Chương 48: Lần đầu giao dịch
Thật đắt, trong túi hiện tại, cộng với tiền lấy từ Mạ Tiến, cũng chỉ mua được vật cấm kỵ XV-333.... Nhân Anh biểu lộ chấn kinh đằng sau lớp mặt nạ.
“2800! Cho vật cấm kỵ KL-57” Một người lên tiếng trả giá.
Chủ nhân hai món đồ vẫn im lặng, chờ đợi những người tiếp theo.
“1000 đồng cho vật cấm kỵ XV-333” Lại một người nữa lên tiếng.
“Tôi mua vật cấm kỵ KL-57, 2850 đồng...”
“2900 đồng...”
“...”
Sau một cuộc trả giá liên hồi, cuối cùng nam giới mặt nạ nâu đất, bán lại hai vật cấm kỵ XV-333, KL-57 với giá 1000 đồng và 2950 đồng.
“Tôi muốn bán phương pháp nghi thức tấn thăng nhánh Chiến Binh, cấp độ hai” Giọng nói thanh thoát từ một cô gái với mặt nạ hồng tím thần bí.
Lời nói của cô gái vừa kết thúc, bầu không khí căn phòng trở nên yên lặng. Đám người đều chuyển rời ánh mắt lên người chủ nhân giọng nói.
Nhưng đáp lại với những ánh mắt: tham lam, tò mò, kích động... Cô gái vẫn bình thản, giọng điệu êm ái nói tiếp:
“2700 đồng và không mặc cả.”
Chỉ tấn thăng cấp độ hai, mà mất tận 2700 đồng, vậy cấp độ ba mất bao nhiêu? 5000? Hay hơn thế nữa... Nhân Anh đang kh·iếp sợ với số tiền bỏ ra để mua phương pháp, thì chợt nghĩ tới một chuyện.
Trong ký ức Ngọc Nhung, lưu trữ tận hai phương pháp nghi thức trở thành nhánh Chiến Binh, cấp độ một và hai mà... Nhân Anh nội tâm chờ mong, nhắm nhẹ mắt, bắt đầu truy tìm mảnh ký ức.
Đây rồi... Nhân Anh tinh thần kích động, tìm được hai phương pháp tấn thăng của nhánh Chiến Binh.
Nắm giữ trong tay hai phương pháp, hắn không có mở miệng bán ra, vì sợ tranh xuất, sẽ khiến cô gái kia ghi hận, lúc đó thì rất rắc rối.
Không ai lại muốn bị kẻ siêu phàm nhìn chằm chằm vào đâu.
Nên đành đợi lần sau, khi đó hắn có thể báo giá cao hơn, may mắn thì thu lợi nhiều hơn dự tính.
“2800 đồng, nếu cô vừa ý, thì bàn giao” Giọng nói nam giới, có phần chững chạc, từ thân ảnh đeo mặt nạ màu đen quý ông.
Cô gái không đáp lại hắn, nhìn quanh vòng những người còn lại, hỏi:
“Có ai trả giá cao hơn không?”
Không một ai trả lời, điều đó khiến cô hơi thất vọng, đành phải ngoảnh đầu nhìn người nam giới mặt nạ quý ông, đáp:
“Được, bàn giao.”
“Không thưa quý cô” Người nam giới mặt nạ quý ông, bỗng ra cử chỉ từ chối, nói:
“Bây giờ tôi muốn mua phương pháp với giá thấp hơn ban đầu, 2300 đồng.”
Cô gái ngơ người một giây, không kìm được cảm xúc mà thốt lên:
“Không thể!"
Người nam giới mặt nạ quý ông tựa lưng về thanh ghế, giọng điệu bình thản, không nhanh không chậm nói:
“Cô biết đấy, là một khách hàng, thứ thiết yếu nhất chính là cần sự tôn trọng từ người bán, và quý cô đây lại không có điều đó.”
