i t.ạ.n.g ra, nhổ sạch lông..."

Tôi thầm ghi lại các bước và dự định làm món vịt sốt.

Cứ làm đi, tôi cho nước vào, sẵn sàng tháo chiếc vòng đá đen trên cổ nó ra và tắm cho nó.

Chú vịt này đang gặm hòn đá đen và không chịu buông ra.

Tôi hít một hơi thật sâu, không sao cả, tôi có thể giết nó và nhặt lại sau.

"Đáng tiếc, tao mới chuyển đến đây, còn chưa mua lò nướng, nếu không tao đã biến mày thành vịt quay rồi." Tôi nói với vẻ tiếc nuối.

[Quạc... quạc... quác...]

Con vịt đang ngoan ngoãn trong chậu, lập tức mở mắt ra vẻ không thể tin được sau khi nghe những gì tôi nói.

Nó vỗ cánh nhảy lên nhảy xuống trong bếp, nước bẩn trên mình bay tứ tung.

Tôi nhìn đống bừa bộn khắp sàn và cảm thấy hơi đau đầu: “Nếu mày còn bay vòng quanh lần nữa, tao sẽ g.i.ế.t mày ngay lập tức.”

Đột nhiên, con vịt dừng lại.

[Quạc...] Con vịt đứng trên bàn kêu lên với đôi mắt ướt át.

Không biết có phải là do tôi tưởng tượng hay không nhưng tôi luôn cảm thấy như có những cảm xúc của con người trong đôi mắt chú vịt này.

Xấu, hơi xấu một chút nhưng tính tình thì ổn.

“Nhưng tao không muốn nuôi thú cưng.” Tôi có chút bối rối.

[Quạc... quạc...]

Con vịt dường như hiểu được lời tôi nói, và khát vọng sống sót dường đang trào dâng trong mắt nó.

Nó vỗ cánh bay vào bồn rửa, nhặt chiếc giẻ lau bên cạnh ném vào rồi vặn vòi.

Sau khi nước thấm giẻ, nó tắt nước.

Nó lại nhặt miếng giẻ lên và bay trở lại bàn ban đầu.

Đặt chân lên miếng giẻ và bắt đầu lau bàn.

Tôi bị sốc trước loạt hành động của nó, đến mức không biết phải phản ứng thế nào.

Nhưng những gì xảy ra tiếp theo còn kinh khủng hơn.

Sau khi lau bàn, nó bắt đầu lau sàn, giặt quần áo và nấu bữa tối...

Tôi giật giật khóe miệng, thế giới này rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?

Tại sao con vịt lại làm việc nhà và làm tốt đến thế?

Đúng vậy, việc thuê một người giúp việc ngày nay khá tốn kém.

"Từ bây giờ hãy là thú cưng của chị, bé Xấu... Sâu Sâu."

Mặc dù cái tên Vịt Con Xấu Xí rất hay và tuyệt vời nhưng tôi vẫn thấy nó nghe hơi kỳ, Sâu Sâu thì ổn và dễ thương hơn.

[Quạc!]

Người giúp việc kiêm thú cưng Sâu Sâu thở phào nhẹ nhõm sau một khoảng thời gian căng thẳng.

"Ngày mai, chị sẽ mua cho em thức ăn của vịt và một cái chuồng. Tối nay cứ tạm thế này đi nhé!”

[Quác.]

Sáng sớm hôm sau, tôi nói cho Sâu Sâu nghe những điều cần chú ý.

“Sáng sáng, chị đến công ty lúc mười giờ, trưa không về, năm giờ tối mới về nhà, em phải gọi đồ ăn trước khi chị về.”

"Thỉnh thoảng, Vạn Đại Hy cùng chị ăn cơm, có thể chị sẽ về nhà muộn, em không cần gọi đồ ăn, chị sẽ thông qua hệ thống giám sát nói trước cho em biết."

Nói thật, đồ ăn nó nấu tuy nhìn ngon nhưng tôi cũng không dám ăn, tôi sợ không an toàn.

Sâu Sâu đứng dưới đất, ngẩng đầu nhìn tôi, ngoan ngoãn gật đầu.

Tôi gật đầu hài lòng rồi đi đến công ty.

Đi được nửa đường, điện thoại reo, là trợ lý Tiểu Tư của tôi: "Thiên tổng, mọi thứ chị yêu cầu em đặt đều đã đến. Bây giờ chị có ở nhà không?"

"Hiện tại, chị không có ở nhà. Đợi một lát, chị sẽ quay lại ngay."

