Chương 10 Thiên Hà Vị Diện
Lúc này đại đa số người đều đã có tự thân lựa chọn lục tục rời đi mảnh này không gian.Chỉ là hầu hết đều là lựa chọn bừa để rời đi chỉ có một số ít mới là cẩn thận lựa chọn.
Dù vậy họ cũng là dựa theo trực giác yêu thích mà lựa chứ cũng không hiểu rõ rốt cuộc vật mình chọn có tác dụng gì.
Tầng thứ nhất nhiều người nhất tầm hơn 5000 người từ tầng thứ hai trở đi càng thêm ít chỉ có không đến 3000 người có thể vào .Tầng thứ ba lại càng thêm ít ỏi không đến trăm người .
Phía trên tầng thứ 4 trở lên chỉ có 10 vị trí đầu mà thôi.Đối với chuyện này Hoàng Vũ cũng không có quá mức bất ngờ tại vì hắn đã đoán trước.
"Những vật này sẽ cho các người ít nhiều một chút trợ giúp." Trong lòng suy nghĩ Hoàng Vũ nhìn chăm chú hư không.
Sở dĩ cho họ có thể tùy ý chọn bảo cũng không chỉ vì hoàn thành tâm nguyện của người bạn thân đ·ã c·hết đi .Những thứ này là hắn đang trợ giúp bọn họ dù sao trong vùng vũ trụ đáng sợ này nó áp chế thậm chí có thể nói rằng là hết thảy siêu phàm vật chất đều theo thời gian trôi qua mà bị ma diệt biến mất.
Mà họ từ lúc sinh ra cho tới trưởng thành đều sinh sống ở đây trên linh hồn cho tới thể xác
đều bị quy tắc trói buộc lây liễm.Tư chất tu luyện càng là bị gọt sạch cho dù là Hoàng Vũ chỉ lấy ra linh hồn giúp họ trừ bỏ gông xiềng tịnh hoá hết thảy quy tắc còn sót lại phía trên nhưng vẫn hầu hết đều là không có bất kỳ cái gì tư chất tu luyện.
Vì vậy hắn chỉ có thể dùng đủ loại vật phẩm giúp họ có thể dễ dàng sống sót hơn trong lúc làm quen thế giới mới.Càng giúp họ san bằng khoảng cách với chư thiên vũ trụ tu sĩ .
Đương nhiên trong đó không thiếu đồ tốt mà ngay cả những cái kia chân chính cường giả chư thiên đều thấy đỏ mắt.
"Tinh Nguyệt ngươi cũng thật là bỏ được lại tự thân vì hắn chọn lấy một phần hoàn chỉnh truyền thừa." Hoàng Vũ bất chợt nói một câu cũng không biết nói với ai hay là tự nói.
"Chủ nhân ta " Một tiếng nũng nịu êm tai nữ tính thanh âm vang vọng đáp lại.
Nhưng mà chưa kịp nàng nói thêm gì Hoàng Vũ đã ngắt lời.
"Không sao, cho dù hắn có ngươi trợ giúp .Lại vẫn là tự thân lấy được vậy cũng là của hắn .
Nhưng mà chỉ lần này thôi ta biết ngươi có ý đầu tư vào hắn vậy cũng không thể như vậy .Hơn nữa sau này đường vẫn là tự hắn đi."
" Ta biết như vậy nhưng nơi quái quỷ như vùng vũ trụ đó e rằng, hắn đã là tư chất cao nhất rồi ." Tinh Nguyệt thanh âm thành thật nói.
"Không nói chuyện này nữa tiếp đó ta phải đi xa một chuyến chớ có bất cẩn ." Hoàng Vũ vừa nói tay cầm xé rách không gian bước vào bên trong .
Bốn phía bên trong đen kịt không có một tia ánh sáng bốn phương tám hướng áp lực đè ép hết thảy bất kỳ cái gì vật chất lẫn vào nơi đây thành hư vô từng luồng đáng sợ cương phong vô hình vô sắc cắt chém lung tung sắc bén vô cùng chính là hư không phong nhận.
Hoàng Vũ lại là đối với đáng sợ áp lực ngoảnh mặt làm ngơ bước tiếp hết thảy hư không phong nhận chém tới thân thể hắn như đá chìm đáy biển không một chút xíu tổn thương gì cả.
"Ưm !?Hắn thế mà thật sự có thể đả động được ?!!" Lông mày cau lại Hoàng Vũ hơi kinh ngạc nhìn xuyên hư không .Đợi thấy rõ được cảnh tượng trong Thiên Tàng tháp chỗ sâu.
