Chương 95: Kiếp này... cô ấy... là của ta...(3)
Khi này tại khu biệt thự thuộc quyền sở hữu của Trương gia, thời gian lúc này cũng đã là quá 0h30 phút, hai người Tô Vân và Kim Yến đang đứng tại mảnh vườn hoa hồng trong khuôn viên biệt thự, lại thêm trời đã bắt đầu mưa lây phây, Tô Vân chưa thấy Kiến Phương tới đón mình thì dường như nàng đã mất hết kiên nhẫn mà chỉ biết đi đi lại lại mà luôn miệng trách móc Kiến Phương:
"Hừ khó hiểu thật, giờ này mà anh ta vẫn chưa tới, bây giờ tôi cần trở về, sáng sớm mai tôi vẫn còn nhiều việc mà Kiến Phương lại bảo tôi và cậu ở yên trong nhà!!!''
Kim Yến nghe Tô Vân đang trách cứ Kiến Phương như vậy thì cũng chỉ biết cười rồi nói:
"Anh ấy cũng chỉ muốn tốt cho cô thôi mà, mưa rồi, chúng ta cứ vào đi đã, cha tôi đã đi nước ngoài để thăm mẹ tôi, mai ông ấy mới trở về, nếu các anh ấy không tới đón thì cô có thể ngủ lại đây mà!!!''
Tô Vân nghe thấy vậy thì cũng cười trừ:
"Ồ, tôi thật là may mắn khi được một đại tiểu thư mời mình ở lại qua đêm đó!!!''
Kim Yến nghe thế thì chỉ cười, tiến lại rồi khoác vai Tô Vân rồi nói:
''Những ai là bạn của Tuấn Anh thì đều là bạn của tôi cả, chưa kể cậu cũng lại là một cảnh sát thì tôi lo cái gì, cậu luôn được chào đón ở đây!!!''
Với chuyên môn nghiệp vụ của mình, nhìn thoáng qua bên phía Kim Yến thì như nhận thấy điều gì thì Tô Vân nhìn Kim Yến cười cười:
''Cậu thích Tuấn Anh sao???''
Tô Vân dứt lời thì bỗng nhận thấy nét mặt Kim Yến dưới ánh đèn có chút gì đó hơi ửng đỏ lên thì nàng cũng hiểu là gì, để phá tan sự ngượng ngùng của nàng tiểu thư thì Tô Vân cũng chỉ cười cười rồi cùng với Kim Yến trở lại bên trong nhà lớn, cũng không chờ đợi Kiến Phương tới nữa.
Trở lại khu vực hồ nước phía sau đại học Thanh Hoa với đám người Tuấn Anh, khi này thì cũng đã rõ ràng tên Huyết Ngư sau khi hấp thụ hồn ngọc của con quái kia đã lấy lại được mười thành pháp lực như thời đỉnh phong thì trước đó hắn đã không ngại nói ra hết âm mưu của mình và khi này đang liên tục cao chạy xa bay nhằm trốn khỏi đám người Tuấn Anh và cũng không quên triệu ra một luồng khí đen mà đánh về phía sau để gây khó dễ cho đám người Nguyễn Hoàng Dương.
Cảm thấy như chính mình bị đem ra là trò đùa, tức mình, Tuấn Anh liền triệu kim long châm ra rồi cùng với bạch hoàng vân lao đi rồi dùng linh khí của kim long châm tỏa ra mà vung cây thiết bảng lên mà phá đi luồng quỷ khí do Huyết Ngư tạo ra nhưng cứ phá tới đâu lại có thêm một đám nữa lại tới càng kiến cho Tuấn Anh hắn nóng mắt.
Huyết Ngư thấy một màn này thì nhận ra rằng hắn cho dù có mười thành pháp lực thì cũng chỉ là một thái ất tiên, may ra thì hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay một chút với một thái ất tán tiên trong đám bốn người đám người bên phía Tuấn Anh kia, thấy mấy người đám Tuấn Anh sắp đuổi tới hắn thì trong cái khó ló cái khôn thì bỗng trong cái đầu cá của hắn nảy ra một ý.
