Vì Nàng Ta Nguyện Nhập Ma Đạo

Chương 2: Bái sư




....

Sau khi Quyền Phong Ninh thể hiện uy lực đáng sợ của nữ đế Phong Hồ Tộc thì biến thành một đạo ánh sáng ôm theo Quyền Du Lợi trong dạng hồ ly rời đi. Mà Hoa tộc cũng thật thảm chỉ một cái vung tay của Quyền Phong Ninh đã khiến toàn bộ Hoa tộc muốn tan nát. Nếu thật sự đánh nhau thì e là toàn bộ chỗ này sẽ bị san bằng thành bình địa. Thái Y Nghi nhìn bóng dáng người kia rời đi trong lòng hỗn tạp tâm trạng. Cả hai vốn không thể nào có kết quả hà tất phải vướng bận. Nàng ta vốn là nữ đế Phong Hồ Tộc không có khả năng. Đúng vậy không có khả năng Thái Y Nghi phủ nhận nhưng tâm lại đau đớn.

" Y Nghi. Nữ nhân kia đúng là tính cách không hề thay đổi. Tu vi đã tăng lên tới mức này thì Haizzz..... Tiểu hồ ly kia nhất định lại lịch không tầm thường có thể khiến nàng ta nổi giận thì có thể chỉ là một sủng vật đơn thuần sao " Tiêu Dao thở dài. Lần này tới Hoa tộc thật không đúng lúc. May mà Quyền Phong Ninh không trực tiếp giao chiến nếu thật giao chiến hắn thật sự khó xử. Hắn không muốn gây chuyện với Phong Hồ Tộc, với lại hắn cũng không nắm chắc phần thắng. Chỉ thời gian ngắn Quyền Phong Ninh đã tiến vào cảnh giới như hiện tại thật đáng lo ngại. Phong Hồ Tộc cũng không phải cái dễ đối phó ngay cả Thiên Tộc cũng phải kiên nể vài phần. Lần trước hắn cùng Quyền Phong Ninh so chiêu thức nàng ta cũng không phải đánh toàn lực hắn đã rất vất vả để đối chiêu thức. Lần này gặp lại Quyền Phong Ninh đã vượt qua hắn nếu đánh nhau hắn không có cơ hội thắng. Đúng là tre già măng mọc, lớp sóng sau vượt trội hơn lớp sóng trước.

" Sư phụ. Tiểu hồ ly kia đã dung hợp với trận pháp Băng hoãi địa ngục kia liệu thật sẽ ổn " Thái Y Nghi cảm giác mọi chuyện nhất định không đơn giản như vậy mà kết thúc. Trận pháp này chất chứa tà khí rất nhiều mà tiểu hồ ly kia nếu có thể dung hợp với trận pháp mà lại còn bảo toàn tính mạng thì nhất định sau này sẽ là một mối họa cho tam giới. Hai trận pháp băng hoãi địa ngục và Hỏa viêm địa ngục chính là thứ ai cũng muốn chiếm lấy làm của riêng vì uy lực của nó rất mạnh. Nếu có thể điều khiển được nó thì không ai có khả năng đánh bại. Nhưng hiện tại Băng Hoãi địa ngục đã có người chiếm lấy. Mà nhìn thái độ của Quyền Phong Ninh nhất định sẽ không để cho tiểu hồ ly kia mất mạng. Quyền Phong Ninh tính cách tuy cổ quái nhưng không phải người không có lý lẽ chắc hẳn sẽ không có chuyện j. Thái Y Nghi tự trấn an bản thân.

" Hzaiii Nếu đã là tai kiếp thì khó tránh khỏi. Phong Hồ Tộc trước giờ luôn không có tranh chấp với bất cứ tộc nào trong tam Giới. Phong Hồ Tộc luôn là trung lập chỉ những kẻ nào gây chuyện với họ trước họ mới ra tay. Không ra tay thì thôi một khi đã ra tay thì chắc chắn cả tộc đó chỉ có thể diệt vong. Có thù phải trả chính là đạo lý của Phong Hồ Tộc. Chỉ hy vọng Tiểu hồ ly kia không xảy ra chuyện j. Nếu không Hoa Tộc thật sự chỉ có con đường xóa sổ " Tiêu Dao thở dài vuốt bộ râu trắng của mình.

