Vì Nàng Ta Nguyện Nhập Ma Đạo

Chương 3: Đệ nhất đệ tử




....

Quyền Du Lợi bái sư được một đoạn thời gian. Tất cả các sư huynh sư tỷ trong Khúc Lâm côn luân đều rất ưa thích Quyền Du Lợi. Lâm Thanh Hàm đặc biệt coi trọng Quyền Du Lợi. Nhưng Khúc Mặc Thương lại rất nghiêm khắc với Quyền Du Lợi. Quyền Du Lợi cũng không như các sư huynh đệ khác trong môn phái. Hằng ngày Quyền Du Lợi không cần phải luyện tập vất vả như các sư huynh. Khúc Mặc Thương chỉ yêu cầu Quyền Du Lợi học cách tịnh tâm chính là ngồi thiền. Nâng cao việc khống chế cảm xúc của bản thân đối với Quyền Du Lợi là một chuyện tốt. Dù sao trong người Quyền Du Lợi cũng đã ẩn chứa ma tính. Nếu không nghiêm khắc khống chế bản tính rất có thể nhập ma đạo. Tư chất Quyền Du Lợi rất tốt không cần phải rèn luyện như các sư huynh. Quyền Du Lợi lại có thiên phú hơn người chỉ cần muốn học thì chỉ cần nhìn qua một lần.

Quyền Du Lợi ngồi trên tản đá nhìn các sư huynh đang tập luyện. Cảm thấy bản thân cũng không có j làm muốn lén đi tìm tam sư huynh xin rượu uống. Nghĩ tới là làm Quyền Du Lợi lén lúc muốn trốn đi.

Bị đại sư huynh nhìn thấy nhưng hắn lại mắt nhắm mắt mở cho qua. Với thập tứ sư đệ này hắn hoàn toàn vô pháp để nói. Thập tứ đệ về tiên pháp có thể nói là thành thục. Nếu thật thi đấu với nhau hắn cũng không nắm phần thắng. Thật ra hắn cũng không hiểu rõ sư phụ tại sao lại không tập trung vào tiên pháp hay trận pháp hoặc kiếm pháp cho thập tứ sư đệ. Mà chỉ bắt Quyền Du Lợi ngồi thiền tịnh tâm. Nói cho cùng thì thập tứ sư đệ này quả thật không ngồi yên một chỗ được. Lại có niềm đam mê bất tận với rượu. Tam sư đệ lại dễ tính lần nào cũng sẽ cho Quyền Du Lợi vài bình rượu ngon để uống. Sư phụ thì lần nào cũng phạt thập tứ đệ nhưng đâu lại vào đó. Mà sư mẫu lại hay bao che cho Quyền Du Lợi. Thân là đại sư huynh hắn luôn cố gắng để không làm mất mặt Khúc Lâm côn luân. Đại hội đệ nhất đệ tử diễn ra cũng không còn xa nữa. Hắn có chút suy nghĩ về việc muốn tiến cử Quyền Du Lợi tham gia giúp Khúc Lâm côn luân có thêm tiếng tâm. Sư phụ vốn không màn danh tiếng nhưng cũng không thể để mấy tên vô danh tiểu tốt coi thường Khúc Mặc Thương thượng thần từng là chiến thần bất bại được.

" Du Lợi lại tính trốn đi đâu " Khúc Mặc Thương dùng tiên khí bao lấy Quyền Du Lợi

" Sư phụ " Quyền Du Lợi bĩu môi

" Ngươi đã có thần khí trong tay rồi. Bây giờ cũng nên ký khế ước với một thần thú. Sau này thuận tiện đi làm việc " Khúc Mặc Thương nhìn Quyền Du Lợi cảm thấy hài tử này rất có thiên chất nếu được dạy dỗ tốt sau này thành tựu sẽ rất cao.

