Chương 29 Yêu thú
Ba người phía trên nhìn nhau một chút rồi đều gật đầu hiểu ý nương theo phương hướng của Từ Trường Sinh mà phóng đi. Ba người lao xuống theo sau thiếu niên, mỗi người đều là những tông sư sở hữu kĩ thuật khinh công tuyệt đỉnh thế nên lực khống chế nội lực cực kì tinh diệu, tuy không lao đầu với tốc độ liều mạng giống như Từ Trường Sinh nhưng cũng xem là cực nhanh đuổi theo sát nút sau lưng.
Thiếu niên cắm đầu rơi thẳng xuống liên tục đảo mắt quan sát khắp màn đêm u ám, lập tức từ trong người của hắn phóng ra hai thanh đoản đao đã sớm cột vào hai sợi dây thừng ở đầu. Đoản đao phóng ra ẩn chứa nội lực thế nên rất nhẹ nhàng đi xuyên vào sâu bên trong lớp đất đá mà kẹt cứng lại. Thiếu niên nắm vào hai đầu dây giữ cho cơ thể của mình lơ lửng giữa không trung. Ba người lợi dụng nội lực cùng với bức tường đi xuống nhìn thấy tình cảnh, trong người lập tức lấy ra bội đao đâm mạnh vào trong vách đá mà giữ người mình theo lơ lửng cùng với hắn.
- Tiếp theo, chúng ta nên đi như thế nào ?
- Không biết, tối quá ta hoàn toàn không thể nhìn thấy cái gì bên dưới. Xem ra cái hố này còn sâu hơn cả sự tưởng tượng nữa.
- Tiên nhân đúng là có uy lực kinh người, không biết đạo pháp mạnh đến cấp độ nào mới có thể mở ra một cái khe nứt khổng lồ sâu húm giống như thế này nữa.
- Đừng nói nhảm nữa tập trung vào chính truyện đi.
Một người đàn ông có chất giọng khàn khàn lập tức cắt ngang lời nói của cả ba người đang sắp mở ra một cuộc tranh luận, ông ta vẫn như thế chăm chú nhìn xuống dưới nhưng chỉ có một thứ duy nhất chính là bóng đêm vĩnh hằng đáp trả lại tầm mắt của ông. Bàn tay khẽ buông ra tiếp tục dùng nội lực lợi dụng vào bức tường mà dần đi xuống. Mấy người còn lại cũng liền bắt chước theo ông mà đi, chỉ có Từ Trường Sinh hơi chần chờ không bước. Khác với bình thường hắn có một dự cảm không lành về chuyến đi này, cảm thấy lần này thực sự là đang đi vào chỗ c·hết. Cũng không biết là bên dưới màn đêm âm u vô tận kia cái gì đang chờ đợi mình nữa.
- Có một cái động phủ ở đây.
Tiếng của một trong ba người lập tức vang lên khiến cả bọn sốt sắn lên hẳn, thiếu niên còn hơi chần chừ nhưng rồi cũng liền nhắm theo hướng đó mà nhảy đến. Còn không ngừng dùng các đoản đao để làm giảm lực rơi, qua nhiên nhảy được vào vách đá chìa ra của một cái động phủ tương đối lớn, xong tình hình cũng y như bên dưới hoàn toàn tối mịt chẳng thấy gì.
- Nơi này tà quái như vậy thân thể ta nhanh nhẹn nhất...các ngươi ở ngoài yểm hộ, để ta đi vào trong xem xét thử thế nào.
- Cẩn thận đấy...
Một người trong số ba người kia nhìn nhau, rồi người đàn ông có dáng người mảnh khảnh nhất xung phong đi trước rồi liền lập tức tiến vào bên trong, dưới bóng đêm đen như mực hoàn toàn không thể phát giác được điều gì. Mọi người ở bên ngoài nín lặng quan sát, không gian yên ắng căng thẳng đến độ chỉ một hơi thở cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Từ Trường Sinh hơi run người tim khẽ đập loạn lên từng nhịp, hắn không có lực lượng đỉnh phong lại là lần đầu tiến vào cái nơi quỷ dị như thế này nói không sợ mới là chuyện lạ.
