Chương 4: Mua Ma Hạch
Phòng đấu giá Hoàng Gia, phòng đấu giá lớn nhất trấn Thanh Thủy, đồng thời cũng thuộc về gia tộc mạnh nhất Nam Đế Quốc Hoàng thất Triệu gia.
Nguyệt Vương lúc này phủ lên thân mình 1 chiếc áo choàng đen. Áo choàng không chỉ che đi dung mạo của hắn mà còn làm ngay cả hình thể thiếu niên nhỏ bé cũng to hơn một chút.
Trên đường đi hắn lướt nhanh theo chỉ dẫn bản đồ của tháp đưa cho rồi dừng lại ở một tòa nhà to lớn có 5 lầu theo phong cách cổ trang mái ngói hình lục giác
Tại cửa vào, vài tên hộ vệ cảnh giác nhìn hắn, Vương cước bộ không dừng, trực tiếp đi vào.
“Vị đại nhân này, ngài muốn mua thứ gì sao ?”
Ngay lúc Vương vừa bước qua cửa lớn thì một giọng nói phía sau truyền đến. Nghe âm thanh, Vương quay lại thì thấy 1 vị đại hán đang nhìn hắn, ánh mắt vô cùng tôn kính.
“ Ta muốn mua ma hạch yêu thú! ” Vương nói.
“ Bên này, xin mời! ” Đại hán lập tức cung kính dẫn Vương đi về phía trước. Vương nhìn quanh đánh giá, diện tích ở đây đúng là không nhỏ, đồ vật trưng bày bên trong muôn màu muôn sắc, nhìn bên trên Vương có thể nhận ra một số binh khí, áo giáp,…
“ Chính là chỗ này, Cao chấp sự, vị này muốn mua ma hạch, ngươi đón tiếp đi ”
“ Vị đại nhân này, cần mua ma hạch phải không ?”
Cao chấp sự là 1 lão giả mặc trường bào, trong mắt lóe ra vài phần khôn khéo, chăm chú nhìn Nguyệt Vương hỏi.
“ Cho ta 300 ma hạch cấp 1, 50 ma hạch cấp 2 ” Vương nói
“ Được, xin ngài chờ chút! ”
Cao chấp sự có chút ít ngạc nhiên, mua nhiều ma hạch như vậy có lẽ không phải người tầm thường không khỏi làm hắn có thêm khách khí.
1 lúc sau Cao chấp sự trở lại với một vị đại hán.
“ Xin chào ta là phân các chủ Triệu Hoàng, không biết quý danh của tiên sinh ?” Triệu Hoàng ôm quyền giới thiệu.
“ Chào Triệu các chủ, tại hạ Vô Tâm ” Vương ôm quyền đáp lễ.
“ Đây là đồ của Vô đại nhân, hết 700 vạn chiến kim” Cao chấp sự đưa cho Vương 1 cái túi to.
“ Cao Lãng, chỉ lấy của vị Vô đại nhân này 80 phần trăm, về sau vị đại nhân này là khách quý ở đây ngươi nên tiếp đãi cẩn thận ” Triệu Hoàng lên tiếng.
“ Dạ thưa các chủ!”
Cao chấp sự tôn kính đáp sau đó hướng Nguyệt Vương nói:
“ Vậy đại nhân chỉ cần đưa ta 560 vạn chiến kim là được rồi.Ngài muốn thanh toán bằng tiền mặt hay tinh tạp ? ”
“Tiền mặt” Vương không nhanh không chậm trả lời
Vương hướng Cao chấp sự nói, sau đó lấy chiến kim hắn chuẩn bị từ trước ra đưa cho Cao chấp sự.
“ Tiên sinh, đây là thẻ khách quý của Phòng đấu giá Hoàng Gia chúng ta có thể dùng làm tinh tạp, ngài cầm lấy, lần sau ngài cần mua gì chỉ cần đưa tấm thẻ này ra nhất định sẽ ưu đãi cho ngài!”