" Sư phụ " Tất cả các sư huynh đệ tay ôm quyền cung kính bái kiến Khúc Mặc Thương

" Thập tam ngươi cũng đi theo ta ký khế ước thần thú. Vũ Thần ngươi cũng đi theo ta " Khúc Mặc Thương nói

" Vâng sư phụ. Các sư đệ tiếp tục luyện tập " Vũ Thần nói. Hắn thân là đại sư huynh vừa là trưởng tử của long tộc. Thần thú của hắn là một con bạch long tuy là mạnh nhưng vẫn còn kém thần thú thượng cổ rất xa. Không phải ai cũng có thể triệu hồi được thần thú thượng cổ. Lần này không biết hai sư đệ mới nhập môn có thể triệu hồi ra thần thú mạnh để phát huy quang đại môn phái không.

Khúc Mặc Thương đi phía trước tiếp theo là Vũ Thần đại sư huynh. Quyền Du Lợi miệng ngậm cọng cỏ tư thái chính là dửng dưng như đi tham quan. Lưu Từ An bên cạnh luôn thận trọng. Nơi này rất nhiều thần thú hung tợn bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công họ. Thế mà Quyền Du Lợi lại coi như đi tham quan ngắm cảnh. Khúc Lâm côn luân chính là nơi tụ tập nhiều thần thú được phong ấn tại đây. Nghe đâu vào lúc tam giới xảy ra một trận đại kịp nạn hung thần thú thượng cổ gây ra một trận long trời lỡ đất chính Khúc Mặc Thương ra tay phong ấn lại. Hiện tại hai con hung thần thú thượng cổ đang được giam lại ở đây. Ở đây còn rất nhiều thần thú bị giam lại vì chúng quá hung tàn. Mà trận pháp phong ấn chúng cũng chủ có người của Khúc Lâm côn luân mới có khả năng áp chế. Không phải như không mà nhiều người trong tam giới muốn vào Khúc Lâm côn luân bái sư muốn học được tiên thuật mạnh nhất có thể điều khiển thần thú. Lưu Từ An cảm thấy không vừa mắt Quyền Du Lợi ngay từ đầu gặp mặt. Lúc đầu Hắn cảm thấy Quyền Du Lợi là cậy gia trưởng mới được nhận vào nhập môn. Nhưng càng về sau hắn nhận ra Quyền Du Lợi từ chất chính là thiên tài không cần phải rèn luyện cũng có thể đạt được đẳng cấp mà người khác phải khổ luyện mấy trăm năm. Không phải như không mà Quyền Du Lợi có được quạt bạch thanh khâu một thần khí thượng cổ. Nghe đâu rất lâu rồi không ai có thể sở hữu nó thế mà Quyền Du Lợi lại được nó chọn làm chủ nhân. Hơn thế nữa dù hắn cố gắng thế nào cũng không được mọi người chú ý như Quyền Du Lợi. Lưu Từ An luôn cảm thấy không thích Quyền Du Lợi. Người này luôn thờ ơ cái j cũng không cần chỉ thích uống rượu làm ra những chuyện không quy củ. Có lần Quyền Du Lợi chỉ vì muốn hái quả của hoa tiêu mà dùng quạt bạch ngọc thanh khâu phẩy một cái khiến tạo ra một trận trấn động thiếu điều muốn bới góc của cây. Bị Lâm Thanh Hàm trách mắng một trận nhưng chỉ là trách vài câu rồi kêu đi chăm bón lại cây cối hoa cỏ một thời gian. Khúc Mặc Thương cũng không trách phạt j Quyền Du Lợi còn dạy cho Quyền Du Lợi cách kiềm chế tiên khí phát ra khi sử dụng thần khí. Hắn làm sao không ganh ghét cho được. Lần này hắn muốn triệu hồi một thần thú mạnh mẽ thần thú thượng cổ lại càng tốt.

