Chương 5 Mục Đích
Ý Hàm cả người mồ hôi đầm đìa, ngã bịch xuống đất khàn khàn gào thét.
"Không !!!"
Nàng hai mắt đỏ hoe từng giọt nước mắt chảy xuôi theo trắng bệnh gương mặt.Trong đầu thoáng hiện lên cảnh tưởng vừa rồi .Đó là thứ mà nàng giấu sâu nhất trong lòng muốn đem xoá đi toàn bộ.
Nàng chỉ hận lúc đó làm sao như vậy ngây thơ làm sao như vậy vô dụng chỉ có để nhìn lấy mọi việc xảy ra.Mà bây giờ nàng lại một lần nữa trải qua đoạn đó thống khổ thời gian.Duy nhất khác biệt là nàng lần này đã có thể vượt trên nỗi sợ hãi đó bắt đầu phản kháng.
Hết thảy đều như thời gian ngược dòng để cho nàng một lần nữa chọn lựa.Nàng đã thật một lần trở lại nơi ác mộng đó.Một lúc sau Ý Hàm run run đứng dậy quay đầu nhìn lại mới phát hiện mình đã đi đến giữa cầu .
Cách đó không xa một thân ảnh khuôn mặt mơ hồ mặc một bồ cũ kĩ không biết từ đâu xuất hiện ngũ quan bao bọc bởi màng sương trắng .
Đây cũng là là cũng sinh linh đầu tiên trong nơi kỳ quái này xuất hiện ngoại trừ Mạch Dương .Tuy không biết hắn là ai nhưng trực giác mách bảo nàng hắn liền là sinh linh nơi này .
Từ trên người hắn nàng cảm giác được một loại cảm giác vô cùng kỳ lạ khó mà miêu tả, giống như đối phương không phải người sống nhưng lại cũng không phải n·gười c·hết .
Nhưng mà lúc này Ý Hàm tâm tình vô cùng lộn xộn phức tạp.Đến mức nàng cũng khó có thể suy gì thêm .Nàng hai mắt đầy tơ máu trông có chút giống như một người điên dại nhìn chằm chằm thân ảnh đó khàn khàn nói.
"Có thể cho ta một cơ hội nữa không ?"
"Không thể ngươi có một lần cơ hội mà thôi "
Thanh âm không có bất kỳ gợn sóng tâm tình vang lên, dường khư là do quá lâu không nói nên lộ ra khá là cứng ngắc.
"Thật không được sao ? Muốn ta trả giá bất cứ thứ gì đều được ." Ý Hàm không từ bỏ nhìn chằm chằm vào thân ảnh cũ nát .Trước đó trốn tránh ẩn giấu tại một lần nữa trải qua nàng muốn tự tay sửa lại .
"Đây là quy tắc ngươi đến được nơi này đã là vận mệnh quà tặng cũng là lớn nhất tạo hoá."Vừa nói hắn vươn ra bàn tay khô gầy da bọc xương hướng phía dưới dòng sông phía chỉ .
Ý Hàm theo chỉ tay nhìn xuống liền thấy
từng cái hình ảnh thoáng hiện lấp lánh trên con sông xám trắng hiện lên.Từ quá khứ còn nhỏ của nàng hiển hiện giống như một phim tua nhanh mà qua cho đến hiện tại thậm chí một số hình ảnh đáng sợ nàng chưa từng thấy qua đều hiện lên.Dường như đó là một cái khác nàng !!
Tại trong đó nàng nhìn thấy có nhẫn nhục chịu đựng có triệt để tuyệt vọng lớn tiếng kêu gào có phản kháng mãnh liệt.Hết thảy đều tại cho nàng ám chỉ thứ gì đó.
"Không phải cuối cùng ngay cả nàng đều muốn ngươi sống thật tốt sao ? Ngươi như chỉ biết trầm mê trong hận thù chẳng phải đi ngược ý nàng ? Mà bây giờ nàng vẫn còn tại sống đâu chả lẽ ngươi không muốn nàng khôi phục .?"
Lão giả thân ảnh thấp thoáng dần tan biến thanh âm vang lúc gần lúc xa biến ảo chập chờn làm cho Ý Hàm có chút ngơ ngác câu cuối cùng mới để cho nàng phản ứng lại lớn tiếng gào thét.
"Ngài có cách chữa trị nàng sao ? Cầu ngài cho ta biết chuyện gì ta cũng làm được."
"Hết thảy từ ngươi bước vào nơi này một bước đã thay đổi.Đường ngươi cũng đã tự chọn rồi ."
"Ta không hiểu ngài nói cái gì ? Ta chỉ muốn biết làm sao cho mẹ ta khôi phục ?" Ý Hàm khàn giọng gào thét.
