Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Việt Kiều Nam Nhân Náo Loạn Cửu Giới.

Chương 68: Anh hùng cứu mỹ nhân.(4)




Chương 68: Anh hùng cứu mỹ nhân.(4)

Trở lại với Hải Yến thì sau khi Tuấn Anh vừa tạm biệt cô nàng để trở lại trường vì trước đó đã nhanh mồm chém gió là đi thi nên nàng cũng không níu kéo hắn là gì vì biết trên người hắn có việc vô cùng là quan trọng, dù nàng vẫn muốn hắn ở lại để tiếp tục đánh cặp với mình set 2 của trận đấu quần vợt với đối thủ bên kia chiến tuyến sau chiến thắng 7 - 5 kịch tính trước cặp đôi đối thủ trong set 1 và nàng đã bị hắn lừa cho một vố, cũng may là phải còn hơn 1 tháng nữa mới tới mùng 8 tháng 3, nếu không thì sẽ có án mạng xảy ra.

Và cứ thế, sau khoảng hơn 3 tiếng đồng hồ sau cùng với đề xuất của đối thủ thì cô nàng Hải Yến đã nhất trí mà đánh lại với cô nàng đối thủ một trận đấu đơn và trận đánh đơn này thì Hải Yến đã giành chiến thắng sau set thứ 3 với tỷ số lần lượt sau các set là 7 - 5, 1 - 6 và 7 - 6, tuy là một chiến thắng vất vả nhưng cô nàng và đối thủ của mình cũng không quên giành cho nhau những lời khen ngợi và Hải Yến cũng kết bạn với cô nàng đối thủ kia và được biết cô nàng tên là Ngọc Dương.

Sau trận đấu thì hai nàng cũng đã lên kế hoạch đi ngâm mình trong bồn nước nóng để thư giãn rồi cả ekip huấn luyện của Ngọc Dương cũng được mời đi dùng bữa tối cùng nhau và lý do vì sao mà Hải Yến lại quen với cô nàng đối thủ tên Ngọc Dương kia thì đó chính là cô nàng này có vóc người và cả khuôn mặt cũng vô cùng giống với Hải Yến, người ngoài thì khi thoạt nhìn vào còn nghĩ hai người họ là chị em sinh đôi...

Lúc này đã là vào khoảng 8 giờ tối, hai cô nàng ngồi một bàn còn hai bên ekip cùng với vị huấn luyện viên của Ngọc Dương đang cùng nhau ngồi tại một phòng ăn tại một nhà hàng sang trọng, 5 sao Michelin - King's Joy, nhận thấy Tuấn Anh vẫn chưa tới nên Hải Yến đã gọi cho hắn, dù nàng đã gọi hơn chục cuộc điện thoại nhưng không hiểu vì lý do gì mà hắn lại không bắt máy nhưng khi này thì phục vụ cũng đang mang đồ ăn lên và bữa ăn cũng đã bắt đầu.

Nhận thấy có thể là Tuấn Anh đang có một chút việc riêng nên không tiện nghe máy, Hải Yến thấy Ngọc Dương đang đưa ly rượu của nàng về phía mình thì nàng cũng nhanh chóng nhắn tin lại cho Tuấn Anh để hỏi xem hắn đang ở đâu và vì sao lại không tới, nhắn xong thì Hải Yến cũng cầm ly rượu của mình lên rồi cạn ly với Ngọc Dương, xong thì cả ba cũng cùng nhau thưởng thức rượu vang và nhìn qua thì đó cũng không phải là vang thường mà đó là chai Château Lafite Rothschild sản xuất năm 1982 và đó là loại rượu mà người có tiền cũng chưa chắc đã nhìn thấy được chứ đừng nói là thưởng thức...