Khúc Mặc Thương tuy đi phía trước không nhìn hai đệ tử mới nhập môn nhưng luôn chú ý tới cả hai. Quyền Du Lợi tuy là dửng dưng không quan tâm tới cái j nhưng nếu thật có chuyện j bất ổn nhất định sẽ có thể tự mình bảo vệ bản thân. Quyền Du Lợi cũng không quan tâm tới chuyện sẽ triệu hồi được thần thú hay không chỉ thờ ơ ngắm cảnh. Tâm tư không đặc nặng chuyện sẽ thăng cấp tiến xa đứng trên nhiều người. Còn Lưu Từ An có phần thận trọng nhưng người đệ tử này ngộ tính đúng là có chút cao nhưng bản tính thì thâm sâu khó đoán. Khúc Mặc Thương có chút không yên tâm với người đệ tử này. Ngộ tính cao cũng là con dao hai lưỡi. Rất dễ lầm đường lạc lối nhất là người luôn suy tính luôn tỏ ra bản thân thông minh như Lưu Từ An. Khúc Mặc Thương cảm thấy phiền lòng. Hiện tại Quyền Du Lợi chính là đệ tử Khúc Mặc Thương coi trọng nhất cũng là người giỏi nhất trong các đệ tử. Bề ngoài không thể hiện nhưng sâu trong tâm Khúc Mặc Thương luôn dùng một số biện pháp giúp Quyền Du Lợi tăng cường tu vi bản thân lên.

Bước tới lãnh địa nơi hung thần thú thượng cổ bị giam. Có thể nghe được tiếng gầm lên vang tai nhức óc từ hai con hung thần thú. Khúc Mặc Thương vẩy tay một cái bao quanh Lưu Từ An và Quyền Du Lợi một lớp tiên khí bảo vệ. Sau đó mở ra một vòng tròn xuất hiện phía trước mặt

" Được rồi hai đứa bước lên đưa tay xuyên qua vòng tròn phát sáng kia sẽ triệu hồi được thần thú " Khúc Mặc Thương nói

" sư phụ " Hồ Ca ngũ sư huynh người chăm sóc thần thú và trong coi nơi này. Hắn cung kính cúi chào Khúc Mặc Thương. Khúc Mặc Thương chỉ gật đầu.

Quyền Du Lợi và Lưu Từ An đưa tay lên xuyên qua vòng tròn. Lưu Từ An lấy ra một con bạch hổ thần thú cấp độ của nó cũng rất cao. Lưu Từ An cảm thấy rất vừa lòng. Nhìn sang Quyền Du Lợi thì thấy trên tay Quyền Du Lợi bị một con vật j đó đen dài quấn lấy cánh tay. Nhưng nhìn kỷ lại hình như đầu nó còn có sừng đôi mắt của nó có chút hung tợn. Vẩy trên người rất cứng. Không biết nó là rắn hay là rồng.

" Ah tại sao ngươi lại xấu như vậy. Sư phụ ta không chịu đâu. Ta muốn chọn lại " Quyền Du Lợi dùng tay tóm lấy thứ đang quấn lấy mình không muốn nhận

" thập tứ Sư đệ không nên hồ nháo. Bạo Phong Long một trong thần thú hiếm có nhất. Tuy con bạo phong long trong tay còn nhỏ nhưng sức mạnh thì vô cùng lớn " Hồ Ca nói

"Ta không muốn. Đại sư huynh cũng có một bạch long thần thú rất đẹp ah. Vậy mà ta tại sao lại có một thần thú xấu xí như vậy " Quyền Du Lợi oa oa ăn vạ tính cách hài tử níu lấy góc y phục của Khúc Mặc Thương

" chủ nhân ta nào muốn bộ dạng như vậy. Người không thể ghét bỏ ta " Bạo Phong Long dùng tiếng nói trẻ con ủy khuất nói

" Ngoan sau này nó sẽ giúp ngươi nhiều trong lúc cần. Với lại không thể chọn lại ngươi và nó đã ký khế ước " Khúc Mặc Thương bất đắc dĩ nói. Người khác đều muốn thần thú mình mạnh mẽ còn Quyền Du Lợi chỉ muốn đẹp mắt.