Đáng tiếc dường như lão giả đã dời đi .Cũng hoặc là đã không còn quan tâm nàng .
Thấy không ai đáp lại Ý Hàm chỉ có thể ngơ ngác đứng tại chỗ hồi lâu.Nàng không hiểu ý lão giả chả lẽ muốn mình buông xuống thù hận với tên khốn kh·iếp h·ành h·ạ mẹ con nàng suốt mười mấy năm qua.
Nói nghe thì dễ !!!
Nàng chính là c·hết đi đều khó khả năng quên được kia đáng c·hết nam nhân.Làm sao mà có thể tùy ý bỏ qua cho hắn trước đó nàng sợ hãi mà bất lực đối mặt nhưng hiện tại đừng hòng.
"Đây cũng là đối với ta độ mệnh sao ? Tuy ta không biết ngươi là ai nhưng cảm ơn ngươi ."Ý Hàm lẩm bẩm nói dường như muốn cảm lão giả lại giống như cảm tạ người tạo ra nơi này .
Giọng nói băng lãnh lại vang lên lần nữa phảng phất vĩnh hằng bất biến .
"Vượt độ mệnh cầu 4900 mét thưởng vào Thiên Tàng tháp tầng thứ 4"
Hư không nhộn nhạo phía trước Ý Hàm bỗng chốc xuất hiện một tấm lệnh bài vô diện .Phía trên khắc trọn vẹn bốn cái dấu ấn.
"Thiên Tàng tháp sao ? " Ý Hàm tay cầm lệnh bài lẩm bẩm rời đi nơi đây. Hai bên bờ sương mù sớm đã biến mất không còn xa xa có một cách cổng ẩn hiện chờ nàng.
Đợi đến thân ảnh nhỏ bé của nàng bước vào .Một tiếng than tiếc vang vọng vùng không gian này.
" 4900 mét lâm môn chúa tể một bước à !Sao mà đáng tiếc ."
Từng đoàn sương mù bỗng chốc xuất hiện bao phủ lại hết thảy chờ đợi người đến tiếp theo.
Mà lúc này càng nhiều người bắt đầu lục tục ngo nghe chuẩn bị bước vào Hoán Mệnh cảnh già trẻ đều có trừ không có trẻ em.Hầu hết họ đều một bộ suy sụp không chịu nổi ngơ ngác tới có vài người liền là dựa vào cực kỳ kiên cường ý chí bò lết tới.
...
Trong một không gian lấp lánh tràn đầy tinh thần khác, Hoàng Vũ ( gọi tắt cho dễ ) hai mắt thâm thúy lông màu cau chặt nhìn sâu trong hư không lẩm bẩm.
"Kéo vào hơn trăm triệu người lại chỉ có thể đạt đến hơn mấy chục nghìn người có được tư chất mà thôi."
Hơi phiền muộn Hoàng Vũ than thở trước đó hắn cũng đã biết hẳn là sẽ rất ít.Nhưng mà hắn lại không nghĩ tới cái này tỉ lệ thấp như thấp.
Này tương đương với mười nghìn người mới có một người có tư chất tu luyện hơn nữa còn chỉ là phế nhất cái loại kia.
"Xem ra ta vẫn là đánh giá thấp toà này lồng giam quy tắc đáng sợ.Haz " Hoàng Vũ bây giờ lại là có chần chờ ngay lập tức liền đem ý niệm này xoá bỏ.
Như ngay cả hắn đều dao động thì còn có ai có thể đánh phá được vùng vũ trụ này hạn chế ?
Bỗng cái quả cầu hình tròn lấp lánh quang mang bỗng nhiên xuất hiện .Trong đó đang có một vị tinh linh nhỏ nhắn xinh xắn bay tới quay quanh thân Hoàng Vũ bĩu môi nói :
"Chủ nhân ngài dùng tự thân bổn nguyên vì bọn hắn làm như vậy đáng sao ? "
Nghe vậy Hoàng Vũ hơi lắc đầu cười nói :
"Không có đáng hay không đáng chuyện này.Ta cần bọn hắn đồng thời bọn hắn cũng cần ta theo như nhu cầu mà thôi .Hơn"
Nói đến chỗ này Hoàng Vũ hơi trầm ngâm trong đầu thoáng hiện ra một cái thân ảnh .Tầm mắt nhìn lại phiến này mênh mông lấp lánh tinh thần nói tiếp .
" Hơn nữa đây cũng là ta nợ hắn."
"Hừ kia là tên ngốc đó hắn tự tìm ."Nữ tinh linh không phục lại là càng nói càng ỉu xìu.Vì nàng cũng biết như không có nam nhân ngốc nghếch đó hiện tại nơi này sẽ càng thêm hỏng bét.