Sau khi xong cái màn chúc rượu thì cả hai bên cũng bắt đầu thưởng thức đồ ăn của nhà hàng này, trong bàn tiệc chỉ có ba người nhưng trên mặt bàn lại toàn là những thứ không đắt mà cũng chẳng phải là rẻ tiền như đùi dê nướng tảng; tôm Alaska cỡ lớn và nhiều món khác... và sau hơn một giờ đồng hồ thưởng thức bữa tối và trò chuyện thì hai người Hải Yến và Ngọc Dương kia ăn uống xong thì Hải Yến và Ngọc Dương dường như đã có thể thấu hiểu được đối phương đang suy nghĩ gì như đã là tri kỷ của nhau vậy, Hải Yến chưa kịp nói thì cô nàng Ngọc Dương bên kia đã nói:

- Hải Yến à, bữa ăn này thì cậu đã mời mình, sau đây thì mình sẽ mời cậu đi xông hơi cùng mình nhé, đúng như kế hoạch ban đầu luôn nè!!!

Hải Yến nghe vậy thì đang định gật đầu đồng ý nhưng nàng lại để ý thấy vị huấn luyện viên của Ngọc Dương bên này vừa hay đi qua và nghe thấy và cũng ngồi lại mà bật chế độ hóng, còn Hải Yến nghe vậy thì nàng nhìn qua ánh mắt của anh ta cũng tỏ ra vô cùng hào hứng thì Hải Yến lại hơi có chút gì đó ngại ngùng rồi nói:

- Ngọc Dương à, có vẻ như lần này không tiện á, có khi là để lần khác hai chúng mình...

Không để cho Hải Yến nói hết câu thì Ngọc Dương bên này dường như qua ánh mắt của nàng mà đọc thấu được tâm can của Hải Yến thì cũng hiểu được cô bạn đang nói gì, Ngọc Dương liền ngay lập tức quay sang bên phía anh chàng huấn luyện viên của mình đang đứng hóng hớt bên này rồi lấy ra trong ví một xấp tiền toàn tờ 100 tệ màu hồng, ước chừng khoảng 8000 tệ rồi đưa cho anh chàng huấn luyện viên rồi nói:

- Lục Dân, cảm ơn anh và mọi người đã giúp tôi trong trận đấu, thôi việc của anh cũng đã hết rồi, anh nên về nhà với vợ con đi kẻo chị nhà lại hiểu nhầm!!!

Anh huấn luyện viên Lục Dân nghe Ngọc Dương nói vậy thì cũng không nói gì thêm vì biết mình không được đi thì cũng nhận lấy tiền từ tay của Ngọc Dương rồi cũng chẳng lằng nhằng rồi gật gật đầu, mặc dù là nhìn qua có thể thấy được là anh ta cũng rất muốn đi xông hơi cho nó thoải con nhà bà mái nhưng thân chủ đã có lời thì anh ta cũng chẳng dám cãi.

Còn ekip của Hải Yến thi do cuối tháng mới được cha mình trả lương nên nàng cũng nhanh chóng tiến lại chỗ bàn ban huấn luyện của mình đang ngồi rồi nói gì đó, xong thì hai người Hải Yến và Ngọc Dương thì sau khi thưởng thức xong bữa tối thì cả hai nàng cũng ra phía bên ngoài rồi bắt đại một chiếc taxi để cả hai cùng đi tới địa điểm tiếp theo, sau khi cả Hải Yến và Ngọc Dương lên phía sau xe ngồi thì Ngọc Dương liền quay sang nói với Hải Yến:



- Theo cậu thì bây giờ chúng mình sẽ tới khu nghỉ dưỡng suối nước nóng Chunhuiyuan hay là khu Jiuhua Spa & Resort???

Hải Yến nghe cô nàng Ngọc Dương hỏi vậy thì cười cười:

- Với mình thì khu nào cũng được á!!!

Ngọc Dương nghe Hải Yến nói vậy thì nàng cũng gật đầu rồi vươn mình lên rồi nói với anh tài xế taxi địa điểm mình cần tới, anh tài xế nghe cô nàng Ngọc Dương nói vậy thì quay xuống nhìn hai cô nàng với cái vẻ mặt lưỡng lự rồi nói:

- Trời ơi, hai cô em xinh đẹp ơi, từ đây tới khu vực đó là khoảng hơn 70km đó nên mắc lắm á, lại cũng muộn rồi...