Triệu Hoàng từ trong túi lấy ra 1 cái tấm thẻ màu lục, phía trên có ghi 2 chữ Hoàng Gia rồi đưa cho Vương.
“ Xin đa tạ lần nữa! ”
Vương không khách khí nhận lấy lục tinh tạp, vậy là sau này hắn mua ma hạch để tu luyện cũng bớt đi kha khá tiền.
“ 7 ngày nữa chúng tôi tổ chức đấu giá xin mời ngài đến dự ” Triệu Hoàng nói thêm.
“ Còn tùy hứng! ”
Trên đường về nhà Vương đang suy nghĩ sao dạo này mình tính cách như trẻ trâu thế nhỉ thì Hồn Tháp đột ngột lên tiếng:
“ Do ngươi đã đồng bộ hóa thân xác nên tính cách sẽ có phần giống với chủ thể xác này trước kia ”
“ À thì ra là vậy! ” Vương giọng như hiểu.
Về đến nơi thấy mọi người trong gia tộc đang chuẩn bị việc gì thấy người hầu ai cũng tấp nập.Vương cởi bỏ áo choàng bước vào, lính canh thấy cậu cũng cúi đầu chào nhưng sâu bên trong họ là sự khinh bỉ nhưng họ không dám nói chỉ vì sợ tộc trưởng.
Bỗng từ xa một thân hinh nhỏ nhắn dễ thương chạy tới chỗ Nguyệt Vương là một tiểu cô nương tên Nguyệt Tuệ 10 tuổi thắt tóc hai bím dài tới lưng mạc một bộ đồ màu tím chông cực kì dễ thương đúng kiểu loli (tầng hầm nhà ông nào có chia sẻ) Vừa chạy tới chổ Nguyệt Vương tiểu cô nương vui vẻ nói:
“ Chào Vương ca hôm bữa huynh hứa với muội điều gì còn nhớ không ?”
Vương ngơ ngác: “ Hứa ? Hứa gì cơ ?”
Giọng điệu ủy khuất tiểu cô nương nói: “ Ca hứa cuối tuần dẫn muội đi chơi mà huynh quên rồi à ? ”
Vương liền tìm cách chữa cháy “ À ta vẫn nhớ ta chỉ thử muội thôi!”
Nguyệt Tuệ lè lưỡi nói: “ Ta biết huynh sẽ không quên mà”
Quá mệt với cô nàng loli này Vương chuyển chủ đề hỏi:
“Gia tộc mình làm gì mà hôm nay mà náo nhiệt vậy ?”
“Huynh không biết à tháng sau gia tộc làm lễ trưởng thành cho những người 13 tuổi là để tỷ thí và chọn công pháp tu luyên mà huynh cần gì phải lo huynh là hy vọng của gia t…” Nguyệt Tuệ đang nói chợt nhận ra mình lỡ lời liền che miệng lại măt lo lắng sợ làm Vương buồn.
Vương xoa đầu an ủi “Không sao đâu nhất định huynh sẽ đứng đầu lễ trưởng thành đó cho muội xem!”
Nguyệt Tuệ ngây thơ tin ngay “Muội tin huynh làm được!”.
Nói xong Tuệ quay người rời đi không quên nói vọng lại: “ Đừng quên lời hứa của huynh đấy!”
Vương cười đáp “ Ta hứa!”
Xong quay người rảo bước nhanh về phòng.
Về đến phòng, Vương liền đóng cửa lại và lấy số ma hạch từ trong Tháp ra.
Ma hạch, trên chiến giả đại lục cũng được gọi là ma tinh. Tên như ý nghĩa, đây là 1 loại năng lượng tinh hạch bên trong cơ thể yêu thú, bên trong tràn ngập thiên địa năng lượng cực kỳ cuồng bạo, đối với loại năng lượng này, võ giả không thể trực tiếp hấp thu mà phải trải qua bí pháp của luyện dược sư luyện chế cuối cùng trở thành các loại linh dược tăng lên thực lực.
