Chương 151: Chiến tuyến bị chọc thủng
Lý An thúc bộ binh tiếp ứng nhưng không thể tiến được qua lối hẹp bèn lệnh Hoàng Thái Công đổ quân lên bờ tiếp ứng mặc kệ bọn Yết Kiêu quấy phá. Thuỷ binh Hoàng Thái Công cập bến phà, quân vừa đặt chân lên bờ hứng chịu mưa tiễn quyết đẩy lui xuống mép sông nhưng Thái Công bất chấp đổ quân cho kỳ được.
Hai chục chiến thuyền lớn nhỏ cùng cập bờ phóng tiễn yểm trợ bộ binh đổ bộ, bất chấp đá rơi rào rào xuống sông. Thái công quân cố sống cố c·hết chiếm bờ cao, bản thân bất chấp tính mạng xách khiên đao dẫn quân giẫm đạp lên tử sĩ quyết đạt mục tiêu. Tình hình nguy cấp, Xa Hải thuyền kết hợp với pháo trên bờ dội hàng chục loạt niêu đất khiến nhiều binh sĩ của Thái Công vứt đao nhảy xuống sông vì bỏng, vì cháy.
Võ Văn Dũng, Trần Quang Diệu dẫn theo năm trăm quân tiếp ứng quân cố thủ. Bọn Cự Lượng bên kia sông Dâu dùng phà tre chở năm trăm quân tràn lên thuyền của bọn Thái Công mà đánh.
Bến phà Dâu chiều ấy loang máu tươi.
Thiên Đức, Thiên Gia Bảo Hựu với lợi thế pháo, nỏ bắn nhanh cộng thêm tường thành cao phòng thủ bù được chênh lệch về quân số.
Hoàng Thái Công hút c·hết mấy lần bởi đá rơi nhưng không tránh được tiễn, bị dính một tiễn vào bắp tay trái, máu chảy ướt đẫm vạt áo buộc phải cho rút quân lúc chiều tà, bỏ lại mươi thuyền hư hỏng cùng ngót nghìn sĩ tốt t·hiệt m·ạng và không thể ứng cứu đội kỵ binh.
Trong hơn ba canh giờ, Phạm Tu không cho quân nống ra đánh mà cố thủ. Thủ dễ hơn công. Pháo đá, tiễn và dầu sôi buộc Lý An phải lui quân về sau.
Lý An thấy bóng dáng Phạm Tu đứng trên tường thành, áo choàng bay lất phất trong ánh chiều tà.
Thiên Gia Bảo Hựu quân thay nhau khiêng thây binh sĩ của Lý An bỏ xuống các hố gần chân tường vùi đất. Một mộ tập thể lớn đào từ trước ở chân núi phía ngoài bức tường cũng dùng chôn lấp vài trăm người.
Tưởng như Phạm Tu đào sẵn huyệt chờ đợi Lý An. Hai tướng đứng như vậy nhìn nhau, chẳng ai rõ mặt ai bởi xa hàng trăm trượng, mãi đến khi trời tối hẳn, đèn đuốc thắp sáng rực mới thôi.
Hai bên đóng trại cách nhau chưa đầy một dặm. Nửa đêm, Lý An cho mấy toán quân nhỏ bí mật tiếp cận tường thành tìm cách vượt qua song đều thất bại, mất thêm một số.
Cuộc chiến trên đỉnh Linh Sơn không ác liệt do địa hình hiểm trở, Thiên Đức quân dựng công sự nhỏ nửa chìm nửa nổi án ngữ. Dùng nỏ bắn, quân Lý An ngắm không qua nổi đành đóng tạm bên sườn Nam chờ thời cơ.
Ở chiến tuyến trải dọc bờ sông, Phan Văn Hầu bắt đầu cho quân dàn hàng ngang vượt sông khi đoàn chiến thuyền của Hùng Cú giao chiến với Yết Kiêu. Lực lượng thuỷ binh hai bên so về thuyền thì Yết Kiêu chiếm ưu thế song phải chia hai mặt chống đỡ. Yết Kiêu ít quân hơn vừa đánh vừa phải lui về trong tầm pháo yểm trợ, xem như lực lượng cân bằng.
Hùng Cú mất một thuyền cùng vài chục quân do mải t·ấn c·ông gần bờ bị trúng loạt niêu đất dựng dầu phụng gây cháy.
Đến chiều muộn, Hùng Cú mất thêm ba thuyền nhỏ do trúng đá của bọn Cự Lượng bắn từ trên bờ. Hùng Cú cho chiến thuyền tản mát tránh đá rơi nhưng Cự Lượng chả vừa, dồn cho pháo bắn tập trung diệt từng thuyền một. Trong khi đó, Yết Kiêu tận dụng số đông Mông Đồng thuyền với ưu thế tốc độ quây từng chiến thuyền của Hùng Cú rồi bỏ chạy, dụ đối phương vào tầm bắn của pháo. Yết Kiêu mất năm Mông Đồng đổi lấy một chiến thuyền của Hùng Cú. Một thuyền khác của Hùng Cú bị hư hỏng nhẹ, binh sĩ trên thuyền phân nửa bị bỏng do dầu sôi.