" Sư phụ ta đã nhận Trịnh Tú Nghiên của Hoa Tộc làm đệ tử. Lại có mối ràng buộc với tiểu hồ ly kia. Chỉ có điều bản thân đứa nhỏ này con đường tu đạo sẽ không dễ dàng. " Thái Y Nghi nói

" Chuyện trong tam giới cũng không tới lược chúng ta quản. Cứ coi tạo hóa đi. Sau này Tiêu Dao chỉ có thể trong chờ vào con Y Nghi " Tiêu Dao nhìn sang Quy Kim Thu chỉ có thể lắc đầu. Đệ tử này của hắn tuy rất tốt nhưng tham vọng quá lớn giao lại Tiêu Dao cho hắn chính là giao trứng cho ác. Hắn thời gian qua suy nghĩ rất nhiều vẫn là chọn Thái Y Nghi giao cho nàng trọng trách phát huy phái Tiêu Dao.

Chính vì chuyện chọn người tiếp ngôi vị trưởng môn mà Thái Y Nghi Và Quy Kim Thu đã xảy ra tranh chấp. Còn có một trận đánh nhau. Cuối cùng vẫn là Quy Kim Thu quyết tách ra khỏi Tiêu Dao tự lập môn phái khác là Thu Tiêu còn dẫn theo rất nhiều đệ tử của Tiêu Dao đi. Từ đó cả hai như nước với lửa. Mà Tiêu Dao từ khi giao cho Thái Y Nghi thì hắn cũng biệt tâm không thấy. Tranh chấp các môn phái cũng diễn ra gây gắc. Họ luôn tranh thủ nhưng trận tranh đấu giữa các đệ tử trong môn phái làm thi đua xem ai là môn phái mạnh.

Trịnh Tú Nghiên khi vào Tiêu Dao luôn khổ công rèn luyện. Được các sư tỷ sư huynh sư muội sư đệ coi trọng. Nhưng nàng lại rất lạnh nhạt ít cười ít nói trên mình luôn mang khí tức khó gần. Khi nàng nhận một nhiệm vụ vốn mọi chuyện đều nằm trong vòng kiểm soát chỉ do sơ ý của một sư huynh khiến cho nàng bị bột độc trúng mắt khiến mắt bị tổn hại không thể tham gia đại hội tranh hùng các môn phái. Nhưng tới thời điểm đó cũng đã qua rất lâu.

....

Quyền Phong Ninh đem Quyền Du Lợi trở về. Triết Hàn liền chạy tới. Hắn hiểu rõ lần này đều do hắn không tốt để Quyền Du Lợi đi đâu mà không biết. Hắn cũng bị Quyền Phong Ninh nổi trận lôi đình muốn thiêu rụi chỗ của hắn. Bây giờ Quyền Du Lợi tìm thấy lại bị thương nặng như vậy. Hắn thật sự sợ hãi.

" Nếu ngươi không cứu được Du Lợi ta khẳng định sẽ dẹp luôn nơi này " Quyền Phong Ninh đem Quyền Du Lợi đưa cho Triết Hàn.

" Ta nhất định không để Du Lợi có chuyện j " Triết Hàn đem Quyền Du Lợi đặc lên bàn đá lấy mấy viên dược cho Quyền Du Lợi uống.

