Chương 5: Phía Trước Có Đường
Trương Bảo Ngọc rời đi hắn xem như là đã hoàn thành nhờ vả, tiếp tục trở lại nơi quen thuộc của mình tại Tàng Thư Các.
Đối với mọi người đã chọn được công pháp cũng như pháp thuật đều tới gặp trưởng lão Trương Bách Liên để tiến hành được quán đỉnh công pháp, tất nhiên không quên ràng buộc quan trọng, cấm chỉ truyền cho người khác, kẻ vi phạm tự chịu lấy hậu quả nghiêm trọng.
Nhưng với Trương Thiên Sơ mà nói, không đơn giản như vậy, hắn còn cần tạo ra công pháp thuộc về mình, lập ý ban đầu đã có nhưng còn cần phải thực hành mới biết có thể hay không.
Công pháp vốn tạo ra để tăng khả năng hấp thu linh khí, hình thành thói quen giúp cho cơ thể thích ứng với linh khí, sau đó mới đến dung nạp chứa đựng hòa vào thân thể tạo thành tuần hoàn tự nhiên không thể thiếu của người tu luyện.
Hiện giờ cơ thể hắn đã tự làm được việc này nhờ khai linh hơn nữa còn có thể bị động hấp thu linh khí từ bên ngoài làm cho cơ thể hắn không còn bị bài xích từ bất kỳ nguyên nhân nào.
Việc tiếp theo cần làm là hiệu quả tu luyện, hắn đã sớm suy nghĩ xong, hắn muốn trường sinh vì vậy công pháp này trọng yếu nhất phải có thể duyên thọ, sinh lực kéo dài mà không dứt, không ngừng tẩm bổ thân thể ngăn chặn lão hóa.
Mộc linh khí vốn đã có sức mạnh chữa lành, Thủy linh khí liên miên không dứt, kết hợp hai luồng sức mạnh này có thể làm cho cơ thể tạm thời đình chỉ suy yếu.
Trong trí nhớ của hắn vốn đã tồn trữ rất nhiều thủy hệ mộc hệ yếu quyết, xem qua cơ số loại công pháp song thuộc tính tương tự nhau, hắn có thể dễ dàng tham khảo làm cho công pháp của chính hắn được thừa hưởng đặc tính nổi trội này.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, tu luyện giới chính là tranh đấu không ngừng, rất dễ v·a c·hạm, chém g·iết xảy ra liên tục bởi vậy bước đầu trường sinh chính là phải sống sót.
Thổ linh khí âm trầm nặng nề, Hỏa linh khí mạnh mẽ bạo liệt, Kim linh khí cứng cỏi mà sắt bén, ba loại linh khí này rất thích hợp luyện thể, bảo hộ, cũng thiện chém g·iết, có thể làm cho cơ thể mạnh mẽ, cũng có thể công địch, thuận lợi vô cùng.
Ngũ hành đều đủ nghĩa là có thể thừa hưởng đầy đủ các đặc tính của linh khí, lợi dụng những đặc tính này tạo ra một môn ngũ hành công pháp đây cũng chính là ý nghĩ đầu tiên làm cho hắn vui mừng nhất sau khi giác tỉnh thiên phú.
Hắn thấy qua các loại song thuộc tính, tạm thuộc tính công pháp nhưng còn chưa thấy tứ thuộc tính công pháp bao giờ, huống hồ công pháp hắn muốn lại bao hàm cả năm loại thuộc tính, đây cũng coi như là khó khăn đầu tiên trong việc sáng tạo của hắn.
Nhưng hắn có thể vừa tham khảo một môn thủy mộc song thuộc tính công pháp, một môn Kim, Hỏa, Thổ tam thuộc tính công pháp, đối với người tu luyện khác có thể việc này rất nguy hiểm, cơ thể sẽ phải chịu đựng nguy cơ xung đột các luồng linh khí dẫn đến nổ tung, gây ra đứt gãy kinh mạch thậm chí t·ử v·ong, nhưng rất may mắn hắn lại không có tệ nạn này.
Đây chính là điểm mạnh nhất trong lần thức thỉnh thiên phú tu luyện của hắn, có thể nói nếu không phải thức tỉnh thiên phú mạnh mẽ như vậy giờ phút này hắn đã không lựa chọn sáng tạo một bộ vô phẩm ngũ hành công pháp mà chính là lựa chọn một bộ công pháp mang thuộc tính khác như tất cả mọi người đều lựa chọn.