Còn về phía bốn người Nguyễn Hoàng Dương vừa đuổi vừa tránh chướng ngại vật, bỗng thấy phía trước tên Huyết Ngư kia đã dừng lại, không còn chạy trối c·hết như vừa rồi nữa, Tuấn Anh thấy vậy thì không do dự mà liền lao lên rồi vung một kích tất sát mà bổ xuống đầu Huyết Ngư ở trước mặt mình, mắt thấy đầu Huyết Ngư sắp nát bét thì bỗng, thanh thần khí của hắn như vụt qua, nó như vừa đánh qua một làn sương mỏng còn tên Huyết Ngư trước mặt hắn thì cũng tan biến, chỉ còn lại tiếng cười phía xa xa hả hê như của Huyết Ngư kia.
Tức giận, Tuấn Anh chỉ biết chửi thề một câu:
"Hừ, con mẹ nó!!!''
Kiến Phương sau khi vung tay đánh ra mấy vòng trấn hồn chưởng và đã đánh tan một tầng lớn hắc vụ, thấy vậy thì hiểu cái cảm giác của Tuấn Anh, hắn nhanh chóng cưỡi phong hỏa vân bay liền lao lên dẫn đầu rồi nói lại ra phía sau:
"Nhanh, đến nhà Kim Yến trước đã!!!''
Tuấn Anh cũng thấy không còn cách nào khác thì cũng cùng với bạch hoàng vân tiếp sau lướt theo phía sau đuổi theo Kiến Phương rồi mới bay lên trên mà chỉ đường, còn trong lòng hắn thì có vẻ như đang bùng lửa giận:
"Đường đường ông đây là một thái ất tán tiên mà lại để cho một con thủy quỷ chơi xỏ, hừ lần sau ông đây sẽ mở thiên nhãn mà cho mày thành cá nướng đó Huyết Ngư!!!"
Tưởng chừng như Huyết Ngư chỉ tạo ra một phân thân để cố giữ chân bốn người lại nhưng không chỉ có vậy, hắn sau khi bay thêm một đoạn dài nữa, để chắc chắn hơn, hắn còn triệu hồi ra thêm một đám fish warrior (tạm gọi là vậy) từ một đống... xương cá, đám này chỉ có một nhiệm vụ duy nhất đó chính là liều c·hết để cố giữ chân bốn người thêm một lúc để hắn có thời gian chạy trốn.
Lúc này, hai cô nàng Kim Yến và Tô Vân trong lúc chờ đợi Kiến Phương tới thì đã trở lại bên trong nhà lớn, trong khi Kim Yến nhờ cô quản gia ca đêm dọn dẹp lại phòng ngủ cho Tô Vân một chút, còn hai nàng do cũng chẳng có việc gì làm nên Kim Yến đã rủ Tô Vân đi xem phim, khi này thì cả hai cũng đã an tọa và đang ngồi trong rạp chiếu phim mini trong nhà mà xem bộ phim tình cảm Hàn Quốc tên là cái gì như là "Doctor Strange" từ 2014 nhưng do chưa xem lại cộng thêm với sự tham gia của cái ông diễn viên gì mà tên hình như là Lý Chung Thạc (Lee Jong-suk) đẹp zai nữa nên nàng nào chẳng mê...
Trong khi cả hai cô nàng vừa bốc snack vừa chăm chú vào bộ phim thì ở bên ngoài, mấy anh bảo an của nhà họ Trương vẫn với nhiệm vụ thường nhật đang đứng ở bên ngoài chốt gác an ninh, khi nhận thấy có gió bỗng nổi lên, một anh bảo an trước đó đã được Kim Yến nhắc là sẽ có người tới đón Tô Vân còn nếu trời mưa thì phải ngay lập tức báo cho cô nàng biết, theo như lời cô chủ giao phó thì anh này ngay khi thấy trời mưa thì anh liền rút bộ đàm lên để báo cho anh chàng bảo an ở trong nhà biết qua bộ đàm.
Anh ta vừa rút bộ đàm ra thì một cơn gió thổi qua người của anh mà cơn gió này nó lạ lắm, lạ là vì dường như có thuốc mê trong cơn gió, anh này chưa kịp thông báo gì vào bên trong thì đã ngã lăn ra sàn bật chế độ ngất và chính vì anh ta ngất đi nên tin báo không thể tới được với anh bảo an ở bên trong nên mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường.