Quyền Nhất và Vũ Khả nghe tin cũng chạy tới xem Quyền Du Lợi. Thấy Quyền Phong Ninh ánh mắt cực lạnh ngồi bên ngoài mà Triết Hàn đang tận lực dùng tiên pháp cứu Quyền Du Lợi. Sau một lúc Triết Hàn đi ra

" Du Lợi tại sao lại hấp thụ nhiều tà khí còn băng hoãi địa ngục kia nữa. Tuy bây giờ ta đã kiềm chế được nó nhưng tà khí nhiều như vậy vẫn cần một loại hoa ở ma giới chính là hoa thiên cốt. Lần này đi lấy chỉ có thể cứu không thể nói lý lẽ hay mượn. Vì loại hoa này chính là... " Triết Hàn thao thao bất tuyệt bị Quyền Phong Ninh cắt ngang

" Thứ đó đã bị Du Lợi ăn rồi " Quyền Phong Ninh nói

"... " Triết Hàn cạn lời. Hèn j hắn cảm thấy tà khí kia tuy rất nhiều nhưng lại không gây bất kỳ nguy hiểm tính mạng nào với Quyền Du Lợi

" Tạm thời ta sẽ lấy đôi mắt hỏa hồ của Du Lợi. Sau đó sẽ đem nó đi Khúc Lâm côn luân để tu đạo. Không ai được ý kiến nữa. Lần đầu là ăn phải hoa thiên cốt thứ đó cả ma giới để dành cho người đứng đầu gia tăng ma khí. Lần đó ba chúng ta phải làm thế nào mới có thể ngăn chặn ma khí trong cơ thể Du Lợi. Bây giờ lại thêm vụ việc này. Nếu cứ tiếp tục như vậy một ngày Du Lợi cũng sẽ mất mạng. Ta chỉ muốn tốt cho Du Lợi " Quyền Phong Ninh nói. Ở Khúc Lâm côn luân có một dòng suối gọi là Tam Sinh có thể gột rửa tà khí và ma khí. Đối với Quyền Du Lợi chính là chuyện tốt. Hiện tại Triết Hàn và nàng chủ có thể ấp chế ma khí và tà khí kia không thể trừ đi hết. Băng Hoãi địa ngục mang rất nhiều chấp niệm ác. Nếu Quyền Du Lợi không thể khống chế nó có thể hại bản thân lẫn người khác. Cho nên nàng nhất định phải đem Quyền Du Lợi tới Khúc Lâm côn luân.

".... " Quyền Nhất và Vũ Khả không dám nói thêm lời nào vì Quyền Phong Ninh đã Quyết định thì không ai có thể thay đổi

" khi nào Du Lợi tỉnh thì báo với ta. Triết Hàn về mắt của Du Lợi ngươi bịa ra lý do j nói với nó đi " Quyền Phong Ninh biến mất

" Nàng ta đang bị thương vẫn đi sao " Triết Hàn nói

" Chắc hẳn là do đánh nhau với người Tiêu Hồ Tộc. Chắc là không sao đâu " Quyền Nhất nói xong liền quay lại nhìn Quyền Du Lợi

" Không biết bao giờ Du Lợi tỉnh. Ta thật không nở để nữ nhi đi " Vũ Khả thương tiếc nhìn Quyền Du Lợi

" Có lẽ vài canh giờ sẽ tỉnh.Khúc Mặc Thương rất nghiêm khắc với đệ tử. Nhận đệ tử cũng rất nghiêm khắc. Nhưng các ngươi yên tâm đi nóc nhà của Khúc Mặc Thương với ta có giao tình nhất định Du Lợi không chịu khổ " Triết Hàn nói. Hắn ta vừa thoát khỏi cơn nổi giận của Quyền Phong Ninh. Nhưng mà đã lâu hắn không gặp Lâm Thanh Hàm đệ tử duy nhất của Sư đệ. Lần này phải hàn huyên một chút mới được

Quyền Du Lợi tỉnh lại cảm thấy toàn thân đau đớn. Mắt lại kém hơn trước. Triết Hàn tùy tiện đem trách nhiệm mắt Quyền Du Lợi bị kém ném cho mấy tên tấn công Quyền Du Lợi. Mà mấy tên đó chắc hẳn cũng đã mồ xanh cỏ rồi. Còn nói Quyền Phong Ninh đang rất tức giận sẽ đem Quyền Du Lợi đi tới Khúc Lâm Côn Luân bái sư.

