Chương 89: Đêm bão giông.
Ngược dòng thời gian trở về quá khứ, quay lại thời điểm vào một buổi đêm cuối thu vào những năm cuối 90 của thế kỷ trước, khi này dưới trần gian địa điểm tại một con phố nhỏ dẫn vào trong một cái thị trấn ven sông, thường ngày vô cùng sầm uất tuy nhiên do đêm nay nghe đài báo bão lớn sẽ sớm vào bờ nên đường phố khi này đã chẳng còn một bóng người, cùng lắm chỉ là vài cái xe hơi hay mô tô đang lướt nhanh trên đường để tới nơi an toàn, cùng lắm là chỉ còn một vài tiếng xào xạc của lá khô và lao xao của mấy cái túi rác.
Nhìn chung thì đó là việc của trần gian, còn phía trên cao tít tắp qua những tầm mây mù, vượt qua tầng cao lý tưởng của máy bay dân dụng có thể bay là những tầng mây mù đang che lấp đi những gì mà dưới con mắt của người thường có thể quan sát được dù bằng kính viễn vọng hay cái mẹ gì cũng chẳng thấy được và ẩn trong đó là một dàn thiên binh thiên tướng hùng hậu do cha con Tháp Tháp Lý Thiên Vương Lý Tịnh và Na Tra được Ngọc Hoàng lệnh cho canh giữ nơi này.
Và lý do đám người Lý Thiên Vương phải canh giữ đó chính là khu vực này khi mà hai người Hoàng Quy lão nhân và Thái Thượng lão quân năm xưa đã dùng phép để phong ấn lại không gian hố đen của Hắc Trùng sau khi có chút rạn nứt không gian và để đề phòng việc tên quỷ này hắn ta có thể thoát ra ngoài thì Ngọc Hoàng bên trên đã lệnh cho cha con hai người Lý Thiên vương cùng với Nhị Lang chân quân Dương Tiễn thay nhau trấn giữ và mới đó đã là cả ngàn năm.
Sau khi hai lão già kia mà đúng hơn là một mình Hoàng Quy lão nhân sau khi hai viên thiên kim đan dùng để trấn áp đã bị vỡ nát thì lão đã dùng pháp lực khi ấy của lão là một đại thượng thần đã vận hết nội lực trong người mà phát tiết ra để trấn lại phong ấn còn Thái Thượng lão quân thì đã nhanh chóng báo cáo với cấp trên sếp Hoàng để điều binh đến để canh giữ đề phòng có biến cố lớn xảy ra và chờ đến thời gian mà nhân vật Hoàng Quy lão nhân nhắc đến xuất hiện.
Trở lại với thời điểm ấy thì Lý Thiên vương với sự trợ giúp của thấu kính do Thiên Lý Nhãn chế tạo ra và hắn đang bật chế độ kim quang vạn dặm để quan sát tình hình khu vực bị phong ấn kia để để phòng bất trắc, khi này do cũng đã đến giờ giao ca trực chiến cho Nhị Lang chân quân thì Na Tra bỗng để ý thấy một tầng mây lạ kéo tới, hắn cảm thụ một hồi thì nhận ra khí tức này có mùi của muối biển và sóng gió thì cũng nhận ra người tới là ai thì liền kéo kéo tay áo trên chiến bào của Lý Tịnh rồi nói:
"Phụ vương, Đông Hải long vương Ngao Quảng tới kìa!!!"
Lý Thiên vương nghe Na Tra nói vậy thì cũng đưa lại mắt kính cho tên phó tướng rồi quay qua phía Na Tra thì cũng thấy thân ảnh của Đông Hải long vương đang cưỡi mây tiến về phía mình thì khi long vương vừa tới nơi thì cả hai bên cũng bắt tay nhau để chào hỏi xã giao như những doanh nhân và sếp nhớn, Lý Thiên vương liền hỏi thăm với ý xã giao:
"Long vương lão huynh nay lại rảnh rỗi tới đây thăm thú cảnh vật sao???"