Bên trong cổ động vẫn yên ắng như cũ không hề truyền ra bất kì một loại âm thanh nào, người vừa tiến vào lập tức lấy ra một cây đuốc cẩn thận dùng nội lực đánh vào đá để thắp lửa. Nhưng cảm giác cùng âm thang nó mang lại không phải là tiếng chạm sắt đá thông thường mà giống như chạm vào da thịt. Khè...khè...
- Là tiếng gì ?
Từ Trường Sinh vừa nói là lập tức dời tay về đằng sau cầm vào cán đao thủ thế chuẩn bị đối phó với thứ vừa phát ra âm thanh kia. Người ở bên trong cũng nín thở vì sợ, vừa rồi y đánh vào vách tường nhưng lại có cảm giác mình đã đánh vào da một lớp da thịt trong lòng không khỏi kinh hãi, dường như ngay lúc này đây ông cảm giác được một luồng khí tức sắc lạnh đang thoảng ra vờn quanh tai từ đằng sau lưng.
Mọi người đều nín thở quan sát, chợt giữa bóng đêm thâm trầm không thể nhìn thấy cái gì rõ ràng xuất hiện hai vệt sáng đỏ rực giống như ngọn đèn, chỉ có điều khi nhìn kĩ vào ngọn đèn này vậy mà lại xuất hiện điểm kì quái lạ thường, nó không phải là hình dạng của một đốm lửa thường nhìn thấy mà lại chạy dọc thẳng đứng hơn cả là ở giữa chừng đường thẳng ấy còn có một cái lỗ đen ngòm to hơn cả cái đầu người, từ bên trong phát ra một luồng hung sát lạnh lẽo đến thấu tận xương tủy.
Mọi người trong đội đều có kiến thức không tầm thường chỉ cần nhìn qua một cái là liền biết được đây là thứ gì, trong lòng không khỏi kinh kh·iếp, mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán miệng ú ớ. Tiếng tim đập thình thịch của từng người chợt vang dường như đã át đi cả tiếng cử động của con thú kia. Lại mấy kiếng khè khè nữa truyền tời Từ Trường Sinh đôi mắt trong đêm tối có thể nói là cực kì mẩn cảm một cử động nhỏ nhất hắn cùng có thể nhìn thấy. Bây giờ trong lòng sợ đến đao cũng cầm không nổi, hắn đã từng nhìn thấ rất nhiều loại yêu quái to lớn có đôi mắt không tầm thường, nhưng mà so với con quái vật này. Ngay cả cái đầu của tụi yêu thú kia còn không to bằng con mắt ấy, chợt từ bên trong liền phả thẳng ra một luồng gió mang theo mùi thối tanh tưởi của xác thịt cùng huyết dịch xộc thẳng vào mũi khiến người ta buồn nôn. Giữa bóng tối cả động phủ đều run lên như có cái gì đang di động
- Tấn công.
Từ Trường Sinh khẽ rít lên một tiếng, đao trong tay lập tức động đậy kịch liệt rồi giống như một tiếng sét đánh ngang trời chấn động khắp cả động phủ, hắn từ vị trí đang đứng trong chưa đến nửa cái chớp mắt đã xuất hiện ngay đằng sau lưng người kia, đao quang lóe lên nhắm vào ngay điểm đôi mắt vừa lóe sáng mà chém. Tốc độ vung đao của hắn cực kì khủng kh·iếp, đừng nói là đỡ cho dù nhìn thấy lưỡi đao ấy xuất hiện như thế nào cũng không phải là chuyện đùa.
Đao quang vừa lóe sáng lên, liền chỉ nghe thấy một tiếng xoẹt mạnh mẽ của kiếm chém vào da thịt, thiếu niên nhìn thấy lóe lên một thứ gì đó màu xanh lục bích giống như máu bắn ra tung tóe kéo theo sau đó là tiếng thét gầm giận dữ. Nhưng hắn không có nhiều thời gian để suy nghĩ bất cứ một chuyện gì, thiếu niên quay đầu mạnh, hắn xốc người kia lên lao thẳng ra như tên bắn khỏi nỏ. Bàn tay đưa đến kịp thời được hai người bên ngoài chụp lấy kéo ra trong giây phút cả động rung chấn đổ sập xuống nhưng không đợi cho mọi người nhận thức cái gì, lập tức cắm đầu vào màn đêm mà nhảy
- Chạy!!!
