Chương 9: Gia thế Mục gia
Chương 9: Gia thế Mục gia
Quay lại 15 ngày trước khi xảy ra thi đấu nội bộ của lớp
Mục gia trang
Mục Hạo: “Cha, con đã về”
Mục Chấn Thiên: “ma pháp của con luyện đến tầng mấy rồi”
Mục Hạo: “Hiện tại con đã đột phá sơ cấp 4 sao rồi”
Mục Chấn Thiên: “uh, cũng tạm ổn, thế còn tên tiểu tử thức tỉnh quang hệ thì sao”
Mục Hạo: “con nghe nói hắn cũng đột phá đến sơ cấp 4 sao như con”
Mục Chấn Thiên(trưởng tộc họ Mục): “cái gì, một tên tiểu tử không có bối cảnh, làm sao có thể chỉ vài ngày ngắn ngủi có thể đột phá”
Mục Chấn Lam(trưởng lão họ Mục): “tên tiểu tử này, mới có mấy ngày mà tiến bộ nhanh như vậy,nếu cứ để nó phát triển như vậy, sau này e rằng sẽ là trở ngại lớn với Mục gia chúng ta.”
Mục Chấn Thành(trưởng lão họ Mục): “Đúng vậy, phải biết quang hệ và hắc hệ luôn luôn được đề cao hơn hệ khác, huống chi hắn còn tiến bộ nhanh như vậy”
Mục Chấn Thiên: “hừ, Mục Hạo, gia tộc ta bỏ bao nhiêu tài nguyên giúp ngươi tiến bộ nhanh như vậy, không thể để thua tiểu tử đó được.Nhất định phải thắng,nếu có thể tìm một lý do xử lý tên đó luôn đi.”
Mục Hạo: “Dạ, con đã hiểu, còn 14 ngày nữa là lớp con sẽ tổ chức thi đấu trong lớp, con sẽ nhân cơ hội này xử lý hắn luôn.”
Sau khi suy nghĩ một hồi, Mục Chấn Thiên vuốt râu cằm nói: “không được, với thực lực ngang bằng nhau như vậy g·iết hắn là rất khó.”
Sau đó Mục Chấn Thiên lấy ra cuốn bí kíp đưa cho Mục Hạo rồi nói:
“Đây là Hỏa Long Trảo là bí kíp chỉ luyện khi đạt cao cấp trở nên hoặc một vài người có địa vị cao mới được sử dụng.Ngươi thân là Thiếu tộc chủ cũng có tư cách đó, nhưng luyện nó rất nguy hiểm, cẩn thận.Nếu không đem thắng lợi về thì đừng có gọi một tiếng ta là cha.”
Mục Hạo: “thưa cha, con hiểu rồi ạ, con sẽ không làm cha thất vọng.”
Sau đó Mục Hạo cáo lui
Mục Chấn Thiên nhìn về Mục Hạo đang dần khuất mắt nói:
“Hừm,nếu như Mục Hạo thắng lôi kéo tên tiểu tử này về tộc ta, thì địa vị sau này chúng ta có thể cao hơn Đường gia vaf Nguyệt gia .”
Mục Chấn Lam và Mục Chấn Thành đồng dạng vuốt râu nói: “đúng vậy, vậy phải xem Mục Hạo làm đến đâu đã”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trở về thực tại
“Hỏa Long Trảo”
“Phong Thanh Dương, hôm nay ta sẽ tiễn ngươi một đoạn,ta đã phải khổ sợ luyện tập mới chỉ sơ cấp đã phải luyện đến cao cấp ma pháp, rất rất thống khổ, ta sẽ bắt ngươi trả lại những gì mà ta đã phải chịu, c·hết đi .................................i”
càng nói càng dồn hết ma năng về phía Hỏa Long Trảo, hung hăng tiến về Phong Thanh Dương
Phong Thanh Dương: “???????? mẹ nhà ngươi, tham lam đi luyện ma pháp cấp cao lại còn bày đặt nọ kia,bớt lắm mồm lại đi.”
Một ánh sáng chói lóa do quang hệ phát ra, sau đó là 6 ngôi sao xoay quanh, dần dần tạo nên một nắm đấm
“Quang Mang Thần Thủ”
Nắm đấm càng ngày càng to, sau đó là ánh hào quang tỏa ra càng ngày càng lớn, mạnh mẽ hướng về Hỏa Long Trảo tiến tới
“Là Sơ cấp 6 sao, hắn làm sao lại có thể lại tu luyện ngang ta, gia tộc ta biết bao nhiêu đồ bồi bổ cho ta mới lên được sơ cấp 6 sao, không thể nào, c·hết đi cho ta.”Mục Hạo trở lên điên cuồng nói.
Bùmmmmmmmmmmmmmmm ~~ ~~
Tiếng nổ vang lên một góc trời, sóng sung kích lan ra khiến các học viên dù đang ngồi cách xa 50 ở khán đài vẫn cảm thấy 1 luồng áp suất không nhỏ.Nơi trung tâm v·ụ n·ổ, bụi bay mì mụt.
Tiếng người xì xào:
“sao rồi, ngươi có nhìn thấy gì không, là ai thắng
Bụi mì mụt hết rồi, ta chẳng nhìn thấy gì nữa.”
Ngô Quyết và Quang Hải Thiên thấy cảnh này, mồ hôi toát ra đầm đìa, mặt cắt không còn giọt máu.
Ngô Hiền khẽ nói: “Phong Thanh Dương ca ca...”
