Gian cửa hàng mới vừa trang hoàng xong, tụ tập mới lạ, mộng ảo, tinh mỹ, đẹp đẽ quý giá, lịch sự tao nhã chung một khối, phong cách vô cùng đặc thù.
Có thể đoán được khi chính thức khai trương hiện thế, tuyệt đối sẽ gợi ra một hồi làn sóng thật lớn.
Thưởng thức lại tán thán kiến trúc hiếm có chưa từng nhìn thấy đương thời, nhóm thợ thủ công cúi đầu nhìn chằm chằm đôi tay của mình. Chỉ cần vừa nghĩ tới hoàn thành kiến trúc trước mắt này cũng có phần công sức của mình, họ liền kích động không kiềm chế được.
Cùng lúc đó bọn họ không khỏi sôi nổi suy đoán, chủ nhân sau lưng cửa hàng này là vị hoàng thân quốc thích hoặc là hào phú nào, thủ bút lớn như vậy, thế nhưng lại chỉ dùng bán đồ vật mà thôi.
Đoán xong chủ nhân cửa hàng, nhóm thợ thủ công lại suy đoán cửa hàng này cần bán vật gì, còn chưa đoán ra được kết quả, đột nhiên liền nghe thấy phía sau truyền tới thanh âm nam nhân sáng sủa.
- Không sai.
Giả Dung nhìn cửa hàng được trang hoàng đúng như ý nghĩ trong đầu mình, một vòng nhìn xuống, hắn thật vừa lòng gật gật đầu.
Mỗi ngày lúc Giả Dung đi học, Du Chuẩn đều phụng lệnh đi thị sát tiến độ xây dựng của thợ thủ công.
Cửa hàng mỗi ngày biến hóa, Du Chuẩn cũng nhìn thấy trong mắt. Có thể nói từng "xấu nha đầu" bây giờ chậm rãi đã biến thành "tuyệt thế mỹ nhân" trước mắt.
Hôm nay tận mắt chứng kiến thành phẩm, trong mắt Du Chuẩn vẫn hiện lên vẻ tán thán cần tràn ra ngoài.
Hắn không khỏi buột miệng nói ra:
- Thật xinh đẹp!
Nếu một ngày tộc đàn của hắn kiếm đủ tiền tài, có điều kiện, hắn nhất định phải đề nghị xây dựng một tòa kiến trúc như vậy ở quê hương.
Một đám thợ thủ công thất thần nghe được tiếng người nói chuyện, thân hình chấn động mạnh một cái. Ý thức say mê của bọn hắn nháy mắt thanh tỉnh, vội vàng xoay người nhìn ra sau.
Nhóm thợ thủ công chưa bao giờ gặp qua cố chủ, cho nên ánh mắt nhìn Giả Dung hết sức xa lạ.
Mà bọn họ ngày nào cũng gặp được Du Chuẩn, thập phần quen thuộc, lập tức lên tiếng cùng hắn chào hỏi.
Du Chuẩn gật gật đầu, giới thiệu thân phận Giả Dung cho bọn họ.
- Vị bên cạnh này là chủ nhân của ta, cũng là cố chủ cùng chủ nhân của cửa hàng này, hôm nay đặc biệt đến xem xét tiến độ tu sửa.
Bộ dạng hiện tại của Giả Dung tuy bình thường tới cực điểm, nhưng một thân hoa phục gấm vóc, ngọc quan hoàn bội nhìn vào cũng biết chỉ có gia đình phú quý mới mặc nổi.
Một đám thợ thủ công nhất thời biến thành câu nệ, vẻ mặt cung kính chào nói:
- Ra mắt công tử!
Dứt lời đốc công lại nói tiếp:
- Chúng tôi đã dựa theo yêu cầu của ngài trang trí xong cửa hàng, ngài nhìn xem còn có địa phương nào không hài lòng, chúng tôi lập tức động thủ tu bổ hoàn thiện.