Không để cho anh ta nói hết thì Ngọc Dương trên nét mặt vẫn không đổi sắc mà đáp:

- Anh cứ lái đi, đến nơi tôi sẽ trả thù lao cho anh một cách xứng đáng!!!

Anh tài xế taxi nghe xong thì không nói gì nữa vì anh ta biết phía sau ghế của mình rất có thể là hai đại tiểu thư nhà quyền quý, hẳn nên vậy mà khi nói tới giá tiền dịch vụ của chuyến đi này là rơi vào khoảng 350 tệ, với nhiều người nghe vậy thì đã phải bủn rủn chân tay vì thà đi xe bus chỉ mất có khoảng 80 đến 100 tệ nhưng hai cô nàng này lại không hề đắn đo.

Sau khoảng 30 phút lao đi trên cao tốc thì cả hai người cũng được anh tài xế taxi kia chở tới khu nghỉ dưỡng Jiuhua Spa & Resort, cả hai sau đó cùng xuống xe rồi Hải Yến chờ cho sau khi Ngọc Dương trả tiền cho anh tài xế một khoản hậu hĩnh một khoản tiền gần 800 tệ và không cần thối lại thì anh chàng này cũng nhìn theo phía sau lưng hai cô nàng rồi lại để mắt tới nơi này.

Nhìn ngắm một hồi thì anh chàng này cũng chỉ biết ước ao, mong muốn một ngày được đưa vợ con vào đây để nghỉ dưỡng dù chỉ một lần nhưng sau khi nhìn ngắm một hồi thì tiếng còi xe của một chiếc Mercedes hạng sang ở phía sau muốn vượt lên đã đưa hắn về thực tại, ngay lập tức thì hắn liền vào số rồi lái xe đi, còn trong miệng thì vẫn lẩm bẩm:

- Rồi sẽ có một ngày mình sẽ có một núi tiền...

Còn về phía hai người đẹp Hải Yến và Ngọc Dương thì sau khi cả hai vào tới bên trong sảnh chờ đợi thì Ngọc Dương như đã hứa thì cô nàng này liền ra tới quầy lễ tân để chọn gói dịch vụ và sau khi được lễ tân tư vấn thì cả hai đã quyết định chọn dịch vụ cao cấp nhất của khu nghỉ dưỡng.

Hải Yến đi cùng với Ngọc Dương tới phòng thay đồ thì xung quanh mọi người dường như đang nhìn hai người mình với ánh mắt thèm thuồng gì đó, Hải Yến còn nghe được một vài lời to nhỏ như là "chị em sinh đôi nhà này xinh quá, đúng là người 8 lạng, kẻ 800 gram..." những lời nói đó của mọi người xung quanh khiến Hải Yến cảm thấy khá vui vẻ vì nhìn qua cô bạn Ngọc Dương kia thì cũng vô cùng xinh đẹp và cũng giống y hệt mình như là chị em sinh đôi của mình vậy.



Ngẫm nghĩ cái chuyện này một chút thì nàng cũng không quan tâm tới nữa mà đi vào trong phòng thay đồ, sau khoảng 10 phút thì Hải Yến cùng với Ngọc Dương cũng bước ra ngoài cùng với bộ đồ mát mẻ trên người và quấn bên ngoài một tấm khăn trắng, cả hai đang định tiến ra phía suối nước nóng thì cô nàng lễ tân phía sau đã chạy lại rồi mở lời xin lỗi vì do chưa đặt trước dịch vụ nên hiện giờ khu vực cho dịch vụ suối nước nóng đã quá tải nên chỉ đành phải dùng tạm dịch vụ buồng xông hơi, Ngọc Dương nghe vậy thì xin lỗi Hải Yến vì sự bất cẩn của mình rồi cả hai cũng đồng ý sử dụng dịch vụ buồng xông hơi.

Sau khi hai nàng ổn định được vị trí ngồi thì cô nàng lễ tân cũng hướng dẫn cho hai nàng về độ tăng chỉnh nhiệt độ của phòng, sau đó thì cô ấy cũng chúc cho hai nàng sử dụng dịch vụ của mình một cách thoải mái và thư giãn nhất, sau đó thì cô lễ tân cũng chúc hai người vui vẻ rồi sau đó cô nàng cũng tiến ra bên ngoài rồi đóng cửa lại để cho hai nàng có sự riêng tư.

