Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 181: Tính sổ đòi nợ




Chương 181: Tính sổ đòi nợ

Còn nhớ 153 thiếu niêu ngày nào xin Duệ qua sông tham gia đánh trận, sau một năm trong quân đã quen nề nếp tác phong, trở thành liên lạc thân cận của các cấp chỉ huy. Ngoài học chữ, những thiếu niên này cũng được Phạm Tu, Triệu Quang Phục, Đoàn Thượng, Bỉnh Di, Cự Lượng, Trương Lôi, Chu Diện… thay nhau chỉ dạy binh pháp.

Sau khi phân xưởng đúc đạn, phân xưởng làm súng bắt đầu làm được thành phẩm đầu tiên, Chương mới chọn ra 40 thiếu niên tuổi 16, 17 cả trai lẫn gái bao gồm Thái Hương, lập ra phân xưởng chế tạo thuốc súng.

Trước hết, Chương giảng giải cho những thiếu niên này về tầm quan trọng của công việc, vì sao phải bảo mật, vì sao phải sống để bụng c·hết mang theo. Chương không gặp khó khăn trong chuyện này bởi đám thiếu niên đã thần tượng cậu từ ngay từ khi còn nhỏ, chúng tuyệt đối trung thành và cảm thấy vinh dự khi được Chương tin tưởng.

40 thiếu niên chia làm 4 đội, mỗi đội có Tiểu đội trưởng. Thái Hương được giao chức Trung đội trưởng, Trúc làm Trung đội phó. Ngoài việc quản lý, báo cáo với Thiên Bình hoặc Chương thì hai cô gái còn phải kín đáo tuyển mộ thêm thiếu niên trong vùng dựa theo tiêu chí mà Chương đưa ra.

4 tiểu đội phân việc ra làm nhưng chỉ có 1 tiểu đội chuyên pha trộn thuốc súng. Tất cả 40 thành viên đều được kết nạp vào hội Thiên Đức, trong đó Trúc là Chi hội trưởng. Trúc đã làm việc dưới trướng Duệ mấy năm nên việc sắp xếp, lý luận, giảng giải có phần trội hẳn. Trong khi đó Thái Hương, do theo Chương và Thiên Bình nhiều lại có phần đa năng, hoạt bát và quyết đoán, thích xông pha.

Trữ quân từng cho sứ đến hạch tội Thiên Đức liên thủ Vũ Ninh vương t·ấn c·ông Lưu Bá Hoàng. Chương tiếp sứ, một mực chối bỏ, biện minh rằng quân Thiên Đức giao chiến long trời lở đất với, thậm chí còn bắt sống Hoàng Ngưu đem về. Sứ không tin, Cự Lượng dẫn sứ đi gặp Hoàng Ngưu đang chăn lợn, bấy giờ không tin cũng phải tin.

Chương giở mặt nói với sứ rằng Thiên Đức gốc gác từ Thiên Gia Bảo Hựu, vì khuông phò nhà Lý, nghe tin Kiều Công Ngạn đánh Trữ quân nên không cần gọi cũng đem quân đi thể hiện lòng thành. Để bắt được Hoàng Ngưu đã tổn thất hơn nghìn binh sĩ, muôn dân đói khổ. Chương xin Trữ quân nhận tấm lòng và cho ít lương thảo cứu tế.

Sứ trước khi lên thuyền trở về thấy trên trong thuyền có cái bị rách, mở ra thấy 10 nén vàng, 20 nén bạc, cho là Chương biết điều. Về La thành, sứ tấu lên Trữ quân Lý Long Xưởng, vống lên Thiên Đức mất hơn hai nghìn quân, tổn hao binh lực, Hoàng Ngưu b·ị b·ắt đi chăn lợn, dân nơi ấy đói khổ. Thiên Đức đánh thành Bát Vạn hòng làm Vũ Ninh vương lo đỡ hai mặt, tất cả đều vì cơ đồ nhà Lý.

Trữ quân nghe bùi tai, Tô Trung Từ tất nhiên không tin, cho đem việc này ra bàn. Bọn Lê Phụng Hiểu cũng nắm được vài phần câu chuyện, biết sứ nói láo song không bóc mẽ. Lại nghĩ Tả Đô đốc là người ơn nên nói vào, thế là Chương nhận được thư khen của Trữ quân kèm 300 hộc gạo trắng, 300 hộc ngũ cốc thưởng cho việc bắt Hoàng Ngưu.

Phạm Tu biết việc Chương làm cũng chỉ lắc đầu ngán ngẩm, chê Tô Trung Từ có mắt như mù.



Lại như một phần tất yếu ở Vạn Xuân, sứ quân no bụng sẽ sinh chuyện! Nhưng người gây chuyện lần này là Chương.

Chương ngẫm thấy đến lúc đi đòi nợ! Nếu không đòi được trong một lần thì đòi từng phần, và con nợ phải tính sổ đầu tiên tất yếu là Lý An.