Ma hạch còn có thể gia trì trên v·ũ k·hí, v·ũ k·hí được ma hạch gia trì công lực có thể tăng lên.
Trừ v·ũ k·hí, ma hạch có thể gia trì trên khôi giáp và một số vật phẩm, giúp chủ nhân mang đến phòng ngự lực mạnh mẽ, giúp cho người ta lúc đối mặt với nguy hiểm thì có thêm vài phần bảo hộ sinh mạng.
Nhiều công dụng như vậy, tự nhiên sẽ khiến cho ma hạch trở thành tài liệu được chiến giả đại lục hoan nghênh nhất, không chỉ có võ giả, ngay cả luyện dược sư tôn quý, cũng thường xuyên đi khắp nơi tìm kiếm cao cấp ma hạch.
Sự quý giá của ma hạch, tự nhiên sẽ tạo nên rất nhiều dong binh đoàn chuyên lấy việc g·iết yêu thú mà sống, bất quá, thu được ma hạch, cũng không phải là một việc dễ.
Đầu tiên, yêu thú không chỉ có thực lực cường hãn, hơn nữa bởi vì bản tính hung ác cùng với cách công kích đặc thù, yêu thú thường mạnh hơn so với đồng cấp bậc nhân loại cường giả. Cho nên, muốn một mình g·iết c·hết một yêu thú đồng cấp, không có thực lực xuất chúng, rất dễ trộm gà không được mà còn mất gạo. Tiếp theo, cũng không phải trong cơ thể yêu thú nào cũng có ma hạch loại năng lượng kết tinh này, giống như một loại tỷ lệ, đôi khi, một dong binh đoàn lấy một nửa số người b·ị t·hương để đ·ánh c·hết một con yêu thú, nói không chừng, sẽ không có thu hoạch gì, loại việc này, tại chiến giả đại lục cũng không phải lần đầu tiên, không tính là ngạc nhiên…
Bởi vậy, giá của ma hạch trên chiến giả đại lục, đều rất cao.
Trở lại với Vương, theo như lời giới thiệu của công pháp, Hấp Khí Thôn Linh quyết có khả năng hấp thụ được năng lượng bên trong ma hạch mà không cần phải qua luyện chế giống như võ giả thông thường.
Vương ngồi xếp bằng, lẩm nhẩm lại khẩu quyết, lấy trong tay ra viên ma hạch cấp 1 hệ hỏa bắt đầu luyện hóa.
1 phút 2 phút …. 5 phút vẫn không có động tĩnh gì. Sau khi tụng kinh đến mỏi cả mồm, đến phút thứ 15 thì Vương bắt đầu cảm thấy toàn thân nóng lên, toàn thể kinh mạch của Vương như được một dòng máu nóng chảy ra khắp người, toàn thân ửng đỏ dần dần biến Vương thành một hỏa nhân phát ra ánh sáng màu đỏ khắp người. Cũng do công pháp Vương tu luyện có tính đặc thù để dễ dàng hấp thụ ma hạch chứ nếu không kinh mạch chưa qua tu luyện của cậu sẽ bị năng lượng mạch đốt cháy hết thân thể.
Cắn răng chịu đựng Vương đọc pháp quyết một hồi để điều chỉnh hướng đi của dòng hỏa nhiệt, dòng hỏa nhiệt cuồng bạo dần dần tiến thẳng vào đan điền và hóa thành một nguồn năng lượng đi khắp cơ thể rồi lại quay về đan điền. Mọi thứ cứ lặp lại liên tục cho đến 20 phút sau Vương mở mắt, một làn ánh sáng màu đó hiện lóe lên trong con ngươi ở mắt rồi vụt tắt. Thở một ngụm trọc khí thân thể Vương dần hồng hào trở lại.
Vương thở dài: “Mới chỉ ma hạch cấp 1 sơ cấp đã sắp thành gà quay rồi, nếu lên trung cấp chắc ta thành gà chín luôn quá!”