Hải Yến và Ngọc Dương lúc này trong phòng xông hơi thì sau khi hơi nóng bốc lên đã khiến cho cơ thể của cả hai nàng đã bắt đầu nóng lên mà toát mồ hôi ra, nhưng độ nóng vẫn chưa đủ nên hai nàng vẫn có thể thoải mái, thêm khoảng 30 phút sau thì hơi nóng đã đủ và khiến cho mồ hôi của hai người toát mà càng nhiều đến nỗi chiếc khăn trắng quấn bên ngoài cũng phải ướt đẫm.

Lúc này thì Hải Yến với cảm giác thư thái thì khi nàng vừa mở mắt thì bỗng để ý thấy vẻ mặt trông vô cùng mệt mỏi của Ngọc Dương, cứ nghĩ là nhiệt độ hơi cao đã khiến cô bạn này cảm thấy nóng bức nên Hải Yến đã nhanh tay cầm lấy chiếc điều khiển rồi nhấn nút điều chỉnh nhiệt độ phòng hạ xuống một chút, ngay sau khi cảm thấy nhiệt độ đã phần nào được giảm xuống thì Ngọc Dương bên này cũng đã dễ chịu đi phần nào, cô nàng sau đó liền quay sang phía Hải Yến rồi mở lời trước:

- Thật ngại quá, mình vốn không chịu nóng được lâu nên đã để cậu chê cười rồi!!!

Hải Yến nghe vậy thì cười cười:

- Không có gì mà, cậu cảm thấy nóng quá thì cứ việc nói thôi!!!

Bỗng Ngọc Dương như nhớ ra gì đó, nàng liền hỏi Hải Yến:

- Mà này, mình hỏi câu này nhé, chiều nay... cái anh chàng kia á... là ai vậy???

Hải Yến nghe vậy thì cười:

- À, anh ấy là Tuấn Anh, là...

Suy nghĩ vài giây thì Hải Yến cũng chốt luôn một câu:

- Là người yêu mình á!!!



Rồi nàng nói tiếp:

- Mà cậu nói thì mình mới nhớ á, không biết là anh ấy tối nay có việc gì mà mình gọi không được à!!!

Ngọc Dương nghe vậy thì cười cười rồi cũng không nói gì nữa mà cả hai lại tiếp tục ngồi đó mà tận hưởng hơi nóng để thư giãn cơ thể nhưng lần này thì Hải Yến bỗng cảm thấy trong người mình có chút gì đó nặng nề vô cùng, đưa tay ra phía sau để làm chỗ chống đỡ để đứng lên thì dường như nàng bị một cái lực gì đó kéo lại rồi nàng dường như cảm thấy buồn ngủ rồi hai mắt của nàng cũng đóng lại và chìm vào một giấc ngủ sâu...

Ở một diễn biến trước đó, lại nói tới cái gã huấn luyện viên Lục Dân của Ngọc Dương thì hắn ta sau khi rời khỏi bữa ăn của Ngọc Dương và Hải Yến thì hắn ta cũng không hề trở lại nhà của hắn như đã nói trước đó mà hắn ta nhân lúc không có ai để ý lại tự dưng biến mất vào hư không.

Rồi chờ cho tới khi hai người Hải Yến và Ngọc Dương rời khỏi nhà hàng và lên một chiếc xe mà đi mất, khi hai người vừa đi khỏi thì hắn ta lúc này mới hiện hình lại mà nhìn theo bóng xe sau đó thì hắn cũng chỉ nhếch mép lên mà cười cười:

- Nàng sẽ được trở lại bên ta... mãi mãi!!!