Còn về phía anh bảo an với ở bên trong thì có nhiệm vụ sau khi nhận được thông báo của an bên ngoài thì sẽ báo cho Kim Yến biết về trời có mưa hay không, khi này anh ta đang đứng ở phía ngoài, cách phòng để rạp chiếu mini cùng với một anh nữa nhưng anh kia thì đã đi vệ sinh nên chỉ còn một mình anh này ở lại, đang chill chill theo điệu nhạc thì bỗng nhiên anh ta rùng mình một cái, anh ta nhận thấy hơi thở có hơi nước tỏa ra thì khó hiểu:
"Quái nhỉ, rõ ràng gần tới mùa hè mà....''
Bất chợt anh này như có cảm giác ai đó đang nhìn mình, vừa quay sang thì thấy một bóng hình kỳ dị:
"Ngươi...''
Chưa kịp nói hết câu thì bóng ảnh đó với tốc độ xé gió liền phi tới rồi vung tay chộp lên đầu anh bảo an rồi cứ thế hút hết sinh lực của anh vệ sĩ và biến anh thành một cái xác khô đúng nghĩa đen... bóng ảnh đó sau khi hút hết dương khí trong người anh vệ sĩ xấu số, hắn đứng dậy, thè lưỡi ra mà liếm quanh miệng, sau đó hắn đứng trước cánh cửa đang đóng kín của rạp phim mini, hắn liền hít sâu một hơi như vô cùng sảng khoái:
"Phu nhân của ta, ta tới với nàng đây!!!''
Dứt lời, hắn liền nhẹ nhàng phẩy tay một cái đã khiến cánh cửa mở toang ra nhưng đây chỉ là phòng để đồ ăn vặt của Kim Yến và trước mặt hắn mới là cánh cửa dẫn vào phòng tối của rạp phim mini, không nói không rằng, hắn cứ thế xuyên qua cánh cửa mà cứ thế bước vào như chốn không người mà đúng là chẳng có ai ở đây cả vì hắn đã cho họ xuống lỗ rồi còn đâu, còn về phía anh bảo an kia trong nhà vệ sinh trạng thái bây giờ cũng tương tự như anh chàng ở trước cửa phòng chiếu...
Trở lại với đám người Nguyễn Hoàng Dương bên này, thì Kiến Phương và Tuấn Anh đang bị bọn lính liều c·hết của Huyết Ngư dùng chiến thuật "ruồi bâu shit" cảm thấy đánh với đám này tốn thời gian trong khi Kiến Phương chưa nghĩ ra được ra kế gì thì Tịnh Hòa đã lão tới và đánh bay mấy tên rồi hướng về phía hai người Tuấn Anh liền nói:
"Haizz, mấy người các cậu hết võ rồi à???''
Kiến Phương vừa hay cũng nghĩ ra được ý hay, hắn quay về phía Tịnh Hòa mà nháy mắt:
"Cảm ơn đã nhắc nhở!!!
Dứt lời, Kiến Phương liền vận thần lực rồi vung tay đánh ra liên tiếp ba luồng trấn hồn chưởng, liên tiếp những chưởng lực của một thái ất tán tiên đánh lên thẳng người một đám "quân lâu la" của Huyết Ngư, chưởng uy áp này vừa tới, đám lâu la còn chưa kịp phá thì ngay lập tức luồng chưởng lực tiếp sau với uy lực không kém đã đánh tới khiến cho cả đám quân lâu la b·ị đ·ánh tan thành tro bụi rồi cứ thế mà rơi xuống phía dưới như sung rụng.
Tuấn Anh và Khải Vũ bên này thấy huynh đệ của mình đánh ra trấn hồn chưởng với thần lực như vậy cũng liền cười lớn, Khải Vũ nói:
"Haha, tiếng gọi nơi con tim có khác!!!''
Tuấn Anh cũng chen vào:
"Ờ, có ai có người yêu đâu mà biết!!!''
Kiến Phương nghe xong thì cũng cười trừ:
"Ờ, yêu vào nó vậy đó, à mà quên nói cho cậu biết là không liên quan tới Mỹ Vân nhà tôi đâu, là Kim Yến đó!!!''