Trong khi bách tính lo thu hoạch lúa, quân sĩ Thiên Đức đến giúp sức thì Chương cùng một số yếu nhân họp bàn kế sách.

Thời điểm này là hạ tuần tháng 5, năm Thiên Đức 28.

Về binh mã, Chương có 3700 quân chủ lực sẵn sàng chiến đấu với 2000 súng hoả mai, 130 thần công 80mm, 5 thần công 120mm, 100 hoả hổ đúc gang cỡ nòng 80mm. Hoả hổ ống tre cho bộ binh, thuỷ binh cận chiến có thêm hàng vạn cái sẵn sàng nạp đạn.

Qua thực tế chiến đấu, Chương ghi nhận từ binh sĩ và thấy rằng súng hoả mai chỉ hạ được lớp bộ binh đối phương trước mặt, cần phải có loại súng bộ binh dùng rót đạn vào trung quân kẻ địch khi không có pháo hoặc bắn qua tường thành.

Chương thiết kế thành công súng hoả mai cỡ nòng 60mm dựa theo nguyên lý M79, gọi là hoả mai HM60. HM60 dùng cho bộ binh bắn qua tường thành, vật cản, dùng đạn gang tròn hoặc nhồi đạn hỗn hợp gây cháy như hoả hổ hoặc trong trường hợp đối phương áp sát, HM60 dùng đạn hỗn hợp đá dăm, mạt sắt, vôi bột đều được. Lúc khai hoả, binh sĩ phải ngồi chân chống chân quỳ, báng súng chạm đất.

Chương đã có 12 khẩu HM60.

Như vậy bộ binh và pháo binh đều có hai loại v·ũ k·hí bắn thẳng và bắn cầu vồng, đạn đa dạng hơn.

Chương đang thiết kế lựu đạn vỏ bằng kim loại hình lon sữa, ống tre hoặc bình gốm nhỏ nhưng hãy còn run tay bởi tính nguy hiểm của thứ ấy. Hiện tại, mới có 100 quả lựu đạn gốm tròn bằng nắm tay người lớn chứa thuốc nổ, bi sắt nhỏ không cần tròn, mảnh sắt cắt vụn hình tam giác. Miệng lựu đạn gốm bịt kín bằng vải, vài lớp giấy sau cùng là nhựa thông trát kín. Dây cháy chậm thò ra ngoài, kích nổ sau khoảng 3 đến 5 giây tuỳ dây cháy chậm, trước khi chạm đất. Bên cạnh đó, Chương cũng làm đạn gốm tròn đựng thuốc nổ cho pháo đá cẩu khi công thành.



Những pháo thủ, binh sĩ được dạy vô cùng kỹ càng để tránh việc quân ta hạ quân mình, thậm chí hại chính bản thân.

Quân dự bị gồm nam nữ tuổi từ 18 - 40 tại các xã, do nhân viên quân sự quản lý, bọn Trương Lôi huấn luyện hàng tháng, lên đến 2000 người. Thuỷ quân có 80 Mông Đồng, 30 Hải Xa, 10 Hải Xa cải tiến chở bộ binh kèm thần công, hoả pháo liên hoàn (không có pháo đá).

Thiên Gia Bảo Hựu hiện chỉ còn 1100 quân sau khi giao bớt cho Thần Vũ, chuyển đổi thành Ty Công an, lo đảm bảo trật tự trị an trong phủ.

Tiểu đoàn Thần Vũ nhờ bổ sung quân từ Bỉnh Di đưa sang, có 1500 binh sĩ, biên chế thành 3 đại đội (Thần Vũ của Phạm Thị Thanh, Súng trường của Nghiêm Phúc Lý và Tam Vạn của Lý Kế Nguyên) trang bị mạnh với súng hoả mai, HM60, lựu đạn nổ. Qua đó, Thần Vũ trở thành tiểu đoàn bộ binh được vũ trang mạnh nhất, tinh nhuệ nhất trực thuộc Lữ đoàn Thiên Đức.

Trong số 1500 binh sĩ, Thiên Bình chọn ra 100 người, đủ nam nữ, huấn luyện thành xạ thủ bắn tỉa theo yêu cầu của Chương.

Tiểu đoàn Thiên Đức mới được trang bị hơn 500 súng hoả mai, vừa huấn luyện cơ bản xong.

Hoạ đồ vùng Siêu Loại được phóng lớn trên bảng gỗ, đính kèm các vị trí đóng quân của Lý An thời điểm hiện tại. Quân Siêu Loại đóng thế chân kiềng, một khối lớn chừng hơn 2000 quân tinh nhuệ gần Lý phủ. Khối quân thứ hai đóng tại thành Luy Lâu không rõ binh lực, bao gồm cả thuỷ quân, dự tính tổng số 4000. Khối thứ ba tập trung ở làng Thư Đôi, không ít hơn 4000 quân. Số còn lại khoảng từ 6000 đến 8000 quân chia đóng tại các trại nhỏ trong vùng.