Hùng Cú thu quân về gần ngã ba sông khi trời tối. Dù canh gác cẩn mật nhưng nửa đêm bị mất thêm ba thuyền cùng hơn hai chục quân vì bọn Yết Kiêu từ dưới nước trèo lên phóng hoả sau đó nhảy xuống nước sông lạnh lặn mất dạng. Cú phải cho thuyền lùi xa thêm gần một dặm.
Nói về Phan Văn Hầu, Hầu đốc vạn quân nhất loạt bắc tám cầu phao tre vượt sông chấp nhận mưa đá, chông và dầu sôi dội xuống. Quân của Hầu làm hàng trăm giàn tre, thang tre, buộc phên với rơm trát bùn chống tên, đá, chông nhưng mỡ sôi thì không làm gì được. Thêm thiệt hại hàng trăm quân khi bắc cầu phao do tiễn bắn thẳng.
Chương nhận ra đối phương khắc chế đạn đá, chông bằng những vật dụng đơn giản cũng thừa nhận Phan Văn Hầu không dễ ăn. Hơn hai trăm khẩu pháo được chia thành tám cụm, mỗi cụm gần ba chục pháo tập trung đội đá phá cầu phao song chưa đạt kết quả như ý.
Hổ đã từng ao ước có đại pháo và đã làm được một cái ra hồn, có điều pháo bắn chi được dăm mươi trượng, đạn nặng mười mấy cân sau khi thử đành xếp xó nay bỗng có đất dụng võ. Hơn dăm chục binh sĩ hò nhau khiêng khẩu pháo đặt gần bờ tường, chỉ với hai viên đạn đã làm gãy cầu phao khiến nhiều kẻ chới với dưới nước lạnh. Một quả khác chia một cầu phao thành nhiều bè nhỏ trôi dạt.
Chương thấy đá nặng giải quyết được vấn đề vội huy động quân khiêng pháo và đá dọc theo đường Thiên Đức nhắm bắn cầu phao. Công sức được đền đáp, hơn ba chục quả đạn đá nặng phá được năm cầu phao của Phan Văn Hầu. Ba cầu phao còn lại bắc thành công, quân Phan Văn Hầu tràn sang. Hổ vội kéo hơn nửa số pháo điều về hướng này bắn tuỳ ý.
Đón đợi số quân qua được cầu, trèo lên triền đê ngoài đá rơi, mỡ nóng còn là tiễn đủ loại. Sau cùng, hàng trăm binh sĩ phải hứng chịu những niêu đất đựng dầu phụng, mỡ lợn ném xuống, nhiều người bị cháy, bỏng phải nhảy xuống sông. Hàng trăm gạch đá do đám thiếu niên thi nhau ném xuống cũng là một trở ngại lớn.
Hai đội lớn, chừng hai nghìn quân, của Phan Văn Hầu sau khi chấp nhận thiệt hại đẩy lui được quân Thiên Đức và quân Bố Giáp phòng thủ nơi bờ tường gần làng Môn, vượt bờ tường tràn xuống cánh đồng.
Quân Thần Vũ do Lam Khuê, Thiên Bình và Uyển Như kéo đến ứng cứu. Các nữ binh được trang bị giáp trụ, kiếm và đao chiếm phần ưu thế khi cận chiến.
Triệu Quang Phục biết tin phòng tuyến bị thủng, đoán biết Phan Văn Hầu dồn quân theo lối ấy sau đó đánh toả ra nên vội dẫn hơn hai trăm tinh binh tiếp ứng lăn xả vào sinh tử.
Trương Lôi, Đặng Công Chất từ đại bản doanh dẫn theo bốn trăm quân, số quân cuối cùng mà Thiên Đức còn, đánh dọc theo triền đê từ Long Ngô Động hòng chia cắt quân ở trên cánh đồng với số đang ùn ùn kéo sang chấp nhận t·hương v·ong bởi đạn đá.
Quân số trên cánh đồng làng Môn của hai bên dần tương đương vào cuối giờ Thân, lao vào nhau tử chiến.
Hổ phá được thêm một cầu phao nhưng chưa thể đến tiếp ứng. Cao Lịch chỉ huy nhóm pháo hàng trăm khẩu tập trung bắn chặn địch đang cố sang sông. Chương ngắm tình hình nguy cấp, nếu quân của Hầu tràn sang sông nhiều hơn rồi đánh toả ra thì nguy khốn, vội nhảy lên ngựa dẫn theo hơn chục nữ binh nhắm hướng cánh đồng làng Môn mà thúc ngựa. Ba trong số bốn cô vợ sắp cưới của Chương đều đang giao chiến nơi đó.
Chương vận K20 đội mũ trụ bằng sắt, giáp trụ cũng được làm riêng. Thanh kiếm lệnh Thuận Thiên giắt bên hông trái làm cảnh bởi cậu không biết dùng. Thứ Chương thành thạo là chó lửa giắt hông phải và… thứ kỳ lạ quàng trước ngực.
Chương không khó nhận ra Thiên Bình, Lam Khuê hay Uyển Như giữa hàng nghìn người. Ba cô nàng đánh không thua kém gì trai tráng. Thậm chí Thiên Bình và Uyển Như có phần… tàn độc hơn. Hai nàng đánh hăng, mỗi sát chiêu tung muốn nhanh chóng đoạt mạng đối phương trong khi Lam Khuê với giáo dài múa tít, tính thực chiến còn kém và cô nàng đang bị ba kẻ vây khốn.