" Không muốn. Ngay cả máu còn chưa chảy ra hà cớ j lại ký khế ước rồi " Quyền Du Lợi vẫn không thèm để ý tới bạo phong long

Khúc Mặc Thương không nói j dùng tiên khí cắt một đường nhỏ lên ngón tay Quyền Du Lợi rồi lại lấy vài giọt máu ở chỗ vết cắt kia nhiễu vào người Bạo Phong Long. Thật ra Khúc Mặc Thương cũng cảm thấy kỳ lạ rõ ràng Quyền Du Lợi là một Bạch hồ trên cơ thể lại mang theo một cổ khí băng giá. Không có khả năng sẽ triệu hồi ra bạo phong long một con rồng có thuộc tính phong. Trừ khi bạo phong long chính là cố ý muốn cướp lấy cơ hội của băng long thần thú.

" Sư phụ ngươi khi dễ ta. Ta đi mách sư mẫu " Quyền Du Lợi trợn tròn mắt khi bạo phong long sáng lên dung nạp vào cơ thể nàng. Khế ước đã ký Quyền Du Lợi không thể hủy bỏ.

" Được rồi không nên ăn vạ với sư mẫu ngươi. Lát nữa ta cho ngươi một bình rượu thiên hoa coi như đền bù. Có ai như ngươi thần thú mạnh lại không muốn " Khúc Mặc Thương cảm giác Quyền Du Lợi đúng là cái hài tử khó chiều. Hèn j Quyền Phong Ninh đem ném cho phu thê hai người. Bất quá hài tử rất thiện lương ngoài việc coi trọng đẹp mắt ra thì không vấn đề j. Dù sao Quyền Du Lợi rất được lòng Lâm Thanh Hàm.

" Sư phụ hứa rồi đó. Ta sẽ tạm chấp nhận ngươi vậy. Nhưng tại sao người lại đen thui thế này. Lại còn nhiều vẫy cứng như vậy. Thật là nhìn sao cũng thấy xấu " Quyền Du Lợi cầm bạo phong long trên tay sờ soạn miệng luôn chê nó quá xấu.

" chủ nhân ta có thể thu vẫy lại " Bạo Phong Long có chút bất đắc dĩ. Nó vốn là thần thú mạnh mẽ lại bị chủ nhân ghét bỏ. Khi thu vẫy rồng vào bạo phong long một thân mềm mại nhìn qua có lẽ dễ nhìn hơn lúc đầu. Có thể nói bây giờ bạo phong long như một con hắc xà vậy

" khá hơn rồi. Từ nay ngươi là tiểu hắc. Nhưng lúc không cần thiết thì cứ ở bộ dạng này đi. Đừng làm người ta sợ " Quyền Du Lợi nói vung tay một cái Tiểu hắc liền bị thu hồi lại.

Lưu Từ An có chút không cam tâm. Tại sao tất cả đều ưu ái cho Quyền Du Lợi như vậy. Thần khí còn thêm thần thú hiếm nữa. Vận may của Quyền Du Lợi không phải quá lớn đi. Hắn từ nhỏ vốn ưu tú lại gắng sức hơn người thế mà lại bị một kẻ chỉ coi trọng đẹp mắt mà không coi trọng sức mạnh. Hắn nhìn bạch Hổ thần thú của hắn lòng không còn tư vị. Từ đầu hắn nghĩ Quyền Du Lợi chỉ là cậy gia trưởng mà có thể nhập môn. Nhưng thời gian trôi qua hắn nhận ra rằng bản thân trước giờ vẫn ảo tưởng. Hắn dù cho xuất chúng hơn người ngộ tính cao hơn người khác. Nhưng lại không bằng Quyền Du Lợi. Chỉ cần có Quyền Du Lợi thì hắn mãi mãi chỉ là cái bóng mờ nhạt không ai thấy được tài năng của hắn.

....