Dứt lời, không để cho Tuấn Anh kịp tắn nụ cười thì hắn đã nhanh chóng thúc giục Tuấn Anh:
"Nhanh, đưa tôi tới nhà cô tiểu thư đó đi...''
Tuấn Anh nghe vậy thì cũng cùng với bạch hoàng vân mở tốc biến mà lao đi, còn Kiến Phương chuẩn bị đuổi theo nhưng nhớ ra gì đó liền quay lại phía Tịnh Hòa:
"Hòa thượng, chúng tôi đang gấp, phiền cậu gọi âm thần lên dọn dẹp nhá!!!''
Dứt lời Kiến Phương đã bay vụt đi không để cho tên hòa thượng này nói gì cả, chờ cho Kiến Phương bay đi mất hút thì hắn mới bắt đầu lầm bầm:
"A di đà phật, hừ cứ có gái vào là bỏ anh em!!!''
Còn chưa hết ghen tị thì một giọng nói vang lên:
"Sao vậy, có hai người các cậu ấy đi thôi mà, cậu có ý kiến gì với anh em tôi à!!!''
Giật mình, Tịnh Hòa liền quay lại thì thấy Khải Vũ đang cầm máy ghi hình lại mình, Tịnh Hòa xấu hổ liền gãi gãi cái đầu trọc lốc bóng loáng của mình:
"Ấy, tôi tưởng... mà thôi cậu gọi anh em dưới âm lên dọn dẹp đê!!!''
Khải Vũ cũng cất điện thoại rồi chỉ xuống:
"Đã đến từ khi cậu đang GATO rồi và đang dọn trong lúc cậu cà khịa ba người chúng tôi đó!!!''
Tịnh Hòa nghe vậy thì chỉ biết gãi đầu:
"Cái này...''
Khải Vũ sau đó lại tỏ ra nghiêm túc rồi nói:
"Thôi tính sau đi, bây giờ lao về phía hai tên si tình kia đi đã!!!''
Tịnh Hòa liền gật đầu rồi cũng lao đi theo Khải Vũ, còn với hai người Tuấn Anh và Kiến Phương thì vừa hay cũng tới được nhà của Kim Yến, Kiến Phương vừa thấy trong chốt bảo an thấy anh bảo an đã ngất đi thì sốt ruột liền rút máy ra mà gọi cho Tô Vân nhưng đáp lại hắn chỉ là những tiếng "tút... tút" kéo dài và rồi không để hắn chờ lâu, một giọng nữ quen thuộc vang lên ở đầu bên kia:
"Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin vui lòng quý khách gọi lại sau...."
Tức mình, Kiến Phương đang định chửi thề thì Tuấn Anh đã mở ra âm dương nhãn còn chưa kịp nhìn thấy gì thì hai người hắn nghe được tiếng hét thất thanh vọng ra từ bên trong, Kiến Phương nghe tiếng hét thì đã chắc 90% là có biến gì xảy ra liền nói với Tuấn Anh:
"Chắc chắn là có án mạng rồi...''
Tuấn Anh nghe vậy thì cũng chỉ biết gật đầu rồi cũng liền chạy theo Kiến Phương vào trong để xem xét để mà xem xét, đi qua một dãy phòng lớn thì khi này trước mặt hai người bây giờ là một ngôi biệt thự sang trọng với những ánh đèn lung linh tuy nhiên có một điểm trừ là ở phía cửa đang có một anh vệ sĩ xấu số và một chị quản gia đang nằm ở đó.
Kiến Phương nhìn qua anh bảo an này biết là anh này đã bị hút hết sinh khí nên bây giờ chỉ còn mỗi một bộ xác khô, còn chị quản gia kia vẫn còn sinh khí nên đoán chắc là do thấy cảnh ám ảnh này nên đã ngất đi, Kiến Phương thấy vậy thì cũng nói:
"Cậu thông thuộc nhà của đại tiểu thư đây thì giúp tôi đi tìm cô ấy, tôi sẽ gọi hồn của anh này lên để hỏi rõ rồi sẽ vào với cậu sau!!!''
Tuấn Anh cũng gật đầu:
"Ok, tôi đi trước!!!''