Quyền Du Lợi biết rõ tính cách của cô cô nên cũng không dám phàn nàn. Chỉ có điều khi tỉnh lại Quyền Du Lợi cảm thấy bản thân đã quên mất chuyện j. Trên cơ thể lại mất một mảng lông lớn. Quyền Phong Ninh vừa tới liền nắm lô tai nhỏ của Quyền Du Lợi giáo huấn một trận.

" Cô cô ta biết sai rồi " Quyền Du Lợi dùng ánh mắt đáng thương nhìn Quyền Phong Ninh. Nhưng không dám cầu cứu mẫu thân và phụ thân

" Hừ đợi vài ngày ngươi khoẻ lên một chút ta sẽ đem ngươi đi tới Khúc Lâm Côn Luân bái sư. Giúp ngươi rèn luyện tránh để sau này ngươi lại gây họa " Quyền Phong Ninh ánh mắt nghiêm khắc. Mặc kệ Quyền Du Lợi giả vờ đáng thương

" Ngươi đó làm cho cô cô ngươi tức giận như vậy. Lần này không ai cứu được ngươi rồi " Triết Hàn nói. Hắn cũng cảm thấy sợ hãi nhìn bóng lưng của Quyền Phong Ninh.

" Du Lợi ra ngoài không được ngang bướm nữa biết không " Vũ Khả sờ sờ đầu Quyền Du Lợi. Lòng thương xót hài tử phải xa nhà.

" Nơi đó không biết có rượu ngon không. Các vị cô cô tỷ tỷ có xinh đẹp không " Quyền Du Lợi với bộ dạng hồ ly nhảy lên nhảy xuống

" Ta thật nghi ngờ sau này nữ nhi ngươi không phải đem rễ về cho ngươi mà đem nàng dâu về cho các ngươi " Triết Hàn chép miệng

" Đều là do hai ngươi dạy hư hài tử còn j. Du Lợi nếu sau này thích ai đều không sao cả. Nàng dâu cũng tốt " Vũ Khả néo lỗ tai Quyền Nhất. Rượu đều do hai người này tha về nếu không Du Lợi cũng không lén uống rượu.

" Ta đi tới chỗ cô cô " Quyền Du Lợi nhìn thấy Mẫu thân khi dễ phụ thân liền vung vẩy cái đuôi đi vào phòng Quyền Phong Ninh

Quyền Phong Ninh đang ngồi thổi tiêu. Khúc tiêu thật buồn. Cô cô nhất định có tâm sự. Quyền Du Lợi liền ngoan ngoãn nằm trên bàn đá đợi Quyền Phong Ninh thổi tiêu xong liền nịn nọt ôm chân khiến Quyền Phong Ninh vui vẻ. Nàng biết Quyền Phong Ninh rất yêu thương nàng dù nàng làm ra loại chuyện động trời thế nào cũng sẽ tha thứ cho nàng.

" Du Lợi. Ta chỉ muốn tốt cho ngươi. " Quyền Phong Ninh nhìn Quyền Du Lợi ngủ ngon lành trên bàn đá liền đem nàng ôm đặc lên giường

...

Sau một thời gian kéo dài của Quyền Nhất và Vũ Khả. Cuối cùng vẫn Quyền Phong Ninh vẫn đem Quyền Du Lợi đi bái sư. Trước khi đi Quyền Du Lợi được Quyền Nhất và Vũ Khả dặn dò đủ điều. Vẫn là bịnh rịnh không muốn để Quyền Du Lợi đi. Nhưng Quyền Phong Ninh đã quyết định thì ai dám cãi lại. Triết Hàn lần này cũng đi theo ôn lại chuyện cũ với Lâm Thanh Hàm.Lâm Thanh Hàm vốn là đệ tử của Sư đệ Triết Hàn. Thông thạo nhất chính là nối gân cốt tổn thương. Hắn tuy y thuật cao nhưng lại kém về khoản này. Nhưng từ khi làm nương tử của Khúc Mặc Thương cả hai đã rất lâu không gặp. Nhân cơ hội lần này có thể ôn lại chuyện cũ còn muốn học lén một chút y thuật của Lâm Thanh Hàm.