Đông Hải long vương nghe vậy thì cũng cười cười đáp lễ:
"Lý Thiên vương, ta nào có thời giờ làm việc đó, ta tới đây cũng vì công vụ cấp trên!!!"
Lý Thiên vương nghe vậy cũng gật gật đầu:
"Do công việc cũng khá bận nên ta cũng không để ý tới việc thời tiết, vậy gió kia chắc là do Phong Bà Bà tạo ra trước chờ lão huynh tới làm mưa nhỉ!!!"
Long vương cũng gật gật đầu:
"Đúng vậy, ta phải tới vì thường ngày do Vũ nương tạo mưa còn ta chỉ quan sát, nay nó lại xin nghỉ và ta cũng lấy thêm cả mấy cái búa đánh sét của Lôi Công vì nay thằng mọi đó xin sếp trên cũng là nghỉ phép chăm vợ bé đẻ, haizz thời buổi này đúng là khác xưa!!!"
Long vương vừa dứt lời thì cả hai người cũng cười phá lên, sau đó thì Lý Thiên vương cũng chắp tay rồi nói:
"Vậy ta cũng không làm phiền lão huynh nữa, xin cứ tự nhiên làm việc!!!"
Long vương cũng gật đầu rồi sau đó cũng cáo từ hai cha con Lý Thiên vương rồi lướt mây lên cao hơn hai, ba tầng mây nữa rồi lão ta lấy ra cây búa cùng với một cái chiêng nhỏ rồi cũng vừa hay cô nàng Điện Mẫu sở dĩ gọi là cô nàng vì nhìn qua thì bố ai bảo đây là bà già đã nghìn mấy năm tuổi mà vợ ngon như vậy mà thằng ngốc Lôi Công kia lại đi theo một em tuesday làm mẹ giề không biết.
Nàng ta với nhiệm vụ tạo sét thì cũng đúng giờ đi tới và ngay khi tới thời điểm đã định và ngay khi Long vương chuẩn bị gõ búa thì ánh chớp của nàng đã lóe lên mà xóa tan cái trời mây đen tối rồi sau đó là những tiếng đùng đoàng và sau đó thì Long vương cũng lấy ra cái bát con trong tay áo rồi lật ngược miệng bát xuống rồi trong miệng lầm rầm đọc chú và sau đó một dòng nước lớn hướng xuống trần gian mà ào ào đổ xuống.
Sau khoảng 40 phút thì Điện Mẫu cũng hết nhiệm vụ nên đã cáo từ mà đi trước, nhìn qua cái dáng đi sau bóng lưng của nàng thì chắc hẳn là nàng chưa biết tên Lôi Công kia có vợ bé không biết sau khi mọi chuyện vỡ lở thì tên mọi đó không biết sẽ ra sao và thời gian mưa được bên trên định sẵn là khoảng hơn 1 giờ 30 phút thì lão long vương đã bật chế độ hẹn giờ rồi định đi loanh quanh đâu đó cho đỡ buồn chán thì bỗng lão để ý xuống phía trần gian thì thấy một cô gái có vẻ như thẫn thờ bước đi trong màn mưa dày đặc.
Thấy vậy thì long vương dù trong tâm thức thấy mủi lòng vì giữa đêm mưa giông gió bão như này lại có một nữ tử phải co ro trong màn mưa, dù trong lòng lão ta rất muốn cho mưa ngừng lại một chút nhưng làm như thế lại không hoàn thành nhiệm vụ, nếu như muốn lấy thêm vợ bé thì không biết là khi vỡ lở ra thì con mụ vợ của lão nó có cưa cái sừng trên đầu lão không nữa.
