Chương 41:Quyết sinh tử
Bạch Lăng thấy vậy vui sướng vô cùng, cười lên đầy điên dại.
Nhìn thấy Hỏa Nghiêu đang trong tình trạng nguy hiểm, nhóm huynh đệ thân thiết liền lao lên ứng cứu.
Bạch Lăng cười đầy xung sướng, bất kỳ ai lên đều bị g·iết hết, chỉ trong chớp mắt đã đến 20 huynh đệ bị g·iết. Đơn giản chỉ vì thực lực quá chênh lệch đi.
Hỏa Nghiêu nhìn thấy từng huynh đệ vào sinh ra tử của mình bị g·iết, đôi mắt trở lên vô hồn, tay nắm chặt dí cả máu ra, không thể đem tên Bạch Lăng này g·iết ngay tại chỗ.
Đến huynh đệ thứ 20 nằm xuống lúc này dường như đã quá giới hạn của Hỏa Nghiêu.Ngay sau đó nắm chặt thanh giáo, dùng hết sức lực bùng phát vào giáo.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi Hỏa Huyết Bích Linh Giáo trở nên nóng cực điểm khiến Bạch Lăng bỏng rát, vội vàng ném Hỏa Nghiêu ra xa mấy dặm đập thẳng vào gốc cây.
Hỏa Nghiêu tay cầm Hỏa Huyết Bích Linh Giáo rồi chống xuống đất đứng dậy hướng về phía Bạch Lăng nói: “Bạch Lăng ngươi đã đi quá giới hạn rồi, ngươi g·iết huynh đệ ta, ta sẽ bắt ngươi trả giá.”
Bạch Lăng: “dựa vào ngươi? Nhìn ngươi xem thảm hại vậy, lấy gì g·iết ta?”
Hỏa Nghiêu không nói nhiều lập tức lấy trong túi ra năm nghìn viên Huyết ma thạch rồi bỏ luôn vào mồm.
Đám huynh đệ thấy thế lập tức sắc mặt tái mét vội hô lên: “huynh làm thế khác gì tự bạo.”
Hỏa Nghiêu mặt lạnh tanh nói: “tự bạo thì sao, nếu không báo thù cho huynh đệ, ta xứng đáng làm đại ca sao.”
Ngay sau khi Hỏa Nghiêu nuốt huyết ma thạch, một sức mạnh bùng nổ lan tỏa khắp cơ thể hắn, không kìm được liền phun máu, ôm bụng quằn quại.
Huyết ma thạch cường hóa khắp cơ thể,qua từng chân tơ, kẽ tóc, khiến Hỏa Nghiêu sức mạnh tăng đột biến, đổi lại đâu đớn nhận lại như phá nát tim gan.
Hỏa Nghiêu hét lên hướng về phía bầu trời, một ngọn lửa khổng lồ bao quanh Hỏa Nghiêu rồi bắn lên trời.
Từ trong cột lửa kia đi ra một con Hỏa phượng to đến bốn trăm trượng hiện ra tay cầm Hỏa Huyết Bích Linh Giáo đang bốc lửa ngun ngút.
Bạch Lăng thấy vậy càng tỏ ra điên cuồng: “ đến đây xem ngươi có bản lĩnh gì, ha ha.”
Bạch Lăng chưa kịp nói xong thì Hỏa Nghiêu đã xuất hiện bên cạnh hắn, nhanh như chớp đã chặt đứt một cánh tay của Bạch Lăng.Máu rơi tung tóe, Bạch Lăng gào thét điên cuồng.
Nhưng rất nhanh Bạch Lăng lấy lại bình tĩnh tay còn lại cầm Huyền thiết ba động hung hăng lao đến t·ấn c·ông Hỏa Nghiêu.
Cả hai bên lao vào đánh nhau điên cuồng, máu rơi lả tả xuất hiện v·ết t·hương dày chi chít đến cả 2 bên, nhưng giường như chẳng ai quan tâm, cuộc chiến này giống như ai trụ lâu sẽ thắng.
Máu của Hỏa Nghiêu rơi đến đâu đều bị Hỏa Huyết Bích Linh Giáo hấp thụ rồi trở lên sáng hơn, sáng hơn rất nhiều, còn máu Bạch Lăng rơi đến đâu tạo thành kịch độc bốc lên đến đó.
Suốt một ngày sau, cuộc chiến vẫn chưa dừng lại, cũng không có dấu hiệu bớt nóng.
Cả 2 bên đều thi triển ra Hỏa Phụng Cửu Diễm Trận và Ngũ kinh kỳ độc trận hung hăng đối kháng nhau với nồng độ dày đặc, liên tiếp công kích đối phương.
Cả 2 đều đã xuống sức rất nhiều, nhưng vẫn muốn giải quyết đối phương.Đến khi Hỏa Phụng Cửu Diễm Trận và Ngũ kinh kỳ độc lên đến kịch điểm v·a c·hạm vào nhau rồi vỡ tung ra.Áp lực khiến cho Hỏa Nghiêu và Bạch Lăng lùi lại vài dặm.
Suốt một ngày qua Hỏa Huyết Bích Linh Giáo hấp thụ không biết bao nhiêu huyết của Hỏa Nghiêu, giờ này năng lượng đã đến cực điểm.
Hỏa Nghiêu không nói gì, lập tức thi triển ra Hỏa thương vạn nhất xuyên tâm lao thẳng về phía
Bạch Lăng.Đây là đòn tất tay của Hỏa Nghiêu.
Bạch Lăng thấy vậy cũng không trần chừ, vận dụng toàn bộ khí độc trong ngày qua với toàn bộ sức mạnh bản thân tạo thành một con cự xà khổng lồ hung hăng muốn kết liễu Hỏa Nghiêu.