" Du Lợi thân phận Phong Hồ Tốc tuyệt không thể tùy tiện cho người khác biết. Lần này bái sư ngươi phải nghe lời biết không " Quyền Phong Ninh dặn dò Quyền Du Lợi

Quyền Du Lợi gật đầu ngoan ngoãn vâng lời. Để tránh phiền phức Quyền Phong Ninh liền cho Quyền Du Lợi cải trang thành nam hài. Tiện cho việc tu đạo sau này. Nếu có thể theo Khúc Mặc Thương làm môn đồ thì tốt. Không thì theo Lâm Thanh Hàm cũng không sao. Dù sao giữa Quyền Phong Ninh và Lâm Thanh Hàm có giao tình Quyền Du Lợi nhất định sẽ được nhận làm môn đồ. Cho dù không có giao tình Quyền Phong Ninh vẫn tin tưởng với thiên phú của Quyền Du Lợi nhất định sẽ được nhận vào.

Khi đi tới gần Khúc Lâm côn luân. Quyền Du Lợi khung cảnh chung quanh rất thích thú mà nhìn quanh tám hướng. Nơi đây núi non hùng vĩ lại có mùi hương thơm của hoa cỏ rất dễ chịu. So với Phong Hồ Tộc cũng không kém. Quyền Phong Ninh để Triết Hàn dẫn Quyền Du Lợi đợi bên ngoài. Còn bản thân đi tìm Lâm Thanh Hàm nói chuyện một chút.

Quyền Du Lợi và Triết Hàn đi tới cổng liền thấy một vầng sáng ở phía cách đó xa xa. Quyền Du Lợi có chút tò mò nhưng nghe Quyền Phong Ninh dặn dò không được gây náo loạn nên đành tìm một tản đá mà ngồi trên đó đợi Cô cô trở về. Triết Hàn ở lại canh Quyền Du Lợi thái độ chính là ung dung của một thượng thần. Ít lâu sau một nam hài tử cũng tới muốn bái sư. Ánh mắt nam hài nhìn Quyền Du Lợi không vừa mắt còn nói một câu chính là cậy vào gia trưởng để bái sư. Quyền Du Lợi chả thèm chấp nhất nằm bẹp trên tảng đá nhìn trời xanh mây trắng.

Quyền Phong Ninh tới gặp Lâm Thanh Hàm. Lâm Thanh Hàm nhìn thấy Quyền Phong Ninh liền buông việc đang làm xuống cùng hàn huyên với Quyền Phong Ninh. Cả hai đã rất lâu không gặp. Vừa gặp liền thấy Quyền Phong Ninh bị tổn hao tiên khí không hề nhẹ là ai có bản lĩnh khiến nàng ta bị thương như vậy. Quyền Phong Ninh đi vào chính sự muốn Lâm Thanh Hàm nói với Khúc Mặc Thương nhận Quyền Du Lợi làm đệ tử. Còn nói một chút về tình hình của Quyền Du Lợi.

" Khi dạy dỗ không cần coi nó là cháu của ta mà kiên kỵ. Đứa nhỏ này rất phiền phức cần đánh thì cứ đánh " Quyền Phong Ninh lạnh nhạt nói

" Haha Mặc Thương rất nghiêm khắc cho dù là ai đi nữa cũng không có ngoại lệ. Chúng ta đi xem đứa nhỏ một chút " Lâm Thanh Hàm nói

" Được. Đứa nhỏ kia miệng rất ngọt nhất là với mỹ nhân xinh đẹp " Quyền Phong Ninh nói

" xinh đẹp ai mà không thích " Lâm Thanh Hàm cười nói. Nếu không có Quyền Phong Ninh hẳn nàng và Khúc Mặc Thương không thể ở bên nhau rồi cho nên dù thế nào đi nữa nàng nhất định sẽ khiến Mặc Thương phải nhận Quyền Du Lợi làm đệ tử.