Còn chưa biết làm cách nào để giúp cho cô nương phàm trần kia thì lão như nhớ tới Lý Thiên vương Lý Tịnh đã đệ trình đơn l·y d·ị với Ân thị lên Ngọc Hoàng và đã được phê duyệt nên hắn khi này đang ở trong chế độ cắt đôi nỗi sầu và có vẻ như rất muốn có người để tâm sự, còn Ân thị kia đã sớm đi đầu thai kiếp khác, có lẽ là ở với tay này cả mấy nghìn năm như thế chắc đã không chịu nổi cái nết sống...
Trở lại với Long vương thì trong đầu lão khi này thầm nghĩ là biết đâu tên Lý Tịnh này mà máu thì lại có thêm đứa con gái mà hắn hằng mong muốn chứ nhà đã có ba thằng con trai với mấy đứa con gái nuôi thì đã gần như mỗi đứa một nơi nên hắn càng muốn có thêm đứa con gái nữa cho vui cửa vui nhà hay nói đúng hơn là vợ bé theo dạng công khai.
Suy nghĩ vừa dứt thì long vương liền nhanh chóng trở lại nơi của cha con Lý Tịnh đang canh giữ thì cũng vừa lúc giao ca giữa Nhị Lang chân quân và cha con Lý Tịnh, thấy thế long vương liền vẫy vẫy tay ý bảo Lý Tịnh ra chỗ mình có chút việc cần nhờ vả, thấy vậy thì Lý Thiên vương cũng rẽ mây tiến về phía lão long vương rồi hỏi:
"Lão huynh có việc cần nhờ tới ta sao???"
Long vương nghe vậy thì cũng vuốt vuốt cái chòm râu đỏ của mình mà đưa tay chỉ xuống dưới hạ giới nơi cô gái kia rồi nói với Lý Tịnh:
"Lý Thiên vương, chẳng phải ngài và Ân thị kia đã đường tình đôi ngả rồi sao, theo ta thấy hay là ngài làm bước nữa xem sao, biết đâu lại được một nữ tử!!!"
Lý Tịnh nhìn theo hướng tay chỉ của long vương thì cũng thấy dưới đó là một nữ tử thì hơi sững sờ một chút, sau đó thì cũng thở dài:
"Haizz, lão huynh không biết đó thôi, dù cho là ta muốn thì chắc gì nàng ta đã muốn... vả lại cũng già rồi, làm sao mà kham nổi như xưa nữa!!!"
Na Tra bên này đang vươn vai cũng nghe được đoạn hội thoại của hai người thì hắn trước đó cũng đã biết là cha mình cũng rất muốn có thêm một đứa con gái nữa thì cũng tiến về chỗ hai người rồi lựa nước mà đẩy thuyền:
"Phụ vương, theo như ta thấy thì Ngao lão long nói cũng đúng đó, cha và mẫu thân đã rẽ sang hai hướng rồi, chi bằng cha..."
Còn chưa kịp nói hết câu thì Lý Tịnh đã cắt ngang:
"Lại nói nhảm, ta là tướng nhà trời, ta bận trăm công nghìn việc lẽ nào ta phải bỏ dở vì đám đàn bà phàm tục đó ư, ta đã chót dại một lần rồi!!!"
Na Tra nghe vậy thì cũng chẳng biết nói gì nữa thì cũng chỉ biết lắc đầu vừa định quay đi để trở lại thiên đình thì lão long vương bên này lại hô lớn lên khiến cho hai cha con nhà Lý Tịnh phải giật mình:
"Không ổn, theo ta thấy thì thọ mệnh của cô nàng kia chưa tới số, nhưng cái hành động này của cô ta..."
Lý Tịnh nghe vậy thì cũng tỏ ra vô cùng hốt hoảng, tưởng như hắn ta nói ra những lời không muốn cái thứ tình cảm nữ nhi kia nhưng thực ra sau khi nhìn thấy nhan sắc của cô gái này thù hắn đã ưng, vốn đã kết cô nàng nhưng hắn vẫn giữ trong lòng không muốn nói ra tình ý của mình để khi nào có việc thì sẽ xuống dưới hạ giới mà tự mình tìm tới cô ta nhưng xem ra thì cô ta đã leo qua lan can cây cầu, có vẻ như nàng ta sẽ nhảy xuống dưới dòng sông dữ dội với những con sóng đang thét gào như muốn nuốt trọn cái thân thể nhỏ bé của cô gái.