Giả Dung lắc nhẹ đầu, nhận chân khen ngợi nói:
- Thủ nghệ của các ngươi tốt lắm, vừa rồi ta cũng đã đi thăm kiểm tra, các nơi đều rất tốt, không cần phải sửa lại.
Nghe được cố chủ khen ngợi khẳng định, nhóm thợ thủ công vui mừng.
- Ta sẽ mau chóng trả xong tiền công cho các vị lần này.
Giả Dung nói:
- Mặt khác còn vài cửa hàng cần các vị đi trang hoàng, đã làm xong, ngoài tiền công còn có vật khác khen thưởng cho các ngươi.
Nhóm thợ thủ công vui vô cùng, đốc công vỗ ngực cam đoan:
- Mời công tử yên tâm, chúng tôi nhất định tận tâm tận lực làm tốt, bao ngài vừa lòng!
Giới thợ thủ công cũng là phân cấp bậc, một đám đỉnh cấp nhất là thợ thủ công quan phủ, nhất là một đám phụ trách hoàng cung, làm cho mỗi thợ thủ công đều hâm mộ, đàm luận, là đối tượng được hướng tới.
Mà nhóm thợ trước mắt này là cấp thấp nhất.
Giả như bọn họ phụ trách trang hoàng nhóm cửa hàng tương lai sẽ náo động thiên hạ này, không khác ghi chép vào lý lịch một dấu ấn rất nặng. Đến lúc đó bọn họ sẽ trở thành đối tượng được người khác cực kỳ hâm mộ, từ nay về sau những thợ thủ công khác nhắc tới bọn họ đều phải khen ngợi không dứt.
Sau khi thanh danh được truyền ra, cố chủ tới mời họ làm việc sẽ nối liền không dứt.
So sánh với địa vị lên cao, khen ngợi danh khí cùng ích lợi thời gian dài, nhất thời khen thưởng lại biến thành thứ yếu.
Đi ra cửa hàng, Giả Dung cùng Du Chuẩn lên xe ngựa, tiếp tục đi tới hai cửa hàng băng sản phẩm ở hai con đường khác nhìn xem.
Kế hoạch ban đầu của Giả Dung là mỗi cửa hàng làm thành một chủ đề khác nhau. Cửa hàng thứ hai là dùng băng tuyết cùng hải dương làm chủ đề chính yếu.
Ba cửa hàng bán sản phẩm băng dù chủ đề khác nhau, nhưng đặc điểm thống nhất là "mát mẻ".
Mùa này thời tiết nóng tới bốc hơi, người người chảy mồ hôi như mưa, cần gấp tránh nóng. Hiệu quả thị giác "mát mẻ" hoàn toàn phù hợp với nhu cầu của mọi người.
Hơn nữa sau khi cửa hàng chính thức khai trương, Giả Dung tính toán vật tận kỳ dụng, mỗi cửa hàng đều phái vài con quỷ luân phiên làm phép làm lạnh. Đến lúc đó hiệu quả "mát mẻ" tăng lên gấp bội rõ ràng, chỉ sợ dù hoàng đế đến thiên đường tránh nóng này cũng luyến tiếc rời đi.
Đương nhiên Giả Dung cũng muốn hỏi Giang Kiền Khôn mua điều hòa. Nhưng điều hòa cần tiền, mà một đám quỷ dùng thuật pháp đều là sử dụng miễn phí, cuối cùng nên chọn thứ nào cũng không cần nhiều lời.
Chủ đề băng tuyết cũng như chủ đề hồ sen, trang hoàng đã hoàn thành xong. Chủ đề hải dương đại khái cũng gần xong rồi, chỉ có một ít góc còn chưa thu thập xong xuôi, sớm nhất ngày mai chậm nhất ngày mốt cũng sẽ chuẩn bị xong.
Giả Dung chỉ cần về lựa chọn ngày lành khai trương là hoàn hảo.