Chỉ một tiếng vừa mới thoát ra khỏi miệng, nhóm người liền không hẹn mà cùng một ý nghĩa hướng thẳng theo vị trí kia mà nhảy mạnh khỏi vách đá, trong tay cầm kiếm chèo kéo vào thành tường mà cắm đầu chạy như điên không dám quay đầu nhìn về phía sau. Chỉ nghe thấy từng tiếng rầm rầm của đất đá bị chấn động kịch liệt, những tiếng gầm của ma thú như vọng ra từ địa ngục, cuối cùng kết thúc bằng một t·iếng n·ổ long trời lở đất khiến đất đã bắn ra khắp nơi, mọi người liền nhận thức được con yêu xà kia đã thoát ra khỏi đám đất đá kia đang đuổi theo ngay sát sau lưng của cả bọn, để cho nó bắt được, bốn người nhất định là không đủ để cho nó nhét kẽ răng.
Dưới tình huống vừa rồi nếu như không phải nội lực thâm hậu, lợi dụng con rắn đần kia không vội ăn thịt thì có cho hắn thêm mười cái mạng nữa cũng không dám làm đến như thế. Từ Trường Sinh đạp mạnh vào vách tướng, hắn dùng nội lực dồn vào mắt, lợi dụng Lĩnh Nhãn pháp quyết để cố gắng nhìn xuyên qua màn bóng tối như ma quỷ, tuy hiệu quả không hẳn là tốt nhưng mà có thì đỡ hơn không.
Đằng sau lưng, tiếng trườn bò trên vách đá của con yêu thú vang lên ầm ầm, vừa rồi bị một kiếm kia chém mù một con mắt, nó cực kì tức giận há cái miệng lớn đầy hung ác liên tục bám theo sát đích đám người của Từ Trường Sinh.
- Con mẹ nó...lão tử không thể c·hết ở cái chốn này được. Thấy rồi bên dưới có đường là nằm ở vách phía bên kia. Lập tức dùng toàn lực bám vào người ta.
Mấy người liền hiểu ý của Từ Trường Sinh, đợi cho hắn nhảy mạnh đi trước liền theo tuần tự từng người phát lực mạnh hơn để tạo đà đẩy nhau lướt đi. Trong người có bao nhiêu nội khí liền thi triển khinh không đạp không mà lướt. Từ Trường Sinh lần này dùng một sợi dây cột vào chuôi đao của mình, khi mọi người vừa đẩy tới thì hắn liền dùng đà ấy để ném mạnh thanh đao đi, khiến cho cả bọn dù đã phát lực nhưng vẫn đứng trơ trọi trên không trung.
- Bám chặc vào rơi xuống là c·hết đấy.
Đao bắn ra vừa xuyên thẳng vào bên trong vách đá phía đối diện cũng vừa vặn với số đoạn dây mà hắn đã chuẩn bị sẵn. Cả đám người vừa rơi xuống liền được lực căng mãnh liệt của sợi dây kéo ngã vào thành một hình vòng cung an toàn đáp thân vào bức tường. Thiếu niên không vội vào, bàn chân của hắn vừa chạm vào được vách tường đã lập tức giật mạnh dây lần nữa để rơi đao ra. Mấy người kia khi cảm thấy chân vừa mới chạm vào tường thì lập tức phát huy nội công trong tay cầm kiếm cắm thẳng vào bên trong tường đá mà từ từ trượt xuống bên dưới.
Trong màn đêm tĩnh mịt có thể nhìn thấy một chút ánh sáng dưới chân, hắn liền đạp vào tường mà nhảy xuống từ từ cũng không quên các bước ném đao thu dây để đảm bảo an toàn. Một trận luồn lách giữa hai bờ sống c·hết khiến cả bọn vừa mới ngồi được xuống đất đều bơ phờ hết cả mặt mũi, nhưng cũng không quên giơ ngón tay cái đối với pha hành động nhanh trí quá mức kinh khủng của thiếu niên. Nhưng còn chưa để cho cả bọn được thở lấy một hơi nào, con yêu xà kia đã chảy thẳng vào cái hồ nước ở bên dưới vang lên một tiểng rầm, nước bắn lên tạo thành một cơn sóng lớn làm cả bọn sợ đến dựng tóc gáy.