Đại hội thi đấu giữa các đệ tử các môn phái chứng minh ai là đệ tử xuất sắc nhất. Lần này quy tụ rất nhiều đệ tử xuất sắc các môn phái. Ai cũng muốn là đệ nhất đệ tử để quan minh môn phái. Thu hút thêm nhiều tộc vào môn phái khiến môn phái phát huy quan đại

Khúc Mặc Thương và Lâm Thanh Hàm chọn ra vài để tử tới đó tranh tài học hỏi, cũng không để ý tới chuyện thắng thua hay không. Bất quá Khúc Mặc Thương từng là một chiến thần chưa ai có thể so sánh. Từ sau khi lấy phu nhân Khúc Mặc Thương rất ít khi tham gia nhưng trận chiến hay luận tiên thuật. Nhưng không vì thế mà có thể coi nhẹ sức mạnh của Khúc Mặc Thương vì hể ai động tới giới hạng của người này thì mồ đều xanh cỏ rồi. Hiện tại đệ tử tham gia cũng khiến nhiều chú ý. Nhiều lần đại hội diễn ra chỉ có duy nhất Vũ Thần đại đồ đệ tham gia. Lần gần nhất mọi người cũng được rửa mắt với sức mạnh đáng sợ của đại đệ tử Khúc Lâm Côn luân. Bất quá lần đó kết quả hòa. Mà đệ tử xuất sắc của phái Thân Không lại không tham gia đại hội lần này. Cho nên nhiều người đều nghĩ Vũ Thần nắm chắc đệ nhất cao thủ lần này. Nhưng bao giờ cũng có sự cố ngoài ý muốn xảy ra.

" Du Lợi lần này phải nhờ thập tứ đệ tham gia rồi " Vũ Thần tại đại hội luận tiên pháp giữa các đệ tử các phải. Không biết do nguyên nhân j hay bị ai ám toán đã bị trọng thương tạm thời không thể sử dụng tiên khí

" Đại sư huynh ta không muốn lộ diện ah. Với lại sư phụ cũng không kêu ta tham gia. Huống hồ chi đầu phải có mình ta có thể thay thế " Quyền Du Lợi y phúc trắng tóc bộ dạng tuấn tú có điểm tinh nghịch nhưng đã trầm ổn hơn trước trên mặt còn đeo một cái mặt nạ che nửa gương mặt. Bộ dạng cũng trưởng thành ra nhiều

" Thập tứ đệ ta chỉ tin tưởng vào đệ. Với lại thập tam đệ rất ưu tú lại cẩn trọng quá mức. Nếu giao cho thập tam đệ tham gia thì không ổn đệ ấy nhất định làm hết sức để thắng có khi cố quá cũng không hay. Du Lợi đệ thì khác nhất định phát huy tốt danh tiếng phái Khúc Lâm côn luân. Mặt mũi sư phụ sư mẫu cũng có thể giữ " Vũ Thần nói. Lưu Từ An luôn siêng năng cố gắng hơn người khác tính cách quá sức cẩn trọng luôn giấu diếm chuyện j đó. Đặc biệt luôn muốn thắng Quyền Du Lợi.

" ta không hứng thú. Bất quá vì mặt mũi sư mẫu ta sẽ tham gia vậy " Quyền Du Lợi cầm bình rượu uống một ngụm

" Du Lợi sư đệ tham gia là tốt rồi. Nghe nói phần thưởng lần này rất quý giá " Vũ Thần vui mừng nói

" Nếu có thể ngâm rượu uống thì càng tốt " Quyền Du Lợi chép miệng nói. Sau đó đi lại chỗ Khúc Mặc Thương và Lâm Thanh Hàm

Tại một chỗ khác Trịnh Tú Nghiên lớn lên xinh đẹp động lòng người nhưng mang theo một luồng khí lạnh nhạt xa cách. Y phục màu xanh nhạt tôn lên nước da trắng tóc đen bay bay trong gió. Mắt nàng quấn một vải băng vết thương ở mắt nàng nếu không có linh chi ngũ sắc ngàn năm làm thuốc dẫn thì không có khả năng hồi phục. Triết Hàn thượng tiên cũng vì chút giao tình với Thái Y Nghi nên mới đồng ý giúp. Nhưng vật dẫn này không phải dễ kiếm. Lần đại hội lần này vừa hay có linh chi ngũ sắc ngàn năm. Nhưng đệ nhất đệ tử các phải không phải dễ dàng có được

