Đây là ai?
Tần Uyển Uyển lúc này quay đầu, liền nhìn thấy công tử toàn thân áo trắng đang đứng ở cửa, đỉnh đầu đội mũ cao màu trắng, pháp trượng treo tiền giấy ưu nhã nghiêng vào trong ngực, cẩn thận nhìn kỹ một hồi thì mới phát hiện kia là một cây Khốc Tang Bổng.
Tần Uyển Uyển thấy người, có chút mờ mịt: "Ngươi quen ta?"
"Cô nương" Đôi ông cháu mới vừa nãy đứng trước cửa thành từ sau lưng công tử áo trắng đi ra, hành lễ với Tần Uyển Uyển, sau đó bọn họ quay đầu nhìn về phía đi đến Giản Hành Chi sau lưng Tần Uyển Uyển, hành lễ nói, "Công tử."
"Thì ra là ngươi." Tần Uyển Uyển phản ứng lại, công tử áo trắng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Hai ông cháu sư thúc ta vừa ở trước cửa thành bị người ta làm khó, còn may nhờ cô nương tốt cao thượng, rút kiếm tương trợ, hai người sư thúc ta mới có thể thuận lợi vào thành. Bạch mỗ nghe nói việc này, liền tranh thủ thời gian đến tìm cô nương tạ ơn, không nghĩ liền đụng đúng lúc cô nương bị người khiêu khích, nếu Bạch mỗ đến sớm hơn, nhất định sẽ không để cho cô nương gặp phải việc này."
"Ngươi nhìn ta nói đi!" 38 vui vẻ trở lại, "Giản Chi Diễn sẽ không gây chuyện cho ngươi vô ích, kiểu gì cũng sẽ đưa kịch bản tới."
"Ta không cần kịch bản!" Tần Uyển Uyển nghiến răng nghiến lợi.
"Uy, tiểu bạch kiểm, " Khi công tử áo trắng đang nói chuyện, người phía sau hắn không nhịn được, rống to một tiếng, "Ngươi ở môn phái nào, muốn xen vào loại chuyện này?"
"Ta?"
Công tử áo trắng nghe vậy cười một tiếng, xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía người nói chuyện.
Người nói chuyện thấy rõ đồ vật trong tay hắn, sắc mặt đại biến, căng mặt cười gật đầu với công tử áo trắng: "Tham kiến quỷ thành Bách Tuế Ưu chư vị."
Nghe xong lời này, tất cả mọi người đều im lặng.
Cái Tu Chân giới này tổng cộng chia thành bốn thành tam tông, còn lại có một ít môn phái nhỏ có chút không được để vào mắt, phân biệt thuộc về phạm vi quản lý của bốn thành ba tông này.
Ba tông theo thứ tự là, Vấn Tâm Tông, Thiên Kiếm Tông, Vô Tướng Tông.
Mà bốn thành thì là Đông Châu Hoa thành, Tây Vực Quỷ thành, chỗ Bắc Cảnh Hoang thành của Ninh Bất Tu, cùng Quân Thù sở xuất Giang Nam Nhạc thành.
Trong ba tông thì Vô Tương Tông là thần bí nhất, lánh đời đã lâu.
Trong bốn thành Quỷ thành là hung ác nhất, chính là ác quỷ đội lốt người.
Nghe nói đây là Bách Tuế Ưu người của Quỷ thành bên, mọi người đều đã biết rõ tính tình Quỷ thành, liền không dám nhiều lời.
Bách Tuế Ưu giơ tay lên với Tần Uyển Uyển, cung cung kính kính: "Nếu cô nương không chê, không ngại lên lầu hai, Bách mỗ thay sư thúc nói lời cảm ơn với cô nương."
Tần Uyển Uyển nhìn thoáng qua một vòng người còn cầm đao xung quanh, quả quyết gật đầu, lão giả sau lưng Bách Tuế Ưu thi lễ một cái với Giản Hành Chi: "Công tử, mời."
Giản Hành Chi thả tay xuống bên trong đậu phộng, cảnh giác nhìn thoáng qua Bách Tuế Ưu, liền đi tới bên người Tần Uyển Uyển, cùng Tần Uyển Uyển đi theo Bách Tuế Ưu lên lầu.
Sau khi lên lầu, năm người ngồi vào phòng khách độc lập, Bách Tuế Ưu gọi đồ ăn, mọi người đưa mắt nhìn nhau, Tần Uyển Uyển ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía lão giả đang trầm mặc ở một bên cùng người thanh niên: "Còn chưa biết danh tính của hai vị?"
"Lão hủ Mục Nghĩa, đây là cháu nội của ta Mục Thanh."
Lão giả cười hành lễ: "Nhiều năm trước Kim Đan của lão hủ bị hao tổn vậy nên liền trở thành phàm nhân, định cư tại vùng ngoại ô. Vừa lúc sư điệt tới tuổi nên muốn đến Thiên Kiếm Tông tham gia đại hội Thí kiếm, ta liền muốn đến trấn trên cùng hắn nhìn qua một lần. Không nghĩ ngay ở cửa thành lại gặp những quan binh kia, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh cũng may còn có cô nương tốt bụng xuất đao tương trợ, dạy dỗ bọn hắn một phen thật tốt. Lão hủ lấy trà thay rượu, " Mục Nghĩa bưng chén rượu lên, nói: "Kính cô nương một ly."
"Đại hội Thí kiếm?"