5 phút sau bụi tan, trên chiến trường dần dần lộ ra, hình ảnh 2 thanh niên đều đã ngã xuống, nằm bệt ra đất, thở hổn hển không ra hơi.
Cô giáo Tuyết Tuyết thấy một màn này cũng không khỏi ngạc nhiên:
“Lũ trẻ này, không ngờ có thể thi triển ra chiêu thức mạnh như vậy.Nhưng mà xem ra ai cũng chả đứng dạy nổi nữa rồi.”
Sau đó Cô giáo Tuyết Tuyết tuyên bố:
“Phong Thanh Dương và Mục Hạo hòa .”
Tiếng khán đài hò reo ríu rít như ăn mừng kết quả này,một kết quả hòa xem ra đây cũng là kết quả tốt nhất cho cả hai.
Ngô Hiền vội chạy lại đỡ Phong Thanh Dương dạy lo lắng hỏi: “Phong Thanh Dương ca ca, huynh có sao không, lần sau huynh không được ngốc như vậy nữa.”
Phong Thanh Dương đáp: “huynh không sao, chỉ là mệt tí thôi.”
Còn về phía Mục Hạo, chả ai xuống đỡ, tự mình bò dạy, thấy Phong Thanh Dương được nâng đỡ, trong lòng không khỏi ghen tị,chỉ tiếc là không đem tên Phong Thanh Dương này đánh cho hả giận.
Trên cao phía Thúy Kiều ánh mắt hướng về Mục Hạo với cái nhìn khác: “Cái tên này, không ngờ kiên trì đến vậy ha.”
Xem ra tình hình đã ổn định, Cô giáo tiếp tục nói: “2 em bị thành ra thế này, xem ra trong vòng 3 ngày tới không thể chiến đấu. Với lại kết quả 2 em hòa nhau, thật khó phân thứ hạng trong lớp.Ngoài ra vẫn còn Ngô Hiền chưa thi đấu.”
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, cô giáo hỏi Phong Thanh Dương và Mục Hạo: “ hai em, có ai muốn đấu với Ngô Hiền không ?”
Phong Thanh Dương: “ em mà làm muội ấy b·ị t·hương, mẹ em sẽ lột da em mất, em chịu thôi ạ.”
Mục Hạo nhìn qua Phong Thanh Dương rồi trả lời: “ em không thích đấu với con gái, cứ để cho Ngô Hiền hạng đầu đi ạ.”
“Vậy được, theo ý kiến của hai em.”Cô giáo đáp.
Sau đó cô giáo tập trung tất cả mọi người lại nói: “ Qua nói chuyện với Phong Thanh Dương và Mục Hạo, họ đều chấp nhận để cho Ngô Hiền đứng vị trí thứ nhất, các em có ý kiến gì không?”
Cả lớp thấy vậy không ngừng hướng về phía Ngô Hiền, Ngô Hiền 2 má đỏ ửng không biết giấu mặt vào đâu.
“Chúng em không có ý kiến gì
Lũ con trai: chúng em giơ 2 tay đồng ý
Ôi nữ thần lòng anh”
Không khí bỗng chốc trở nên vui vẻ lạ thường, quên hết những giây phút chiến đấu sinh tử của Phong Thanh Dương và Mục Hạo.
Về phía Phong Thanh Dương và Mục Hạo cả 2 sau khi nghe kết quả này, không khỏi cười khanh khách.Quả thật một kết quả không ai ngờ tới.
Phong Thanh Dương: “Ngô Hiền, muội dìu ta đến chỗ Mục Hạo.”
Ngô Hiền: “Phong Thanh Dương ca ca...”
Phong Thanh Dương: “ không sao đâu, tin ta”
Ngô Hiền: “ừm”
Tiến đến gần Mục Hạo,Phong Thanh Dương chẳng nói gì, chỉ nắm đấm rồi đưa bàn tay về phía Mục Hạo.
Mục Hạo thấy vậy, cũng giơ tay lên đấm nhẹ vào tay Phong Thanh Dương rồi nói: “Phong Thanh Dương, lần tới ta sẽ đánh bại ngươi.”
Có vẻ như những áp lực của Mục Hạo xem ra đã được giải thoát, tuy không g·iết được Phong Thanh Dương, nhưng đánh hòa cũng là kết quả không tồi ha.Hắn ít nhất có thể giải thích với gia tộc hắn rồi.
Cuộc so tài đã kết thúc, tất cả ai đều về nhà nấy nghỉ ngơi.
Buổi tối, Ngô Hiền đến thăm Phong Thanh Dương:
“Phong Thanh Dương ca ca, huynh không sao chứ”
“Phong Thanh DươngHuynh không sao”
“Ái đau” Phong Thanh Dương vội kêu lên
“muội mới đánh nhẹ một cái mà đã kêu đau, thế mà còn nói không sao, giận.
muội đừng giận mà, chỉ là đau tí xíu thôi mà, nghỉ ngơi vài hôm là khỏe ngay.
xí, nói xạo, lần sau huynh mà còn như thế thì c·hết với muội, biết chưa.
Ừm, huynh nhớ rồi mà, mà cũng chúc mừng muội đã giành được hạng 1 của lớp ta.
Nếu không phải huynh với Mục Hạo đánh nhau đến mức này thì chắc muội cũng không thể nào đứng thứ 1 được.”
Sau đó Ngô Hiền quay ra nườm Phong Thanh Dương.
Phong Thanh Dương xoa xoa đầu, miệng cố gắng gượng cười cho bớt căng thẳng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~