Chương 59: Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng
Nguyệt Vương mở mắt ra, hắn đã trở lại trong phòng của mình, trên tay đang cầm một cái bình ngọc, hắn mở ra thấy khoảng 30 viên đan dược màu xanh ở trong. Mùi thuốc trong bình tỏa ra.
“Thiên Kim, loại đan đan dược này có vẻ thuộc loại cao cấp, dùng như thế nào vậy?” Nguyệt Vương hỏi.
“Công tử, đây là tam phẩm đan dược, đừng lãng phí. Mỗi ngày ngâm người trong hai giờ, một tháng sau, công tử có thể thay da đổi thịt!” Thiên Kim bé nhỏ xuất hiện trên lòng bàn tay Nguyệt Vương.
Lập tức, Nguyệt Vương lấy ra một cái chậu gỗ thật lớn, đổ đầy nước vào bồn, lấy trong bình ngọc ra một viên Tẩy Tủy Đan ném vào trong chậu.
“Xuy xuy...!”
Sau khi khi ném Tẩy Tủy Đan vào, đột nhiên nước trong chậu gỗ lớn đã biến thành màu xanh, mùi thuốc nồng nặc, đồng thời trong chậu nước bắt đầu xuất hiện rất nhiều bọt khí nóng.
Nguyệt Vương trong lòng hơi chút mỉm cười, sau đó, hắn liền lột sạch quần áo ra. Nhìn trên thân mình thấy máu ứ đọng thành một mảng, Nguyệt Vương cảm thấy đau lòng cho chính mình. Cái phó bản c·hết tiệt a! Thế mà hành hắn thành dạng này. Nghĩ xong hắn liền nhảy vào trong chậu gỗ.
Không bao lâu, hắn cũng cảm giác toàn thân đều sôi trào. Một cổ thống khổ ray rức đánh tới.
Mẹ nó!
Con mẹ nó!
Nguyệt Vương trực tiếp cắn gối, không để cho mình phá ra tiếng kêu thảm thiết.
Xương cốt toàn thân Nguyệt Vương đều bắt đầu toát ra một chút vật kỳ quái, dược liệu thật sự là sâu tận xương tủy rồi.
Theo toát ra đồ vật càng ngày càng ít, xương cốt Nguyệt Vương bắt đầu trở nên trong suốt lên.
Giống như mỹ ngọc lộ ra một loại thần bí, cao quý ý vị.
Nguyệt Vương lúc này cũng cảm giác được dòng nước ấm ôn hòa thấm vào chỗ bị ứ máu trên da thịt, đột nhiên có một cảm giác tê dại bò khắp trên da hắn.
“Thật thoải mái...!”
Nguyệt Vương nhắm hai mắt lại, hít một hơi sâu, như là tắm suối nước nóng, loại nước này còn có vô số nhiệt khí dễ chịu, tựa như là bò dọc theo lỗ chân lông đi vào trong cơ thể của mình.
Những hơi nóng này đang làm dịu gân cốt trong cơ thể của mình, giống như là mát xa vậy. Hít sâu một hơi, Nguyệt Vương hưởng thụ sự dễ chịu từ Tẩy Tủy Đan, đồng thời biết được tác dụng của đan dược này.
Cứ như thế, Nguyệt Vương từ từ nhắm mắt hưởng thụ, nằm thẳng cẳng ở trong chậu gỗ, không nhúc nhích, để mặc cho hơi nóng chui vào thân thể của mình. Phó bản thật đúng là t·ra t·ấn, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, bây giờ hắn có vẻ đang ngủ như có mộng đẹp.
Thời gian từ từ trôi qua, và trên người Nguyệt Vương sau khi hấp thu dược lực, bốc lên từ các lỗ chân lông một mùi tanh ngắt ghê tởm, đồng thời một chậu toàn dung dịch màu xanh đen và cơ thể của Nguyệt Vương trông không khác gì hắn đang ngâm mình trong một cái ao phân.
...
Không biết đã ngủ bao lâu, quanh thân Nguyệt Vương phát ra một mùi hôi ngút trời, sau đó hắn từ từ mở hai mắt ra, sắc mặt đột nhiên thay đổi lớn. Nhìn một chậu tắm như ao phân, Nguyệt Vương lại càng hoảng sợ, vội vàng đổi một thùng nước khác, nhanh chóng tắm rửa. Tắm sạch một tầng h·ôi t·hối trên người xong Nguyệt Vương lập tức mặc quần áo vào, cảm nhận được sự thoải mái từ trên cơ thể, hắn cũng biết tạp chất ứ đọng trong người đã bị bài trừ không ít, cả làn da cũng trắng ra không ít, co dãn đàn hồi vô cùng tốt, đây hẳn là tác dụng của Tẩy Tủy Đan rồi.
Nguyệt Vương mừng rỡ khép đôi mắt lại, cảm nhận tình huống chân khí trong cơ thể, lúc này, chiến khí của mình dường như tăng lên không ít.
Hắn mở mắt ra, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một bộ chiến kỹ. Đây là bộ chiến kỹ hắn lấy được từ trong sơn động lần trước
“Tìm một chỗ tu luyện Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng!”
Cân nhắc tình huống của mình một chút, Nguyệt Vương quyết định trước tu luyện Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng, trong phòng tự nhiên không thích hợp tu luyện chiến kỹ, Nguyệt Vương không thể không tìm một địa phương yên lặng tu luyện.
...