Ở phía chỗ Quyền Du Lợi đang nằm thư thái không quan tâm cái j thì một cây quạt ngọc bay tới dừng lại trước mắt Quyền Du Lợi. Quyền Du Lợi liền đưa tay lên bắt lấy. Rồi ngồi dậy nhìn cây quạt ngọc kia. Đột nhiên một đám người chạy tới nhìn chăm chăm vào Quyền Du Lợi. Chính xác hơn là họ nhìn vào mòn đồ trong tay Quyền Du Lợi. Sau đó một người xuất hiện. Đám người kia liền đồng loạt lui ra cúi người

" Sư phụ "

" Mặc Thương thượng thần đã lâu không gặp" Triết Hàn ra hiệu cho Quyền Du Lợi chào hỏi.

Quyền Du Lợi nhảy xuống tảng đá. Tay cầm cây quạt ngọc cúi đầu cung kính chào. Quyền Du Lợi cũng lén nhìn vị Mặc Thương Thượng Thần kia một chút. Không như nàng nghĩ vị Mặc Thương thượng thần kia bề ngoài hết sức nho nhã tuấn mỹ. Da trắng môi đỏ có chút giống tiểu bạch kiểm. Nhưng không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài được.

Khúc Mặc Thương nhìn Quyền Du Lợi đánh giá. Xem ra đây chính là duyên số ta nhất định phải nhận nữ hài tử này làm đệ tử. Thần thái đứa nhỏ này thật rất giống Quyền Phong Ninh.

" Ngươi... " Khúc Mặc Thương chưa kịp nói j thì Lâm Thanh Hàm đã xuất hiện vừa xuất hiện liền lại gần xem Quyền Du Lợi

" Mau vào trong " Lâm Thanh Hàm nhìn Quyền Du Lợi liền cảm thấy rất ưa thích. Quyền Phong Ninh vì nơi này quá nhiều người cho nên không xuất hiện

Khúc Mặc Thương cũng không có ý kiến j. Lâm Thanh Hàm đã nói sao thì làm vậy thôi. Nhưng vẫn là để tránh chúng đệ tử không phục. Khúc Mặc Thương vẫn là đưa Quyền Du Lợi tới dòng nước tam sinh để quyết định. Còn nam hài tới sau chỉ cần bước qua được nước tam sinh thì có thể nhập môn. Quyền Du Lợi khi đi xuống nước tam sinh liền cảm thấy rất thoải mái muốn nằm thêm chút nữa. Khúc Mặc Thương và Lâm Thanh Hàm đều thấy được Quyền Du Lợi chính là một người hết sức đặc biệt mới có thể ngâm mình trong nước tam sinh lâu như vậy.

" Từ nay cả hai ngươi là đệ tử của Khúc Mặc Thương thượng thần ta. Là đệ tử của khúc lâm côn luân " Khúc Mặc Thương nói

" Sư phụ vậy trong hai sư đệ ai là sư huynh " Đại sư huynh hỏi. Quyền Du Lợi và Lưu Từ An đều không nhường nhau đều muốn làm sư huynh

" Du Lợi ta tặng cho ngươi quạt Bạch ngọc Thanh Khâu này ngươi làm thập tứ đi. Các sư huynh đệ sẽ hết lòng chịu cố ngươi " Khúc Mặc Thương đương nhiên có đạo lý

" đa tạ sư phụ. Thập tứ ta nhường cho ngươi vậy " Quyền Du Lợi nhìn Lưu Từ An nói. Cầm Quạt bạch ngọc Thanh khâu mân mê. Đồ tốt lại còn đẹp nữa đương nhiên khiến Du Lợi rất đắc ý.

Chuỗi ngày tiếp theo khi nhập môn của Quyền Du Lợi cũng thật không quá khó khăn. Chỉ có điều Quyền Du Lợi thường đem về rất nhiều thứ đồ khiến Khúc Mặc Thương có chút bất đắc dĩ. Quyền Du Lợi được lòng Lâm Thanh Hàm và các sư huynh sư tỷ. Ngoài Khúc Mặc Thương có đôi lúc phạt Quyền Du Lợi ra thì cuộc sống ở Khúc Lâm côn luân rất tốt đi.

....