Giọng nói Hồn Tháp bỗng vang lên:
“ Chúc mừng ngươi đã lên Chiến khí 1 đoạn! ” ( Trước Chiến Giả còn có cảnh giới Chiến Khí, chỉ khi đạt tới chiến khí 9 đoạn đỉnh phong mới có thể đột phá lên Chiến Giả )
Vương kinh ngạc: “Lên dễ vậy à ? Mà cũng đúng ma hạch của yêu thú cấp 1 mà chỉ tăng lên có 1 đoạn chiến khí thì cũng bình thường!” Thế là Vương lại chìm vào tu luyện đến sáng hôm sau thở ra một hơi mở mắt dậy. Lại nghe giọng của Hồn Tháp:
“ Chúc mừng ngươi tăng lên chiến khí 4 đoạn!”. Vương nghe vậy liền chửi thề: “Ta ngồi tu luyên cả đêm mất hơn 20 ma hạch mà chỉ tăng được vài cấp thôi à ?”.
Hồn Tháp liền giải thích: “Ma hạch là do những ma thú tạo ra nên chưa phải tất cả năng lượng của nó, trong đó chỉ là năng lượng tinh thuần nhất của ma thú, muốn hút triệt để năng lượng phải hút cả năng lượng tạp chất trong cơ thể ma thú mới được tăng được nhiều giai!”.
Vương giọng vẻ hiểu biết: “Thì ra là vậy!”. Đột nhiên Hồn Tháp nhắc nhở:
“Trong giới chỉ của Vô Tử có thứ sẽ hữu dụng cho ngươi tu luyện!”
Vương chợt nhớ ra chiếc nhẫn màu đen mà sư phụ đưa cho Vương. Lấy nhẫn từ trong Tháp ra và vận một ít chiến khí để lấy đồ, đột nhiên Vương cảm nhận trong nhẫn có tầm vài chục bình ngọc, một vài quyển trục còn một ngăn cách đặc biệt mà cậu không thể mở ra. Một tấm da thú hiện ra trước mắt cậu, trên đó có ghi nét chữ bằng chiến khí: “Đây là đồ vật ta để lại cho ngươi, trong đó có 10 bình Thanh Tâm đan, 100 bình Hấp Khí đan, vài chiến kĩ Huyền giai, còn ngăn bên kia khi nào con lên Chiến Sư sẽ được biết. Vi sư tin ngươi sẽ thành cường giả của đại lục này”
Vương khi đọc xong lá thư liền cảm thấy ấm lòng: “Không ngờ vi sư khi mất còn quan tâm người đệ tử này đến vậy!”
Vương từ từ cất lá thư và lấy ra một bình Thanh Tâm đan và đọc hướng dẫn sử dụng. Thanh Tâm đan một loại đan dược do chính tay Vô Tử tạo ra, giúp khi hấp thụ chiến khí từ ma hạch sẽ dễ dàng bớt gây đau đớn khi tu luyện công pháp. Dùng trước khi tu luyện 30 phút.
Tiếp theo là Hấp Khí đan, Hấp Khí đan là Nhất phẩm trung cấp đan dược làm tăng nhanh tốc độ hấp thụ chiến khí, dùng trước khi tu luyện. Sau khi xem xét hết một lượt các vật phẩm thì trời đã tối. Có ngươi hầu vào đưa đồ ăn cho Vương, hắn dặn dò không cho ai vào phòng mình rồi bắt đầu đóng cửa tiếp tục tu luyện cho đến sáng hôm sau.
Vương mở mắt dậy. giờ hắn có thể hấp thu được ma hạch nhất giai thượng cấp nhờ vào các đan dược mà sư phụ để lại. Sau 1 đêm thì hắn đã tăng lên chiến khí 6 đoạn. Đúng là lên cấp càng cao tu luyện tăng lên càng khó.
“Haizz thật quá chậm mà!” Vương than thở.