Còn về Lý Tịnh thì ngay khi nhìn thấy thì phản ứng của hắn ta là vận hết tốc lực của mình mà lao về phía cô nàng kia với chủ ý cứu cô nàng đó một mạng hay xa hơn nữa là có thể có thêm những tiện nghi khác trong tương lai, Na Tra đứng bên này cạnh Đông Hải long vương thấy một màn này thì chỉ cười khẩy liền nói:
"Long vương, ngài nhìn xem, lão già của nhà ta đã nghiện lại còn ngại, miếng ngon tới mồm lại còn chê, hãm!!!"
Còn về phía Lý Tịnh thì hắn trước khi chạm vào cô nàng kia đã nhanh chóng dùng phép mà biến mình thành một nam tử trung tuổi với vẻ ngoài là một vị doanh nhân thành đạt và đã nhanh chóng lao đến mà tóm lấy được cánh tay của cô nàng kia thì khi này dưới cái màn mưa của lão long vương thì ngay khi chạm mặt thì hai người đã trao nhau cái ánh nhìn đắm đuối mà tác giả cũng chẳng hiểu sao mà cô nàng này lại không thắc mắc là vì sao lại có một thằng dở hơi mặc vest đi dưới mưa như thế này mà không phải ở trong khách sạn cao cấp với những em gái ngon ngọt mà phải dầm mưa như thế này.
Nhưng cũng chẳng quan trọng nữa vì sau khi hai người trao nhau ánh mắt thì cô nàng kia đã ngất đi trong vòng tay của Lý Tịnh vì có lẽ là nàng ta đã bị cảm lạnh, Lý Tịnh thấy một màn này thì chẳng biết làm cách gì thì Na Tra ở trên tầng mây ngó xuống xem từ nãy tới giờ thì thấy ông già mình đang chẳng biết làm gì thì liền nói:
"Phụ vương, đưa em gái này vào nhà nghỉ đi rồi khi đó cha muốn làm gì nàng ta thì làm!!!"
Lý Tịnh nghe xong một lời này của Na Tra thì quay lại đánh mắt về phía Na Tra rồi trừng mà đáp lại nhưng với cái giọng nói chẳng giống như muốn quát tháo mẹ gì mà trong đó có vẻ như là muốn khen ngợi cho Na Tra:
"Thằng ranh con này, khá lắm, khá lắm, ngươi cứ chờ đó!!!"
Và trong cái lời nói đó của Lý Tịnh thì có một vài lời nói mà chỉ có Na Tra mới có thể nghe được như kiểu đó là mã Morse giữa hai cha con hắn vậy và ý đó của Lý Tịnh đó có ý nghĩa chính là:
"Ta chẳng biết mẹ gì về phụ nữ thời nay đâu, ngươi đi tìm con chuột tinh kia tới chỗ ta, ta cần có sự trợ giúp của nó!!!"
Na Tra nghe qua trong lời nói đó của Lý Tịnh thì bên ngoài cũng chỉ tỏ vẻ dửng dưng chẳng thèm quan tâm nhưng qua ký hiệu ánh mắt của hắn thì cũng có thể thấy được là hắn cũng đang ngấm ngầm đáp ứng cha mình:
"Haizz, lại là cái con chuột đó, lần này đích thân con phải đi bế nó về sao???"