"Thật đúng là tốt mệnh số ! Đã như vậy liền để ta giúp ngươi thêm một chút ." Hoàng Vũ cười nói chợt đưa tay vồ một cái .
Lập tức một cái đại thủ hiển hiện xé rách hư không rồi lập tức biến mất.Còn hắn thì không quan tâm tiếp tục lên đường.
Một lúc sau Hoàng Vũ bước ra khỏi hư không đặt chân tại mảnh khác trời sao.Một loại cảm giác thư sướng thoải mái tràn ngập toàn thân .
Phía vùng vũ trụ trái đất khiến hắn luôn luôn có một cái cảm giác bị vô hình áp chế rất không thoải mái.Rời đi nơi đó bước vào chư thiên vũ trụ một loại cảm giác trời cao mặc chim bay biển rộng mặc cá bơi bao phủ toàn thân.
"Ta rốt cuộc lại lần nữa đi vào chư thiên !" Cảm thán một tiếng Hoàng Vũ hơi ngẩn người .
Kể từ ngày đó thuộc hạ bị đuổi g·iết duy nhất bạn thân bị một đám chư thiên cường giả bức tử .Mà hắn lúc đó lại chỉ có thể trơ mắt nhìn mà vô pháp ngăn cản, từ lúc đó đến bây giờ hắn đã rất lâu chưa từng tiến đến.
Hoặc là nói không dám tại chưa có tuyệt đối chắc chắn là có thể ẩn giấu tự thân vô thanh vô tức tiến nhập chư thiên hắn không dám vào.
" Chư Thiên quốc độ đại trận thật đúng là phiền phức ." Trong mắt thần quang lấp loé Hoàng Vũ trước mắt hiện lên một toà đáng sợ đại trận.
Từng cái trật tự thần liên đan xen vào nhau chắp nối bao trùm phạm vi rộng khó có thể tưởng tượng.Mỗi một toà chư thiên quốc độ đều như vậy sở hữu một toà đại trận bao phủ tất cả cảnh nội lãnh thổ vị diện.
Mà cho dù yếu nhất chư thiên quốc độ cũng có được mấy chục vạn toà vị diện trở lên .Nhưng mà như thế rộng lớn quốc độ so với chư thiên lại ngay cả một góc cũng không bằng.
"Thật đúng là không biết việc duy trì đại trận này đã là hao tổn bao nhiêu tài nguyên ?" Mỗi một lần nhìn thấy Hoàng Vũ vẫn cảm thán chư thiên quốc độ cường đại đáng sợ nội tình thâm hậu khó có thể tưởng tượng.
Phải biết đây cũng không phải bình thường đại trận mà nó có thể ngăn cản hết thảy sinh linh lạ mặt tiến nhập chư thiên quốc độ.
Như cố chấp tiến nhập cho dù là đã chứng đạo siêu thoát chúa tể cũng chỉ có thể xám xịt dời đi thoát đi không dám cứng đối cứng.Sở dĩ như vậy không phải đại trận đã cường đại đến có thể gây tổn thương với chúa tể mà là cảnh cáo.
Bất kỳ một cái nào chúa tể tiến nhập chư thiên đều sẽ rõ ràng một toà chư thiên quốc độ cường đại.Như thật sự phá bỏ đại trận tức là đang tại khiêu khích quốc độ uy nghiêm sẽ bị nơi đó giới chủ chỗ quản hạt cùng quân đoàn săn g·iết .
Đương nhiên sẽ không có bất kỳ cái nào chúa tể ngu xuẩn như vậy.Cho dù có hầu hết đã là cường đại đến có thể tung hoành chư thiên hoặc là bối cảnh cứng rắn .
"Ta hiện tại nên tính là giới chủ cái này một hàng ngũ à ? "Hoàng Vũ đắn đo khó định trực tiếp làm t·ê l·iệt đình chỉ một góc đại trận để tiến vào.
Như vậy đắn đo khó định là do hắn chưa từng tu luyện quá.Mà hắn lực lượng nguồn suối là từ tự thân trên vạn cái vị diện có được.Nên là hắn cũng không rõ ràng lắm hiện tại mình mạnh bao nhiêu mà muốn làm được vô thanh vô tức tiến nhập toà đại trận này phải có giới chủ thực lực mới làm được.
" Vẫn là phải đánh qua mới biết được à !" Than nhẹ một tiếng Hoàng Vũ nhấc chân bước ra một bước .
Thân ảnh thấp thoáng biến mất lần nữa hiện thân đã là trực tiếp vượt ngang qua mấy toà vị diện.Chung quanh hắn quang cảnh thoáng hiện mà qua bốn phía là một mảnh tinh không đen nhánh băng lãnh .
