Vĩnh Hằng Vĩnh Diệt

Chương 26




Sau hai người người Lâm Vận rời đi, nha hoàn của Pham Phương Thanh cuối cùng cũng đuổi tới, nàng nhìn quanh một vòng, không phát hiện tiểu thư nhà nàng thì cau mày, quay sang hỏi ba người La Nhạn:

“ Vừa nãy có một vị cô nương nào mười bảy mười tám tuổi đi qua đây không”

Ba người La Nhạn vô ý thức gật đầu, thấy bọn họ gật đầu thì nha hoàn ánh mắt sáng lên, vội hỏi: “ Vậy cô nương đấy đâu rồi”

“ đi rồi”

“ đi, đi đâu” nha hoàn giật mình, vội hỏi.

Ba người La Nhạn đồng thời chỉ tay về phía Lâm Vận cùng Phạm Phương Thanh rời đi, nha hoàn thấy vậy không nói hai lời lập tức đuổi theo, nội tâm nàng sắp khóc rồi, để lạc mất tiểu thư nhà mình, lão gia mà biết có đánh chết nàng hay không.

Ba người La Nhạn thấy vậy thì ngơ ngác, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta chưa hiểu chuyện gì xảy ra, cmn cứ như vậy đi hết rồi, còn bọn họ bị thương đâu, sao không ai để ý đến bọn họ vậy.

Qua một lúc cả ba tỉnh hồn lại, kiểm tra thương thế rồi cũng chuẩn bị rời đi, La Nhạn lựa chọn tách ra đi riêng một mình, qua sự việc lần này hắn đã hiểu được mình nhỏ yếu đến mức nào, nếu không phải Phạm Phương Thanh đến kịp lúc thì hắn đã mất mạng rồi, còn có vừa nãy hắn nghe hình như người tên Lâm Vận kia cũng đến tham gia Thanh Mộc tông tuyển sinh lần này, hắn không thể tưởng tượng một người mạnh như vậy cũng đến tham gia chiêu sinh, không biết còn bao nhiêu người như vậy đến tham dự, hắn đã quá đề cao thực lực của mình, hắn cần mạnh lên, vì vậy hắn quyết định tách ra đi rèn luyện một mình, còn 5 ngày nữa mới hết thời hạn đăng ký, ít nhất đến lúc đó hắn phải có thực lực cạnh tranh vào top 10.

La Nhạn chắp tay, đối với hai người Lam Linh nói: “ Lam Linh tỷ, Mỹ Lâm tỷ, ta không cùng đồng hành cùng hai người nữa, hai người bảo trọng.”

Lam Linh nhíu mày, lo lắng hỏi: “La Nhạn, ngươi thật sự định đi một mình sao, trong Mộc Sơn Lâm này rất nguy hiểm, một mình ngươi liệu có ổn không, nếu không chúng ta đi chung đi, dù sao, bọn ta cũng dự định quay về tông môn báo cáo.”

La Nhạn lắc đầu nói: “ không cần đâu Lam Linh tỷ, ta muốn ma luyện bản thân một chuyến, thực lực của ta còn quá yếu, trước khi đến Thanh Mộc tông ta muốn có thực lực để cạnh tranh top 10.”

Lam Linh nghe vậy cũng không nói gì thêm, nhìn bóng lưng của La Nhạn ánh mắt của nàng toát ra vẻ không nỡ và cô đơn.

Bên cạnh Mỹ Lâm huých huých tay Lam Linh,trêu ghẹo nói: “cứ để hắn đi như vậy sao, không đi giữ hắn lại?.”

Lam Linh lườm Mỹ Lâm một cái, thở dài nói: “ hắn có con đường của mình ta không can thiệp được, với lại cũng cũng không phải không gặp lại mà.”

Mỹ Lâm trêu ghẹo: “ai u, Lam Linh nữ thần của chúng ta động xuân tâm, còn tính đợi đến La Nhạn tiểu đệ đệ nhập môn rồi bắt về là tướng công.”

Lam Linh nghe Mỹ Lâm trêu ghẹo thì đỏ mặt, vội vàng đẩy Mỹ Lâm ra nói: “ đi chết, ta mới không để ý đến ngươi nữa.”

Nói rồi nàng vừa định quay người rời đi thì vô tình liếc qua thi thể Thạnh Đầu, ánh mắt vô cùng phức tạp đi qua, Mỹ Lâm vốn muốn đuổi theo tiếp tục treo chọc Lam Linh, nhương khi thấy Lam Linh đi về phía cái xác của Thạnh Đầu thì cùng trầm mặc lại đi qua.

Đi đến bên cạnh xác của Thạch Đầu, cả hai đướng đấy trầm mặc, qua một hồi Mỹ Lâm mới nghiến răng nghiến lợi nói:

“đều tai hai huynh đệ này lòng tham mà chúng ta suýt mất mạng,còn có Thạch Cương, thế mà lại lợi dụng chúng ta là lá chắn cho hắn chạy thoát, trở về ta nhất định sẽ báo cáo chuyện này cho tông môn.”

Vốn các nàng nhận nhiệm vụ chỉ là tiêu diệt yêu thú cấp 3 Tử Kim thú, với thực lực của bốn người bọn nàng thì nhiệm vụ lần này khá nhẹ nhõn,đối phương lại treo thưởng vô cùng hậu hĩnh, thật không ngờ rằng đột nhiên xuất hiện biến cố, Tử Kim thú đã đột phá tứ giai, ban đầu hai nàng muốn từ bỏ nhiệm vụ nhưng hai huynh đệ Thạch Cương và Thạch Đầu không đồng ý, bởi vì Tử Kim thú vừa mới đột phá, trạng thái bây giờ vô cùng yếu đuối nên hai người muốn nhân cơ hội này tiêu diệu, sau khi về tông muốn không những được thưởng thăng cấp nhiệm vụ mà còn được bồi thường gấp đôi, không ngờ sự tình lại đến mức này.

Lam Linh ánh mắt phức tạp thở dài nói: “ Được rồi, chúng ta trở về thôi.”