Phía sau núi, chỗ sâu trong rừng rậm, nguyệt hoa theo khe hở lá cây rậm rạp bắn xuống, ở trong núi rừng hôn ám để lại vô số vết lốm đốm, trong sơn mạch phương xa, ngẫu nhiên còn có thể truyền đến tiếng hô của yêu thú.
Trên một vách núi, Nguyệt Vương khoanh chân mà ngồi, hai tay kết xuất thủ ấn, chiến khí bắt đầu khởi động, trong lòng bàn tay có chiến khí dâng lên, cuối cùng dừng ở trên cuốn sách phía trước.
Theo chiến khí dừng ở trên ngọc giản, toàn bộ ngọc giản bắt đầu nở rộ ra nhiều điểm quang huy, ngọc giản lóe lên, từ từ tự động triển khai, có chút thần kỳ, cuối cùng ngọc giản như muốn toát ra.
Cuối cùng hợp thành quang triều, như một quang ảnh hình người tu luyện một bộ quyền pháp, sau đó quang ảnh này lại dần dần bay tới mi tâm của Nguyệt Vương.
Quang ảnh tiến vào mi tâm, thân hình của Nguyệt Vương cũng run lên, sáng rọi bao phủ, trên khuông mặt cương nghị lóe ra sáng bóng trong suốt, cuối cùng hết thảy bắt đầu bình tĩnh, quang hoa trên ngọc giản kia cũng đã biến mất.
“Hô...!”
Ước chừng nửa canh giờ sau, trong miệng Nguyệt Vương phun ra một ngụm trọc khí, lông mi hơi động, mắt mở ra, có ánh sao chớp động.
“Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng, Huyền giai trung cấp chiến kỹ, kình khí dao động, tu luyện đại thành, dao động chín tầng, tầng tầng chồng chất, uy lực gấp bội, đủ để đánh nát cốt cách của đối thủ. Tu luyện đến viên mãn có thể so với Huyền giai cao cấp chiến kỹ!”
Nguyệt Vương thì thào nói nhỏ, đây là tin tức mà Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng miêu tả.
“Bắt đầu tu luyện...!”
Một lát sau, Nguyệt Vương đứng lên, hồi tưởng phương pháp tu luyện Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng, từng đạo thủ ấn ngưng kết ở trong tay Nguyệt Vương, bắt đầu tu luyện, nắm tay chém ra, trong không khí ẩn ẩn rung chuyển dao động...
...
Ba ngày sau, mặt trời chiều ngã về tây, ánh chiều tà rơi vãi trên đại địa, ráng đỏ chiếm cứ đường chân trời ở tây phương.
Trong núi rừng yên tĩnh, trong tay Nguyệt Vương ngưng kết từng đạo thủ ấn, chiến khí khí ở trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, cuối cùng lưu động ở trong kinh mạch và huyền khiếu, hành văn liền mạch lưu loát, sau đó lại hội tụ ở trong lòng bàn tay.
Khi chiến khí hội tụ ở trong lòng bàn tay, một cái chớp mắt này, khí thế trên người Nguyệt Vương nhất thời trở nên sắc bén làm cho người ta sợ hãi, giống như một mãnh thú ngủ say thức tỉnh, uy thế kinh người.
“Ca ca...!”
Mặt đất dưới chân sụp đổ, tử bào phần phật, không gian chung quanh cũng ầm ầm run lên, giống như có vô số lực lượng Thiên Địa dao động, liên miên không dứt chen chúc quán chú vào thân thể Nguyệt Vương, cuối cùng hội tụ ở trong một chưởng kia, làm không gian chung quanh giống như mặt nước sôi trào, không ngừng dao động.
“Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng!”
Nguyệt Vương đánh ra một chưởng, chiến khí bắt đầu khởi động, trong núi rừng yên tĩnh, một tiếng vang giống như sấm rền truyền ra, ngay sau đó nơi chưởng ấn đi qua, một cỗ kình phong mắt thường có thể thấy được dao động khuếch tán ra.
Cuối cùng chưởng ấn dừng ở trên một thân cây ước chừng hai cái bát, chưởng ấn không ngừng v·a c·hạm về phía thân cây!
“Oanh...!”
Thân cây kiên cố ầm ầm lay động, sau đó đứt đoạn, mỗi một tiếng âm bạo không ngừng quanh quẩn ở trong núi rừng, vô số lá cây phiêu tán, tầm mắt cũng hoàn toàn bị che khuất, chung quanh có phi điểu dã thú kinh hãi, vỗ cánh bay lên, rít gào bôn chạy ra xa.
Cuối cùng hết thảy bình tĩnh trở lại, chung quanh một mảnh hỗn độn.
Nhìn đại thụ bẻ gẫy, trong mắt Nguyệt Vương hiện ra một chút kinh ngạc, nhưng sắc mặt lập tức hơi đổi, trong miệng thì thào nói nhỏ: “Thiên Hổ Bạo Sát Chưởng không hổ là Huyền giai trung cấp chiến kỹ, uy lực quả nhiện mạnh hơn Huyền giai sơ cấp chiến kỹ không ít...!”
“Hả...!” Đột nhiên Nguyệt Vương giật mình một cái, ánh mắt cảnh giác đề phòng xung quanh, vừa nãy có một cỗ khí tức vừa xuất hiện ở đây, tuy rằng chỉ trong chốc lát nhưng Nguyệt Vương vẫn phát hiện ra.
“Để xem ngươi có ý đồ gì?” Nguyệt Vương mỉm cười một tiếng, vẫn giả bộ như mình chưa phát hiện ra, hắn đứng dậy tiến sâu vào trong sơn mạch.