- Chạy...nó đuổi tới kìa.
Từ Trường Sinh vừa thở được ba hơi thì đã nhìn thấy con rắn điên kia bò trên tường như lướt trên mặt nước lao đến, lại thấy được ngon sống khổng lồ kia đang ngồi nghĩ mệt cũng đều lập tức đứng hết cả lên co chân lên cổ mà chạy giữ mạng. Dưới ánh sáng lập lòe của mấy cây đuốc ở ngoài thành động hắn mới thấy được rõ ràng cái thứ đã đuổi theo khiến cả bọn chạy trối c·hết kia rốt cuộc lớn đến mức độ khoa trương như thế nào.
Ba lão già một thằng nhóc vừa nhìn thấy đại biến, đại kẻ thù đuổi đến thì chỉ biết đường cắm đầu mà chạy điên chứ không thể để ý được cái gì nhiều hơn nữa, cả đám nhắm ở phía trước cứ con đường nào có đuốc sáng là sẽ nhắm chổ đó mà chạy không có quan tâm rằng nơi ở của tiên nhân như thế này thì có loại cơ quan c·hết người nào hay không. Dù sao tử thần hàng thật giá thật cũng đang đuổi theo hắn sát nút rồi còn gì nữa, cả đám còn ước mình được gặp cơ quan để nó chặn lại con yêu thú không lồ kia.
Tiếng la hét của cả bốn người vang vọng khắp con đường dẫn vào bên trong động phủ, đại xà thì kịch liệt đuổi theo ở phía sau thân hình nó to lớn không thể tưởng tượng nổi trườn trong thạch động khiến đất đá rung chấn không ngừng rơi xuống. Nhưng giống như đã gặp được cừu địch nó chẳng hề có một chút nào quan tâm đến, chỉ nhắm đằng trước mà đuổi không một phút giây nào ngơi nghỉ. Có lúc nó đã lao đến cực kì gần, giương bộ răng năng và hơi thở đầy mùi kinh tởm xém nữa là cắn mất cái mạng nhỏ của thiếu niên cùng mấy lão già.
Còn hắn thì vừa chạy vừa rải xuống đống ám khí mình đã chuẩn bị để phòng thân mong rằng bọn chúng sẽ tạo được chút ít v·ết t·hương nào đó trên người của con quái vật kia. Chỉ là yêu thú kì thực quá khổng lồ, da dảy thịt béo về cơ bản ám khí không xuyên qua nổi lớp thịt của nó.
Khè...một âm thanh khủng kh·iếp khiến cho toàn bộ con đường bốn người đang chạy phải rung động. Từ Trường Sinh quay mặt lại quan sát, nhìn thấy trên cơ thế dưới phần bụng của nó đã sớm chi chít đủ thứ các v·ết t·hương, hơn nữa thanh tà đao của hắn còn có khả năng thôn phệ huyết mạch nếu như bây giờ chiến đấu có cơ hội sống sót, chứ cứ mà chạy tiếp như thế này kiểu gì cả bọn cũng đều c·hết hết.
Bàn chân đang chạy lập tức ngưng lại tạo ra một quán tính trượt dài trên mặt đấy, tay hắn cầm chắc lấy đao của mình chuẩn bị một lần liều mạng đối đầu cùng đại xà khổng lồ. Trái tim hắn đập lên từng nhịp hỗn loạn, lại là cảm giác điên cuồng giống như vật lộn giữa hai nửa sống c·hết, sự kích thích đổ dồn hết lên đầu óc khiến đôi mắt hắn ánh lên sắc đỏ rực ghê người. Thiếu niên tay siết chặc cán đáo, đại xà nhìn thấy tình cảnh trước mắt, trong lòng thoáng lên một chút bất ngờ thay vì tiếp tục lao lên nó liền ngưng lại chú tâm quan sát. Keng...một âm thanh kinh người lập tức phát xuất ra, khi ba người kia nhìn lại đã thấy thiếu niên hắn một người một đao lao lên chém thẳng vào răng năng của đại xà khổng lồ, tốc độ cực kì khủng kh·iếp chỉ mới thoáng cái đã cắt được cái lưỡi của con rắn kia khiến nó rít lên từng tiếng đau đớn.
- Mau đi trước tìm cứu viện, ta sẽ cố cầm chân nó.