Sức mạnh của 2 chiêu thức tạo ra áp lực khủng kh·iếp khiến những tộc viên xung quanh toát hết mồ hôi.
Chỉ là, khi cự xà của Bạch Lăng vừa nuốt trọn Hỏa Huyết Bích Linh Giáo thì bị Hỏa Huyết Bích Linh Giáo một mạch phi thẳng xiên qua phá nát cự xà rồi hung hăng xiên thẳng qua người của Bạch Lăng.
Bạch Lăng lần này không còn kêu gào, lập tức lấy tay thu Huyền thiết ba động lại, cắm thẳng xuống đất.Nở nụ cười mãn nguyện rồi từ từ nhắm mắt.
Hỏa Nghiêu cũng không nói gì, thu giáo lại, rồi hướng đến tộc viên Hỏa Phượng tộc nói: “đi thôi, ra khỏi Tam nguyên sơn.”
Nói rồi Hỏa Nghiêu bước qua người Bạch Lăng rồi cũng không thèm nhìn lại.
Bạch Lăng đã thua, nhưng đến lúc c·hết vẫn đầy hiên ngang.
Cả hai tộc viên hai bên thấy cảnh này không khỏi rùng mình.Tộc viên Hỏa Phượng tộc thấy vậy nối đuôi nhau đi theo Hỏa Nghiêu ra khỏi Tam nguyên sơn.
Còn tộc viên Bạch xà thấy vậy vội vàng né ra thành con đường nhường Hỏa phượng tộc đi.
Cuộc chiến cứ như vậy khép lại.
Rất nhanh chóng, Hỏa Nghiêu trở lại dạng nửa người nửa thú,vì dạng phượng hoàng tốn khá nhiều sức lực.Nhìn hắn lúc này quần áo rách dưới, nhìn thảm hại vô cùng.
Hắn từ từ bước vào kết giới thoát khỏi Tam nguyên sơn.
Tam nguyên sơn cũng chính thức khép lại.
Tất cả tộc viên hai tộc đều đã ra hết khỏi Tam nguyên sơn tập trung lại địa điểm lúc đầu.
Hỏa Nghiêm nghe tin con trai chiến thắng thì vui mừng vô cùng, còn phía bên kia Bạch Dược vừa là tộc trưởng Bạch xà cũng là cha của Bạch Lăng nghe thấy tin con trai bị c·hết thảm, chân tay đứng không vững.Suýt chút nữa phát động c·hiến t·ranh tại chỗ g·iết c·hết Hỏa Nghiêu.
Hỏa phượng tộc cũng chẳng vừa lập tức cũng hung hăng đáp lại.
Rất nhanh với uy phong của hắc long tộc, Hắc Tiêu trưởng lão cuối cùng cũng ngăn lại c·hiến t·ranh lúc này.
Lúc sau Hắc Tiêu trưởng lão đứng ra thông báo: “mời hai tộc đặt ma thú săn được ra.”
Rất nhanh cả hai tộc liên tiếp bày ra trật kín một góc Tam nguyên sơn.
Hắc Tiêu trưởng lão sau một hồi kiểm nghiệm nhận xét: “Cả 2 bên đều đã làm rất tốt, tốt nhiều hơn mọi năm rất nhiều, ma thú cấp thấp có, cấp cao cũng có về chất lượng có thể nói không thua kém nhau là bao.
Vì vậy sẽ so về số lượng bên nào nhiều bên đó thắng.
Theo kết quả thu được Hỏa phượng tộc thu được một triệu một trăm nghìn con, con số rất ấn tượng.
Còn xem nào, Bạch xà tộc thu được một triệu một trăm mười nghìn con.
Như vậy Bạch xà tộc nhiều hơn Hỏa phượng tộc mười nghìn con.
Vì vậy ta tuyên bố tộc chiến thắng là Bạch...”
Chưa kịp nói hết Hỏa Nghiêu liền lên tiếng: “Khoan.”
Hắc Tiêu trưởng lão: “??? ngươi có ý kiến gì?”
Bạch xà tộc thấy vậy càng phát điên lên, muốn lao đến g·iết c·hết Hỏa Nghiêu ngay lập tức.
Hỏa Nghiêu cũng chẳng để tâm nhiều liền nói:
“Xin hỏi Hắc Tiêu trưởng lão nếu như ma thú còn sống có tính không?”
Hắc Tiêu trưởng lão suy nghĩ một lúc rồi nói: “sống hay c·hết đều tính như nhau.”
Lúc này Hỏa Nghiêu quay lại nói với Hỏa Nghiêm: “Cha cha mở kết giới giùm con.”
Hỏa Nghiêm thấy vậy cũng dựa theo kết giới mà Hỏa Nghiêu đưa cho lúc trước tạo thành một thông đạo nối liền với Tam nguyên sơn.
Ở suối nước nóng
Hỏa Nghiêu: “Băng huyết lãnh hổ huynh, ta có chuyện muốn nhờ.”
Băng huyết lãnh hổ: “chuyện gì?”
Hỏa Nghiêu: “ta muốn mượn lực lượng của huynh, nói rồi Hỏa Nghiêu đặt một kết giới ngay trong địa bàn của Băng huyết lãnh hổ.”
Băng huyết lãnh hổ ngay lập tức hiểu ý Hỏa Nghiêu nên cũng không nói gì. rồi ra lệnh cấp dưới tập hợp quân lực lại.
Trở lại hiện tại, khi thông đạo mở ra, Băng huyết lãnh hổ đi ra trước sự kinh ngạc của bao nhiêu ánh mắt, theo đó là liên tục ma thú cao cấp đi theo sau, số lượng lên đến trăm nghìn con, mà đường hầm thông đạo vẫn còn chi chít ma thú đứng đợi.