Cũng rất may mắn vừa lúc hắn lại là thiếu gia của một cổ tộc, tuy đã bị suy yếu đến cực điểm nhưng nội tình của gia tộc hắn, tích súc của gia tộc hắn không phải bất kì các đại gia tộc ngoài kia có thể so bì.
Lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, kẻ làm vương dù có yếu thì phong thái vẫn hơn ăn mày, cũng chỉ có điều kiện hoàn hảo như vậy hắn mới có thể vô tư nghiên cứu vô số công pháp, mới dám nghĩ đến việc sáng tạo con đường này, bằng không chính là người si nói mộng, không tự hiểu lấy mình.
Thử hỏi một tên tiểu bối mới có 10 tuổi chưa đến, chưa tiếp xúc tu luyện dám tự cao tự đại cho rằng bản thân mình có thể sáng tạo một môn công pháp, hơn nữa còn là một môn từ trước đến giờ có thể còn chưa có tiền lệ?
Cũng có thể đại thiên thế giới không thiếu việc này, nhưng việc làm như vầy rất thiếu, không ai ngu ngốc hao tốn thời gian để làm một việc mang tính rủi ro cao, cũng không kẻ nào tự mình làm trễ nãi thời kỳ tốt nhất của việc tu luyện.
Đều là tiểu bối sao dám nghĩ xa, tâm tư non nớt lấy đâu ra can đảm quyết tâm tu hành, cũng chỉ có hắn mới dám nhìn xa, liều lĩnh nhưng lại vô cùng có thể thực hiện.
Là một người trưởng thành hắn thà đi ra một con đường mà hắn biết nó có thể không đi đến đâu nhưng cũng chỉ có con đường như vậy mới giúp hắn đạt được mục tiêu của mình.
Kiên định, tâm tính mới là yếu tố quan trọng đối với người tu hành, mà hoàn cảnh đã giúp hắn hội tụ đủ hai yếu tố này.
---
Ba năm qua đi, thế giới này vẫn như vậy, vẫn không ngừng có người tu luyện mới xuất hiện, luôn có kẻ không ngừng phóng xuất danh tiếng, luôn có rất nhiều sự kiện nổi bật được mọi người trên khắp đại lục bàn tán.
"Ngươi đã biết tin gì chưa?" Một người ăn mặc bình dân, là một tên thư sinh trong một lâu quán nọ, vừa rót trà cho một vị khách quan khác vừa hỏi.
"Tin gì vậy?"
"Hôm nay chính là ngày công bố danh sách các thiên tài mới nổi trên Tiềm Long Bảng của Thiên Cơ Các, ngươi có biết ta nghe được gì ư?"
"Mời nói, mau nói để mọi người cùng rõ được chứ". Một tên khách quan bàn bên cạnh cũng tò mò tham gia.
"Haha, có lẽ các ngươi không tin, nhưng ta được biết Sở gia có một tên thiên kiêu tên gọi Sở Mộ Bạch, năm nay vừa tròn 15 tuổi đã thức tỉnh đơn thuộc tính Hỏa hệ thiên phú, tu luyện thần tốc vô cùng, nghe nói hắn đã đạt tới cảnh giới Tụ Linh Cảnh hậu kỳ."
"Không chỉ tu luyện nhanh chóng mà chiến lực cũng vô cùng mạnh, vừa rồi Tham Lang Trại đã bị xóa sổ, trại chủ cảnh giới Tụ Linh Cảnh Viên Mãn đã bước một chân vào cảnh giới phía trên cũng không toàn mạng, thật không thể tin được!"
"Ngươi không phải là nói chơi đấy chứ, gia năm nay đã 40 tuổi có thừa, tu luyện kham khổ vô cùng cũng chỉ mới Linh Huyết Cảnh sơ kỳ mà thôi, hắn mới bao nhiêu đây, thực sự là người với người không giống, không thể so sánh, không thể so sánh được."
"Vị huynh đài này hóa ra là một cao thủ Linh Huyết Cảnh, thất lễ, thất lễ, ta cảm thấy thật bi ai, năm nay đã ngoài 32 nhưng khó khăn lắm cũng chỉ mới Tụ Linh Cảnh trung kỳ mà thôi, không biết thiên tài bọn họ là tu luyện được như thế nào nhanh như vậy."