Dứt lời than vãn thì Na Tra cũng ngay lập tức tuân lệnh cha rồi quay sang cáo từ Đông Hải long vương rồi cũng ngay tức khắc phóng phong hỏa luân lao đi tới nơi cần đến, với tốc độ xé gió thì khi tới một tòa chung cư cao tầng thì Na Tra cũng dùng phép hóa thành một tiểu thịt tươi với thân hình núng na núng nính, hạ mình xuống cách bậc thêm hai ba chục bước chân thì sau đó hắn liền bước vào sảnh trong của tòa nhà rồi tiến nhanh tới thang máy và khi vừa vào bên trong thì hắn có gặp năm bà cháu nhà nọ, Na Tra trong thân xác một chàng thanh niên bụ bẫm thấy vậy thì cũng nở một nụ cười coi như là xã giao:
"Lão lão à, bà định lên tầng bao nhiêu vậy để ta bấm!!!"
Lão bà bà kia cũng cười cười với hắn để lộ ra cái hàm răng nhiều mất, ít còn mà móm mém đáp:
"Tiểu huynh đệ, cậu cứ cho già này lên tầng 8!!!"
Na Tra nghe vậy thì cũng cười đáp lại bà già rồi cũng bấm số tầng theo ý bà ta, ngay khi hai cánh cửa của thang máy khép lại thì thang máy cũng di chuyển và có lẽ là hắn không để ý bên ngoài sảnh tại gốc của một chậu cây cảnh nọ có một vài khúc xương vỡ và vẫn còn vương ra một ít máu thịt, có vẻ như là thứ thịt này đã có mặt ở đây khá lâu, thối rữa vì ruồi nhặng đang bay loanh quanh khu vực này rất nhiều.
Sáu người khi này trong thang máy vẫn tỏ ra bình thường như bao người bình thường khác, bỗng Na Tra trong thân xác của chàng thanh niên béo nhận thấy có điều gì đó không đúng lắm, hắn giả bộ lơ đãng đi đâu đó vì khi hắn nhìn đồng hồ thấy đã là hơn 1 giờ sáng mà giờ này thì người già với trẻ con thì trên giường hết rồi chứ ai lại như một bà lão già và mấy đứa cháu lại ra đường tầm này.
Còn đang suy nghĩ thì bỗng bóng đèn led trong thang máy chớp chớp rồi sụt tắt hẳn và khi ngay khi bóng đèn điện vừa tắt thì trong thang máy liền tỏa ra một mùi hương phải gọi là bố của kinh khủng tởm, đối với người bình thường thì không sao chứ còn với một thiên tướng như Na Tra thì nó phải gọi là khó ngửi vô cùng và thân hình mấy bà cháu phía sau lưng bỗng vặn vẹo đi trở nên lạ thường.
Đến khi thang máy có điện trở lại thì Na Tra khi này chẳng thèm quay mặt lại mà nhìn, hắn ta chỉ khẽ thở dài rồi nói với mấy bà cháu nhà kia:
"Haizz, mấy con tiểu yêu chúng mày, trước khi động thủ thì có đứa nào muốn đi ra khỏi đây không!!!"
Vừa dứt lời thì trong tay Na Tra đã tỏa một luồng khí đỏ rực và khảm yêu đao đã hiện ra trong tay hắn và... tinh, sau cái tiếng tinh đó thì Na Tra vẫn với vẻ bình thản mà bước ra khỏi thang máy như chưa có chuyện gì xảy ra và bên trong thang máy lúc này chỉ còn lại bầy nhầy một đống thịt h·ôi t·hối.
Ngay khi đi tới đúng căn phòng mà trước kia con chuột tinh đã gửi địa chỉ thì Na Tra cũng không nói không rằng mà trực tiếp mở cửa mà cứ thế đi vào bên trong và bên trong một em gái với thân hình nóng bỏng đang h·út t·huốc lá, nàng ta thấy Na Tra hắn bước vào thì trên mặt cũng chẳng có gì tỏ ra hoảng hốt mà ngược lại ả ta có vẻ như đã biết người tới là ai, còn Na Tra sau đó thì cũng biến trở lại bản thể rồi đưa nhìn ả kia cũng không thèm dài dòng văn tự mà nói:
"Bây giờ ta và ngươi đi giúp lão già kia, lão ta muốn có thêm vợ bé đấy!!!"