Tôi lập tức quay xe lại. Vào buổi sáng, tôi luôn cảm thấy mình chẳng có việc gì để làm.

"Ồ, được... A... Đợi đã, Thiên tổng, cửa đang mở...”

Có tiếng động trên điện thoại và tôi cúp máy.

Không ngờ Sâu Sâu lại ký chuyển phát nhanh, đây là chú vịt nổi tiếng trên mạng à?

Tôi thừa nhận, số tôi thật may mắn.

Khi Tiểu Tư đến văn phòng, trên mặt cô ấy đầy vẻ thất thần.

Tôi hiểu, chắc chắn đã bị Sâu Sâu nhà tôi doạ cho sợ rồi.

"Thấy Sâu Sâu nhà chị thế nào? Rất lợi hại, đúng không?”

Nhà Tiểu Tư có một con mèo, nó rất ngoan. Tôi đã muốn nuôi mèo từ lâu rồi, đáng tiếc lại bị dị ứng với lông mèo.

Cô gái này suốt ngày khoe khoang trước mặt tôi, mèo con của cô ấy có thể mở cửa, mèo con của cô ấy có thể trèo cây...

Mèo con của cô chắc chắn sẽ không thể ký gửi chuyển phát nhanh hay làm việc nhà được, vẫn là Sâu Sâu nhà tôi lợi hại hơn.

"Thiên tổng, em biết tại sao chị lại chuyển đi. Người đàn ông trong nhà chị đẹp trai hơn anh Vạn Đại Hy rất nhiều!" Tiểu Tư lúc này mạnh dạn mở miệng nói.

Tôi gần như nín thở khi nghe câu này, mỗi ngày cô ta nghĩ cái gì thế?

Rõ ràng đó là một con vịt, một con vịt xấu xí!

Đàn ông ở đâu ra?

"Nếu em rảnh thế thì hãy đi sắp xếp lại hồ sơ lưu trữ đi.”

Tôi gõ lên bàn, vẻ mặt không vui.

"Xin lỗi, Thiên tổng, buổi sáng em còn phải chuẩn bị cho cuộc họp. Hẹn gặp lại sau!"

Tiểu Tư nói không ngừng và bỏ chạy nhanh như cơn gió.

Tôi giật giật khóe miệng và không để tâm đến những điều vô nghĩa của cô ấy. Tôi chỉ nghe nói ếch biến thành hoàng tử chứ chưa bao giờ nghe chuyện vịt con xấu xí biến thành trai đẹp.

5.

Trong lúc câu cá, tôi bật tính năng theo dõi trên điện thoại di động.

Tôi hơi tò mò không biết con vịt nhỏ này sẽ làm gì ở nhà.

Tôi bàng hoàng khi nhìn thấy chú vịt đen nằm bất động trong ổ mới.

"Sâu Sâu?"

Tôi bật micro. Con vịt trên màn hình vẫn không động đậy, thậm chí tôi còn thắc mắc liệu hệ thống giám sát có bị kẹt hay không.

Vừa cầm chìa khóa xe lên, trong điện thoại đã vang lên một tiếng vịt kêu um sùm.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, không khỏi trêu chọc con vịt ngốc nghếch: “Sau này đừng ngủ như vậy nữa, suýt chút nữa chị đã về nhà làm món vịt sốt.”

[Quác!] Sâu Sâu quay người lại, bất mãn quay về chuồng, mông hướng về phía tôi.

Tôi không thể không cười.

"Sâu Sâu, tối nay chị muốn ăn sườn xào chua ngọt và cá muối." Tôi nói.

Sâu Sâu ngước nhìn tôi rồi chui vào chuồng.

Tôi cong môi nói thêm: “Nếu không thì vịt sốt cũng ngon đấy.”

Vừa nghe như thế, con vịt thở dốc, sửng sốt, run rẩy ngẩng đầu lên, cúi đầu xuống đất lấy lòng tôi.

Tôi cười khúc khích, quả thực đó là một con vịt thần kỳ.

Tôi nghĩ có lẽ mình điên thật rồi, khi nhìn thấy chiếc móc khóa lông vũ màu đen của Tiểu Tư, tôi sẽ nghĩ đến chú vịt ở nhà, khi nhìn thấy vịt quay bán ngoài đường, tôi cũng nghĩ đến chú vịt ở nhà... Giờ nhìn đâu tôi cũng nghĩ đến Sâu Sâu.

Là sao?