"Còn có thể thế nào nữa, con cháu thế gia, tài nguyên như núi, không cần phải hắn, nếu là ta cũng đã sớm thành một phương cao thủ nổi danh đứng ở đỉnh phong hào quang vạn trượng không chừng."
"Haha, rất tiếc ngươi lại là một tán tu mà thôi hahaha."
---
Trương gia sau núi.
"Đã trôi qua năm tu luyện thứ ba, nhưng ta còn chưa thể hoàn toàn sáng tạo ra ngũ hành công pháp, độ khó thật lớn."
"Ta đã tập hợp đủ năm loại thiên tài địa bảo ngũ hành, tiêu tốn rất nhiều của cải của gia tộc, không thể thất bại giữa chừng."
Ngồi ở nơi cao nhất của đỉnh núi phía sau Trương gia, Trương Thiên Sơ đang nỗ lực dung luyện một loại thiên tài địa bảo thổ hệ cuối cùng vào trong cơ thể, mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt kiên cường, cơ thể cường tráng vô cùng, không còn là tiểu tử 9 tuổi năm đó.
Đúng vậy, hai năm trước hắn đã bắt tay vào sáng tạo ngũ hành công pháp, kéo dài đến nay vẫn chưa hoàn thành được.
Trong thời gian đó hắn có rất nhiều sáng kiến, cũng thử qua rất nhiều ý tưởng, có thất bại, cũng có mở ra hướng đi tiếp theo, tất cả đều chỉ khiến cho hắn càng thêm vững chắc con đường của mình.
Hắn nhận ra cơ thể mình tuy đã trải qua thức tỉnh thiên phú, nhưng còn chưa tu luyện, cơ thể vẫn yếu ớt vô cùng, không thể tiếp nhận liên tục các thử nghiệm của hắn.
Vì vậy hắn đã bắt đầu rèn luyện cơ thể, không ngừng dung luyện các thiên tài địa bảo cũng như là những lần tập luyện gian khổ chỉ có thở ra không thấy hít vào để cơ thể biển đổi mạnh hơn.
Quá trình có thể nói là vô cùng khó khăn, tiêu hao tài nguyên vô số kể, cũng chỉ có là tiểu thiếu gia của gia tộc, dưới sự ủng hộ không ngừng của gia gia hắn mới có một Trương Thiên Sơ như hôm nay.
Đồng thời trong quá trình rèn luyện, hắn nhận thấy luyện hóa thiên tài địa bảo cũng có giới hạn, giới hạn về sự hấp thu của cơ thể hắn, kháng dược và rất nhiều tạp chất có trong thiên tài địa bảo ngăn trở quá trình phát triển của hắn.
Điều này đã hình thành nên một ý tưởng lớn trong quá trình sáng tạo của hắn, mượn nhờ rất nhiều đại dược cùng ngũ hành thiên tài địa bảo và yếu quyết công pháp làm cầu nối, luân chuyển và hội tụ, hình thành nên một luồng đại ngũ hành linh khí sáng tạo ra một chiếc đỉnh lô chứa đựng tại đan điền của cơ thể, hắn gọi là Ngũ Hành Linh Lô.
Ngũ Hành Linh Lô tạo nên từ ngũ hành chi khí chính là hạch tâm trọng yếu nhất của toàn bộ tinh hoa mà hắn đúc kết được.
Dùng đỉnh luyện khí, dung hòa vạn vật, loại bỏ tạp chất, rèn luyện thân thể, có thể nói là bước đầu dẫn đến hoàn thiện ngũ hành công pháp.
Theo yếu quyết luân chuyển linh khí đã hấp thu trải qua 12 lần tiểu chu thiên, tạo thành một lần Đại Chu Thiên, qua đó dung hợp năm loại linh khí, hình thành ngũ hành linh khí lớn mạnh đỉnh lô.
Đỉnh lô càng tinh tế tỉ mỉ, khắc họa càng chi tiết, càng rõ ràng công dụng sẽ càng rộng khắp, có thể lớn mạnh linh khí làm cho chất lượng chất biến, có thể tăng mạnh hiệu suất dung hòa đồng nghĩa với tăng lên hiệu suất tu luyện.
Không chỉ có thể rèn luyện tạp chất của thiên tài địa bảo, còn có thể rèn luyện tự thân tạp chất, qua đó lớn mạnh từ trong ra ngoài, không ngừng tẩm bổ thân thể, gián đoạn quá trình lão hóa.