Không chỉ chủ nhân mà là rất nhiều sinh linh đều nợ hắn cả nàng cũng như vậy.Nàng chỉ là không đành lòng chủ nhân dùng như vật phương thức trả giá mà thôi.
"Được rồi ngoan.Ngươi nói như vậy không chừng ngày sau bọn hắn thật vượt qua ngươi .Liền không thiếu ngươi phiền toái."
"Vượt qua haha .Ngoại trừ tên ngu ngốc kia liền bọn hắn ngay cả thánh cảnh sinh mệnh đều không phải .Cho dù hắn sống lại cũng tuyệt không bằng ta ." Nói đến đây nàng tự ngạo ngẩng đầu ưỡn ngực kiêu ngạo nói.
Nhưng mà nhìn nàng thân ảnh nhỏ bé như bàn tay thật buồn cười đáng yêu.
" Được rồi à không nói cái này.Ngươi liền tiếp tục đi làm việc à.Dù sao lần này cũng khá nhiều người."Xua tay Hoàng Vũ đuổi nữ linh tinh đi nơi khác.
Trước khi đi nữ tinh linh làm cái mặt quỷ đưa cho hắn một miếng ngọc thạch còn lẩm bẩm nói.
"Những thứ này thật phiền ai nha đã vậy còn phải làm việc cùng tên mặt băng đầu gỗ cứng nhắc kia ."
Cầm tay trong ngọc thạch Hoàng Vũ nghe nữ linh tinh lắc đầu cười cười.Người khác tranh công giành việc đều không được nàng còn ghét bỏ như vậy.
Thần niệm tràn vào ngọc thạch khẽ quét mà qua.Thoáng thở phào một hơi cũng không tính quá thất vọng.
"Ít nhất là còn vài mầm mống tốt ."
Dựa theo Hoàng Vũ phán đoán hẳn là những người này thánh cảnh có rất lớn hi vọng.Còn những người còn lại khó mà nói dù sao chỗ mà hắn muốn đưa họ đến rất rộng lớn .
Cơ duyên tạo hoá nhiều vô số kể cùng lúc lại là mối nguy tứ phía.Lại vẫn là nơi rất nhiều sinh linh mong muốn tiến tới .Có người gọi đó là chư thiên vạn giới đại thiên thế giới hoặc là đa nguyên vũ trụ .
Mà hắn hiện tại tuy chấp chưởng hơn trên vạn cái vị diện khác nhau.Lại là cảm thấy còn thiếu rất nhiều dù sao thứ hắn phải đối mặt liền là chư thiên bá chủ .
Hiện tại nói là chấp chưởng trên hơn vạn toà vị diện sinh linh nhiều vô số kể lại cũng chỉ so được với vài toà giới vực bình thường nhất trong chư thiên.Càng không phải nói những thứ kia hoành hành nhất phương bá chủ trên đó còn có những cái kia cường đại vô song quốc độ.
Hắn hiện tại chỉ có thể nói là có chút dễ thở hơn mà thôi như thật sự để bọn hắn biết dị vực lần nữa tro tàn lại cháy e rằng liền sẽ trực tiếp mời ra mấy cái kia lão quái vật.
"Nhưng mà lần này hẳn là có thể động chút tay chân .Ta lực lượng đã có thể can thiệp chư thiên." Nghĩ đến đây Hoàng Vũ lòng tin tăng nhiều,vì nơi này là lồng giam lớn nhất chư thiên hạn chế hắn hết thảy lực lượng lại đồng thời lại tạo cho hắn không gian thao tác rất lớn.
Thu hồi tâm tình ánh mắt hắn sâu thẳm nhìn xuyên không gian đang tại quan sát những người kia tinh thần thể đang vượt ải lẩm bẩm bói.
"Không biết các ngươi liệu có thể có người chứng đạo siêu thoát mà ra ?"
Như thật sự là có người làm được chỉ cần một người mà thôi.Vậy hắn lực lượng sẽ càng thêm lan tràn thậm có một hi vọng nhỏ nhoi cùng chư thiên chân chính bá chủ đối đầu trực diện.Mà không phải như hôm nay chỉ có thể như là rùa đen rút đầu ẩn núp tránh né chư thiên thế lực.
Đây cũng là mục đích lớn nhất mà hắn muốn bằng không trong thời điểm này hắn sao lại nguyện ý vì người trên trái đất tự hao bổn nguyên áp chế quy tắc dẫn ra một luồng linh hồn tiến tới chư thiên.
Phải biết đây cũng không phải giống những thứ kia cường giả bình thường bổn nguyên mà liên lụy tới hơn vạn cái vị diện mà Hoàng Vũ đang chấp chưởng.