" sư muội ta nhất định đánh bại tất cả để dành linh chi ngũ sắc ngàn năm chữa mắt cho muội " Ngọc Trạch Diễm là người khiến Trịnh Tú Nghiên bị vết thương ở mắt. Nếu hắn cẩn thận một chút sẽ không khiến Trịnh Tú Nghiên bị thương ở mắt

" Sư đệ không phải tại ngươi thì tại ai mà Tú Nghiên thành ra như vậy. Hoa Vô Khuyết cũng tham gia, còn có đại đệ tử của Khúc Lâm côn luân. Nếu may mắn mượn được thì tốt rồi " Hoàng Mỹ Anh như tạt nước lạnh vào mặt Ngọc Trạch Diễm

" Sư tỷ " Ngọc Trạch Diễn đen mặt nhìn Hoàng Mỹ Anh. Vị sư tỷ này có một đôi mắt biết cười xinh đẹp động lòng người. Chỉ vì lần đó hắn sơ sót mà làm Trịnh Tú Nghiên bị thương ở mắt khiến Hoàng Mỹ Anh luôn không vừa mắt hắn

" Sư tỷ chuyện đã rồi không nên nói lại. Với lại mắt ta có chữa được hay không phải chỉ có thể thuận theo tự nhiên " Trịnh Tú Nghiên nói tay biến ra một cây cổ cầm.

" sư muội ngươi ở đây nghỉ ngơi. Ta nhất định lấy được Linh chi ngũ sắc ngàn năm kia về chữa mắt cho muội " Hoàng Mỹ Anh đi rồi Ngọc Trạch Diễn cũng đi theo. Mà lần này đối thủ của bọn họ cũng không phải một hai người cơ hội thắng hoàn toàn dựa vào vận may.

Quyền Du Lợi lần đầu tham gia trận đấu luận tiên pháp. Đối thủ đầu tiên chính là Ngọc Trạch Diễm. Ngọc Trạch Diễn nghĩ Quyền Du Lợi dù là đệ tử của Khúc Mặc Thương nhưng là thập tứ đệ tử chưa từng nghe tên qua. Nhất định không bằng Vũ Thần đại đệ tử của Khúc Mặc Thương. Mà trước khi lên đài hắn nghe được Khúc Mặc Thương nói với Quyền Du Lợi không cần đánh quá sức. Hắn càng tin tưởng phần thắng bản thân. Bất quá hắn đã hiểu sai ý của Khúc Mặc Thương.

Quyền Du Lợi tay vuốt tóc miệng lẫm bẩm cái j đó thái độ thờ ơ. Nhưng khi Ngọc Trạch Diễn biến ra ngàn vạn thanh kiếm tấn công muốn đánh nhanh thắng nhanh thì Quyền Du Lợi dùng một tay đưa lên tạo ra một lớp màn khiến tất cả mũi tiên kiếm tấn công tới đều bị vỡ tan thành những mảnh ánh sáng. Ngọc Trạch Diễn chưa kịp định thần. Quyền Du Lợi từ lúc nào xuất hiện ở sau lưng hắn. Dùng một tay đánh vào gáy của hắn khiến hắn bất tỉnh. Khi đó hắn có nghe một câu cuối cùng trước khi mất ý thức

" Đã nhường " Quyền Du Lợi thắng không kiêu ôm quyền cúi chào rồi ung dung đi xuống

" Năm nay quả nhiên họa hổ tàn long." Thái Y Nghi cảm thấy việc chữa mắt cho Trịnh Tú Nghiên lần này chỉ có thể đi mượn linh chi Ngũ sắc ngàn năm. Hy vọng không phải phái Thu Tiêu là được. Thập tứ đệ tử của Khúc Lâm côn luân so với đại sư huynh bổn phái chỉ có hơn không kém. Thái Y Nghi nhìn bóng dáng Quyền Du Lợi cảm thấy có chút quen mắt nhưng lại phũ nhận làm sao có thể là nàng ta.

....