Trên lý thuyết chỉ cần không ngừng có tài nguyên tu luyện linh lực sẽ sinh sôi không dứt, mãi mãi tẩm bổ cơ thể mà không lo lắng các vấn đề khác.
Ngũ hành Linh lô mỗi tấn thăng một lần, cần phải luyện hóa đủ năm loại ngũ hành tài nguyên, có thể nói là lỗ đen không đáy.
Nhận thấy được điều này hắn cũng đã rất đắn đo, nhưng cũng chỉ có như vậy mới có thể ổn định Ngũ Hành Linh Lô, ngũ hành cân bằng mới có thể không xảy ra vấn đề trong tu luyện.
Hắn không lo sợ vấn đề phát sinh, chỉ lo sợ không tìm thấy chỗ phát sinh vấn đề.
Bây giờ hắn đã tiến đến rất gần, vấn đề xảy ra nghĩa là có thể giải quyết, không có phát sinh sai lầm đôi khi có lẽ là tai họa ngầm.
"Chỉ còn lần dung hòa cuối cùng này nữa thôi, thành hay bại quyết định tại đây."
"Không đúng, không được bại, phải kiên trì, chỉ cần cơ thể ta chịu đựng được, chỉ cần ta giữ vững tâm chí, không gì có thể cản bước được ta."
Trương Thiên Sơ không ngừng cỗ vũ bản thân, đôi mắt nhắm nghiền, tập trung nội thị thân thể, tiến hành hấp thu dẫn dắt thổ thiên tài địa bảo.
Đây đã là lần thứ năm hắn thử dung luyện vào cơ thể, cho nên có thể nói là rất có kinh nghiệm.
"Aaaa, nóng quá, đau vô cùng, cơ thể ta như đang bị xé rách."
Giờ phút này một luồng ánh sáng ngũ sắc đang bắt đầu thành hình, đúng vậy, đây chính là ngũ hành chi khí, sức nóng và sức nặng như đang thiêu đốt cơ thể hắn.
Cơ thể hắn giờ phút này đỏ rực, các thớ cơ đang bị căng ra, gân máu nổi lên khắp người, dường như đang chịu đựng một áp lực khủng kh·iếp được nén lại từ bên trong, mà cơ thể hắn chính là bức tường bao bọc chúng.
"Kiên trì, kiên trì, ta phải kiên trì, tiếp tục dung luyện, dung cho ta."
Trương Thiên Sơ không ngừng hét lớn, giây phút quan trọng nhất đều tại thời khắc này.
Chịu đựng nổi thống khổ, hắn dẫn dắt luồng đại ngũ hành linh khí này tiến hành đắp nặn đỉnh lô.
Quá trình này diễn ra vô cùng chậm, bởi vì rất đau đớn, cũng như rất khó điều khiển, chỉ cần có sơ xuất hắn có thể sẽ không giữ được, linh khí mất không chế sẽ dẫn đến m·ất m·ạng.
....
Đã nửa tháng trôi qua, Ngũ Hành Linh Lô đã bước đầu thành hình, hắn xem như đã vượt qua được nửa chặng đường.
Việc còn lại cần làm chính là khống chế Ngũ Hành Linh Lô đặt tại đan điền, điều này cũng rất quan trọng, chỉ c·ần s·ai sót hắn sẽ không bao giờ có thể lại một lần nữa tu luyện.
....
"Thành công!!!"
"Hahaha, hahaha, thành công, thành công rồi!"
"Ta không phụ mình, không phụ gia tộc, hahahaha."
Lại thêm 3 ngày trôi qua, hắn cuối cùng đã thành công đặt Ngũ Hành Linh Lô tại đan điền, cũng chính là hắn đã thành công bước ra con đường của mình.
Từ đây chính thức có thể tu luyện như tất cả mọi người ở thế giới này, vừa vui mừng, vừa phấn kích, vừa cảm thấy may mắn vô cùng.
Tuy không quá thuận lợi, trải qua thất thoát tài nguyên, thất thoát rất nhiều thời gian tu luyện, cũng nguy hiểm vô cùng nhưng hắn cảm thấy đáng giá, sự hy sinh này rất đáng giá.
Hơn ai hết, hắn rõ ràng nhất chuyện này thật sự đáng giá đến mức nào, tương lai của hắn chính là phụ thuộc vào hết ngày hôm nay.