Tần Uyển Uyển bưng trà cùng Mục Nghĩa đụng phải một cốc sau, phát giác được từ mấu chốt: "Chính là cái Kiếm Trủng gì đó sao..."
"Không sai. " Bách Tuế Ưu lên tiếng đáp lại, phảng phất giống như NPC nghiêm túc giao nhiệm vụ: "Kiếm Trủng ở Thiên Kiếm tông được tổ chức mười năm một lần, các môn phái đều phái các đệ tử dưới Kim Đan đến tham gia đại hội thí kiếm, thắng sẽ được vào bảng danh dự gồm mười người ở đại hội thí kiếm, có thể tham gia vào tìm kiếm Kiếm Trủng. Hai vị đạo hữu cũng là tới tham gia đại hội Thí kiếm à? Vẫn chưa biết hai vị thuộc môn phái nào, tôn tính đại danh ra sao?"
Nghe hắn ta hỏi tên, Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi lại trầm mặc, đang do dự nên báo tên trong sách hay là tên của mình, chợt nghe thấy giọng nói người bên cạnh thảo luận: "Các người có nghe nói gì chưa, Vấn Tâm Tông bị người đánh bất ngờ, trực tiếp bị san bằng luôn đấy!"
"San bằng? Thẩm Tri Minh có tu vi Độ Kiếp Kỳ, ai có thể san bằng Vấn Tâm Tông?"
"Không biết, có thể là Ma tộc?"
"Không không, Ma tộc đã bị tiêu diệt gần ngàn năm, có thể là Quỷ Thành Tây Vực, bọn họ vẫn luôn tàn nhẫn và độc ác..."
"Ha." Bách Tuế Ưu nghe được những lời này, cười rộ lên có xen lẫn chút chế giễu, hắn ta quay đầu nhìn về phía Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi, trấn an bọn họ: "Hai vị yên tâm, tuy thủ đoạn làm việc ở Quỷ thành của ta có hơi mạnh bạo, nhưng tất cả không phải là hạng người không biết nói đạo nghĩa, Vấn Tâm Tông và Quỷ thành của ta lại không oán không thù, chuyện này không phải do Quỷ Thành gây nên, hai vị cứ yên tâm."
"Biết, biết là các người không có làm." Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi nhanh chóng gật đầu, Bách Tuế Ưu nghe được những lời này nở nụ cười chua xót.
"Không ngờ hai vị lại thấu tình đạt lý như vậy, lại nguyện ý tin tưởng Quỷ thành. Cũng không biết là ma đầu nào gây chuyện mà đổ tội cho Quỷ Thành. Đợi ngày sau điều tra rõ sự thật, ta là một người của Quỷ Thành, chắc chắn phải đem tên ma đầu đó bầm thây vạn đoạn."
Nói xong, Bách Tuế Ưu mới nhớ chủ đề vừa rồi: "Ta quên mất, không biết hai vị gọi là gì?"
Lần này Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi không do dự.
"Ta tên là Trương Tam." Giản Hành Chi nói một cách nghiêm túc.
"Ta tên là Lý Tứ." Tần Uyển Uyển chân thành nói.
"Được."
"Hai vị sư tòng?"
"Tán tu " Tần Uyển Uyển lập tức lấy cớ: "Sư phụ thâm sơn tu hành, không vì thanh danh chỗ mệt mỏi, cũng không muốn nói nhiều."
Bách Tuế Ưu gật gật đầu, theo lễ phép nên không có hỏi đến cùng, Tần Uyển Uyển trong lòng treo cái kia đại hội Thí kiếm, nghe thấy 'Kiếm Trủng', nàng liền biết cùng nhiệm vụ của mình cùng một nhịp thở, nàng tiếp tục hỏi thăm: "Ngươi mới vừa nói cái đại hội Thí kiếm, không biết muốn như thế nào mới có thể tham gia?"
"Sư môn cô nương chưa từng nói qua sao?" Bách Tuế Ưu hơi nghi hoặc một chút, Tần Uyển Uyển xấu hổ gật đầu, "Xuống núi quá vội vàng, chưa kịp hỏi rõ ràng."
Giản Hành Chi lãnh đạm liếc nhìn nàng một cái, nổ cả tông môn của mình, hoàn toàn đúng là có chút vội vàng.
Bách Tuế Ưu cười lên: "Nghĩ đến cô nương ẩn cư trong núi lâu ngày, rất nhiều tin tức không biết. Không bằng hai vị cùng ta tham gia đại hội Thí kiếm, không biết ý cô nương như thế nào?"
"Được."
"Không đời nào."
Tần Uyển Uyển và Giản Hành Chi đồng thời nói, cho ra đáp án hoàn toàn khác nhau, Giản Hành Chi trừng nàng, Tần Uyển Uyển giả bộ không nhìn thấy ánh mắt của hắn mà nhìn Bách Tuế Ưu, vẻ mặt đầy dịu dàng: "Tu vi của ta không cao mà lại mới đến, mong Bách huynh có thể chiếu cố nhiều hơn."
"Nào có." Bách Tuế Ưu cười cười: "Ta chỉ là tu kiếm linh căn hệ mộc, lần này đến cũng chỉ để tham gia cái náo nhiệt, những ngày sau mong cô nương đừng ghét bỏ."
Hai người khen lẫn nhau, Giản Hành Chi ngồi khoanh tay trước ngực, thờ ơ lạnh nhạt.