Từng cái quả cầu toả ra khác nhau ánh sáng ngước mắt nhìn vào trong liền thấy được đó là từng toà thế giới vị diện.Mà như vậy vị diện tại đây ngước mắt nhìn ra xa rất nhiều rất nhiều như là từng viên to lớn tinh thần đang phiêu phù trông vô cùng mỹ lệ mà huyền ảo.
Nhìn thì chúng rất gần nhưng trên thực tế cách rất xa nhau.Như một vị bình thường chúa tể hoành hộ vũ trụ đi đường không có mấy tháng cũng tới không được gần nhất vị diện.Chớ không nói càng thêm xa xôi vị diện
dù mạnh như chúa tể cũng phải mất mấy năm thời gian đi đường.
Dù sao chư thiên vũ trụ quá lớn cũng may là lần này đích đến Hoàng Vũ khá gần .Không tốn bao nhiêu thời gian cả mấy ngày trôi qua liền đã thấy Hoàng Vũ đứng tại một toà vị diện trước mặt chính là Thiên Hà Vị Diện.
"Rốt cuộc tới nơi cũng không biết ngươi bây giờ ra sao ?" Lẩm bẩm một tiếng Hoàng Vũ nhìn lấy toà mỹ lệ vị diện trước mắt lẩm bẩm.
Tay cầm lật đi lật lại một phiến tinh hạch hình thoi xuất hiện phía trong lấp lánh một giọt đỏ tươi huyết dịch đang tại phiêu phù.Không chần chờ gì Hoàng Vũ lập tức bóp nát nó .
Thiên Hà Vị Diện đông bộ thánh vực Liệt Hoả thánh cung một trong thập đại thế lực lớn nhất thánh vực hiện thời.
Liệt Hoả thánh điện sâu bên trong một cái nam tử đầu tóc rực lửa ngay cả lông mày đều là màu đỏ.Mày rậm mắt to một bộ vô cùng thô kệnh bộ dáng trông giống lưu manh vô cùng.
Trên thân mặc lấy một bỏ đỏ thẫm trường bào mang theo tiêu chí của Liệt Hoả Thánh cung cung chủ.
Chu Hạo Liệt Hoả Thánh cung cung chủ xuất sinh tại thánh vực bằng vào tự thân tư chất cùng với thủ đoạn hai bàn tay trắng thành lập nên Liệt Hoả Thánh cung đứng hàng thứ 8 trong thế lực lớn nhất thánh vực.
Chỉ thấy Chu Hạo hai mắt nhắm hờ thân hình xếp bằng ngồi lơ lửng .Quanh thân không gian bị một cỗ đáng sợ nhiệt độ uốn cong vặn vẹo tựa hồ như bất cứ lúc nào đều có thể sụp đổ.
Đúng lúc này không biết bao lâu chưa từng mở mắt hắn .Thân hình hơi rung hai mắt mở ra tay cầm loé lên một cái một giọt đỏ tươi huyết dịch chảy xuôi từ đầu ngón tay mà ra.
Hơi giật mình Chu Hạo trong mắt thần quang lấp lánh ngẩng đầu dường như muốn nhìn xuyên tầng kia bích chướng.
Quanh thân nhiệt độ càng lúc càng cao không gian bị ép đến sụp đổ .Một bóng người ông lão đột ngột xuất hiện.
"Cung chủ chuyện gì làm ngài như thế xúc động ?" Thân hình hắn hơi cong hành lễ nói.
"Khụ khụ có chút suy nghĩ mới lên là hơi thất thố ." Chu Hạo hơi xấu hổ nói thu hồi khí cơ.
"Bằng không ngài đi vào trong tiểu thế giới à ." ông lão hơi bất dĩ nói trong lòng bồi thêm một câu không được thì ngài đi tai hoạ mấy nhà khác à .
Đây cũng không phải lần đầu tiên như vậy mà là mỗi lần Chu Hạo bế quan có chút tiến triển liền bất cẩn thả ra khí cơ uy thế.Một hai lần còn được bây giờ đệ tử bên ngoài đều kém chút chửi mẹ không biết là ai như vậy biết chơi .Cách mấy chục năm tới một lần ai mà chịu được .
Không nói những cái đệ tử kia ngay cả ông lão cũng cả người khô nóng khó chịu vô cùng.Cho dù có Liệt Hoả thánh điện đại trận ngăn cách nhưng lâu dài xuống tới sẽ xảy ra chuyện không ít đệ tử bị q·uấy r·ối lúc tu luyện mà trọng thương kém chút tẩu hoả nhập ma .