----------------

Còn với Tuấn Anh thì ngay sau khi hắn rời khỏi phòng của hiệu trưởng Kỳ thì hắn cũng nhận thấy thời gian cũng đã là khoảng 11 giờ kém nên hắn liền kiếm một chút fastfood mà ăn cho có lệ, trong lúc ăn thì hắn nhận được tin nhắn của Hải Yến rồi hắn cũng liên tục gọi cho Hải Yến nhưng đáp lại hắn thì cũng chỉ là những tiếng "tút tút" chắc là có khả năng cô nàng đã đi ngủ nên hắn cũng đã yên tâm phần nào, nhưng vì mấy cuộc gọi nhỡ của nàng nên hắn ta cũng nhắn lại một lời xin lỗi cho nàng.

Sau bữa ăn thì hắn cũng đã trở lại vào trong trường, lúc này trong khuôn viên trường thì chỉ có một mình hắn cùng với ánh sáng của những cột đèn đường với nhiệm vụ soi sáng, còn Tuấn Anh thì say một vài giây suy tính thì hắn liền hướng về phía hồ nước phía sau trường nơi h·iện t·rường v·ụ á·n để xem xét tình hình, hồ nước ở khá xa các tòa giảng đường mà ở đó thì cũng là một khu vực không hề có đèn chiếu tới.

Tuấn Anh đi tới hồ nước thì hắn để ý thấy hồ nước này vô cùng rộng nhưng điều kỳ lạ ở đây là chỉ ở khu vực hồ nước này bị bao phủ bởi những làn sương mù dày đặc, có một luồng quỷ khí vô cùng nặng nề dường như là từ phía dưới hồ nước bốc lên, nhìn quanh thì hắn thấy nơi này vốn dĩ ánh sáng đèn đường không thể chiếu đến, xung quanh lại không có một chiếc camera nào, vậy nên h·ung t·hủ đã với sự trợ giúp vô hình này đã thoải mái hành động.

Lại nói thêm là so với buổi chiều cùng ngày thì rõ ràng là với giác quan của mình nhưng quái lạ là khi đó hắn không hề cảm thấy quỷ khí dày đặc như này, để làm rõ thì hắn liền mở ra thiên nhãn để tìm hiểu kỹ thì bỗng nhiên, từ phía đằng sau lưng hắn lao tới một luồng sáng màu tím từ đâu lao tới.

Cảm nhận được một luồng thần khí, biết có biến, với thân thủ của mình thì hắn liền né người để tránh đòn, đến khi hắn quay người lại thì ra được đó là một đạo bùa đang b·ốc c·háy và khi nó không còn mục tiêu thì đã rơi xuống hồ nước và nó đã b·ốc k·hói lên tạo ra những tiếng xì xì, hắn cười rồi quay lại thì ngay lập tức chào đón hắn lại là một loạt những đạo bùa tương tự đang bay tới đánh về phía hắn.

Nghĩ đã đến lúc này hắn cũng chỉ khẽ nhếch mép lên mà cười khẩy rồi cũng không thèm tránh hay né đòn nữa, hắn liền phất tay rồi dùng trấn hồn chưởng đánh tan những đạo bùa đang b·ốc c·háy đó, đánh tan một loạt những đạo bùa kia xong thì hắn nhận thấy tài nghệ của kẻ này cũng khá, đoán chắc là một đạo sĩ tông môn chính phái nhưng với mắt thường thì khi nhìn qua lại không hề biết kẻ đó đang nấp ở cái xó xỉnh nào, hắn liền hô lên để cho kẻ đó biết:

- Ai mà hèn vậy, nếu muốn solo đường đường chính chính thì lộ mặt ra đi!!!

Dứt lời thì ngay lập tức một bóng ảnh xuất hiện trước mặt hắn, dù cách xa khoảng 50 mét nhưng do là thiếu ánh sáng nhưng dưới ánh mắt thường của mình thì bóng ảnh của một người đàn ông, nhìn qua thì người này lại vô cùng quen thuộc nhưng Tuấn Anh vẫn chưa biết là ai và khi hắn đến gần hơn thì mới thấy được trên tay trái của kẻ đó là một thanh kiếm gỗ đào, tay phải là một loạt những đạo bùa và kẻ đó chính là... ông bạn cùng phòng Lưu Kính Thiên...