Chương nhắm đánh Luy Lâu bởi thành nằm ngay nhánh sông Dâu, tiện di chuyển thuỷ binh, bộ binh cùng các phương tiện c·hiến t·ranh khác.

Phương thức tác chiến sẽ là nghi binh, đánh điểm diệt viện, mục tiêu phá thế chân kiềng của Lý An, tiêu diệt hoặc bắt sống một khối quân. Sau khi đánh chiếm, sẽ đóng quân đồn trú, biến Luy Lâu thành tiền đồn. Khi ấy, phủ Thiên Đức sẽ không còn lo mặt Tây của hai xã Lệ Chi và Kim Tháp.

Bên cạnh đó, chiếm thành Luy Lâu và vùng ven bờ sông Dâu đồng nghĩa khống chế toàn bộ giao thương đường thuỷ của Siêu Loại với La thành. Lý An muốn thông thương, mua bán nguyên vật liệu, lương thực cho quân buộc phải vòng theo ngả Tế Giang hoặc châu Nam Sách.



Chương gọi Nguyệt, mới sinh con trai đầu lòng, đến họp cùng với Bỉnh Di và thuộc hạ để nắm rõ thêm về địa hình Siêu Loại. Sau đó, Chương tổ chức họp với Hàn Thuyên, Gia Miêu cùng nho sinh gốc Siêu Loại, phổ biến với họ ý định đánh Siêu Loại. Đề nghị mỗi người vẽ ra sơ đồ làng mạc nơi mình ở cùng tất cả hiểu biết, nhận định của bản thân về nơi đó. Chương cũng nêu rõ, gia quyến, thân thích, làng mạc nơi các nho sinh đến sẽ không bị t·ấn c·ông bởi quy định của Thiên Đức, gia quyến là của chung.

Chương đề nghị các nho sinh viết thư về dặn dò gia quyến, trong lúc binh đao tuyệt đối phải ở nhà. Trên nóc nhà hoặc ngoài cổng phải treo một lá cờ đỏ để quân Thiên Đức biết mà né. Các nho sinh đều làm theo vì ở phủ Thiên Đức cả năm trời có lẻ, họ biết Chương giữ lời và cũng không lạm sát bách tính.

Thư từ theo thương thuyền của Cả Lụa về Siêu Loại cùng truyền đơn do Hàn Thuyên viết. Tôn sẽ nhận, sau đó giao cho những thiếu niên trong đội đang ở Siêu Loại dưới nhiều thân phận khác nhau. Bỉnh Di cũng dùng người cài cắm để phát truyền đơn.

Chương yêu cầu truyền đơn chỉ được dán, rải tại các chợ nội trong một đêm, nếu không rải hết phải huỷ ngay. Thời gian rải truyền đơn được ấn định là đêm ngày 14, rạng ngày 15 tháng 6 vì đó là ngày rằm.

Nội dung truyền đơn đại ý hạch tội Lý Lệnh công không chăm lo cho bách tính, không chú tâm dập dịch khiến nhiều người t·hiệt m·ạng, không lo cho dân no ấm, thu thuế cao, chỉ lo tuyển quân… Lý Lệnh công đã 3 lần đánh Thiên Đức, kết bè đảng với Vũ Ninh vương, Quảng Trí quân. Nay Thiên Đức quyết đòi nợ Lý Lệnh công, sẽ đánh vào ấp Cồi, làng Thư Đôi. Quân Thiên Đức sẽ chỉ đánh Lý Lệnh công, tuyệt đối không đụng đến bách tính Siêu Loại.

Phạm Tu, Bỉnh Di hay nhiều người khác cho rằng truyền đơn sẽ không có tác dụng. Trái lại, làm vậy chả khác nào báo trước cho Lý An. Chương ghi nhận các ý kiến đó song chỉ nhoẻn miệng cười bí hiểm. Hàn Thuyên, Thiên Bình, Duệ và Cự Lượng thì hiểu rõ do Chương đã giải thích từ trước.

Hàn Thuyên có lẽ hiểu hơn ai hết vì ông là dân Siêu Loại, Thuyên biết Chương làm vậy hòng chia rẽ lòng dân. Thân quyến nho sinh nhận thư chắc chắn sẽ rỉ tai họ tộc, cộng thêm những người từng thoát c·hết do bài thuốc của Thiên Đức cũng không có ý phản kháng. Chẳng rõ hai nhóm người này bao nhiêu nhưng không thể ít hơn con số một nghìn. Bọn họ ít nhiều tác động đến làng xóm láng giềng, tạo thành một lực lượng không chống đối Thiên Đức.

Hàn Thuyên dùng bảng in chữ rời, in 1000 tờ truyền đơn có đóng dấu mộc:

“Thiên Đức phủ

Ty Thông tin - Tuyên truyền

Trưởng ty

Nguyễn Thuyên”.