Hồn Tháp giọng như bất mãn nói: “Ngươi thật muốn ăn đấm mà, người ta thiên tài tu luyện mất 1 tuần mới lên 1 đoạn còn ngươi chưa tới 2 ngày tu luyện đã lên 6 đoạn!”
Vương cười trừ: “Nhưng cái này cũng quá tốn tiền đi. Mới thế ta đã mất 50 viên ma hạch cấp 1 rồi!”
Mấy ngầy tu luyện quá bí bách quá nên Vương liền ra ngoài hóng gió. Đang đi lang thang trong xóm thì cậu đụng ngay một thằng nhóc mặt ngố, tóc màu vàng với hai bên đươc cạo cao, còn đằng sau để nguyên (đầu moi) nó mặc chiếc áo màu hồng in hình hello kitty, dáng người ẻo lả chặn đường Vương cùng với hai thằng khác có vẻ tầm 16-17 tuổi.
Thằng đầu moi tên Liễu Nha, con trai gia chủ Liễu gia, một gia tộc mạnh ngang với gia tộc của Vương, còn hai đứa kia là đàn em của hắn.Vừa thấy Vương hắn liền nói giọng khinh bỉ:
“ Ồ tưởng ai thì ra là phế vật của Nguyệt Gia Nhị công tử Nguyệt Vương!”
Hai đứa liền hùa theo: “Đúng chỉ là phế vật!”
Tất nhiên Vương không chịu thua đáp lại: “ Ồ thì ra là Liễu Nha tiểu thư, hay ta gọi ngươi là Nha gay nhỉ”
Nghe thế Liễu Nha liền xôi máu nhảy vô vận chiến khí đòi đấm Vương 1 trận. Nhưng Vương cũng éo quan tâm vì Liễu Nha mới chỉ chiến khí 4 đoạn.
Thấy Liễu Nha lao vào như 1 con chó dữ, Vương nhanh chóng né 1 chiêu và sút một phát vào bắp đùi đối phương.
Liễu Nha lập tức lùi lại sờ vào chỗ mà Vương vừa đá vào. Liễu Nha lo sợ thò tay vào quần và lấy ra một …. con cá. Thấy con cá bị một cước của Vương đá cho c·hết Liễu Nha liền khóc lóc kêu lên thảm thiết:
“ Tiểu Ngư sao nàng c·hết sớm như vậy, nàng c·hết rồi tối ta lại dùng tay à không chịu đâu, ta sẽ báo thù cho nàng!” Vừa quay mặt lại thì không thấy Vương đâu nữa. Trong lúc Nha bê đê đang gầm rú thì Vương đã chuồn mất. Tại sao Vương lại chuồn ư ? Đơn giản thôi tại vì ở đây là địa bàn của Liễu gia, hơn nữa 2 thằng đệ của Liễu Nha tu vi khá cao, còn Vương mới chỉ tu luyện được 2 ngày chưa thành thạo được chiến khí nên khả năng nắm đấm của 2 thằng kia tương tác vào ảnh đại diện của Vương là rất cao.
Nhờ Hồn Tháp mà Vương biết được Liễu Nha có sở thích t·hủ d·âm bằng cá sống và luôn mang con cá bên người. Con cá đã được Nha cho ăn đan dược để sống trên cạn.
Vương biết vậy nên đã áp dụng một kế sách của một vị vĩ nhân với biệt danh quý ngài cá ngừ là “Sát thương vật lí cũng đau đấy nhưng có bằng sát thương tâm lí không ?”
Nên Vương đã sút thẳng vào con cá chứ hắn chưa học cách điều khiển chiến khí thì 3 thằng kia đấm cho vêu mỏ. Giọng tháp vang lên “3 đời bổn Tháp chưa thấy ai thâm hiểm như ngươi bái phục, bái phục!”. Nghe cứ như khen đểu.
Vừa về đến nhà Vương liền kêu Hồn Tháp chỉ cách sử dụng chiến khí để phòng thân. Một lượng lớn thông tin vào não, Vương lại đắm chìm trong luyện tập.