“2700 đồng cho phương pháp Chiến Binh cấp độ 2, nó quá cao với giá thị trường, nhưng tôi vẫn tăng thêm 100 đồng, cho thấy ý tốt của mình… Nhưng ai ngờ, quý cô lại quá tham lam…”
Người nam giới mặt nạ quý ông, đưa hai tay xoa vào nhau, nói tiếp:
“Và điều đó, khiến tôi cảm thấy mình bị thiếu tôn trọng.”
“Tất nhiên, quý cô có thể không cần bán cho tôi… Tôi nghĩ ở đây cũng không ngoài tôi sẽ bỏ số tiền lớn để mua nó đâu” Người nam giới đảo mặt quanh bàn, vươn tay, hỏi:
“Đúng không?”
Không ai trả lời hắn, mọi người đều giữ im lặng, thầm lặng đồng ý với lời nói người nam giới mặt nạ quý ông.
Cô gái mặt nạ hồng tím liếc nhanh một vòng, sau đó ném ánh mắt chằm chằm vào người nam giới mặt nạ quý ông một lúc, mới mở miệng:
Ngữ khí có điểm tức giận, cô trầm giọng nói:
“Được, 2300 đồng, bàn giao.”
“Tôi nghĩ đằng sau chiếc mặt nạ đây, chính là một cô gái xinh đẹp ha” Người nam giới mặt nạ quý ông trêu đùa.
Thế cuối cùng, giá niêm yết phương pháp là bao nhiêu, để tôi còn biết lần sau mà giá cho hợp lý... Nhân Anh cảm thấy kế hoạch kiếm lời của mình có chút sụp đổ.
Thấy cuộc giao dịch sắp đi vào hồi kết, hắn hắng giọng một cái, sửa âm thanh, ngữ khí hơi khàn khàn nói:
“Tôi muốn mua thông tin về một nhánh siêu phàm có thể kiểm soát thân thể người khác, biến thành con rối của mình.”
“Một khi bị kẻ siêu phàm nhánh đó kiểm soát, đối phương sẽ bị thiêu đốt ý thức cho đến c·hết” hắn bổ sung thêm thông tin.
Hiện tại, hắn muốn biết được chính xác tên gọi của nhánh siêu phàm mình. Bởi vì sau này, muốn tấn cấp cao hơn, cần phải biết tên gọi mà mua phương pháp nghi thức.
Mười bốn người đổ chú ý lên người Nhân Anh, tất cả đều mang ý định chung là muốn nhìn thấu thân phận thật sự đằng sau lớp vỏ mặt nạ.
Không ai biết sao?... Nhân Anh hơi thất vọng.
Đột nhiên người nam giới mặt nạ quý ông vừa xong lên tiếng:
“200 đồng, tôi có thể bán thông tin chính xác về thứ anh cần.”
Nghe được vậy, Nhân Anh ban đầu mừng rỡ, sau đó lại suy sụp lại, vì giá quá cao.
200 đồng cho một tên gọi, anh định ăn thịt tôi à... Nhân Anh thầm khinh thường người nam giới mặt nạ quý ông.
Hắn nhanh mở miệng, trả giá:
“200 đồng quá đắt, 100 đồng!”
“100 đồng? Không biết quý ngài đây, có biết năng lực vừa rồi thuộc cấp độ nào không?” Không đợi Nhân Anh hỏi lại, người nam giới mặt nạ quý ông, giải thích:
“Theo thông tin tôi biết được, cấp độ rất là cao. Nên, vì thế mọi thông tin về nó cũng phải cao... 200 đồng không quá cao đâu”
“Tôi là người sảng khoái, nên sẽ không ép giá quý ngài đây đâu.”
Đám người nghe được ba chữ “Cấp độ cao” sâu trong lòng chấn động, nhìn người nam giới mặt nạ quý ông một cái, rồi chuyển sang nhìn chằm chằm vào Nhân Anh.
Họ đều tự hỏi, người này có thân phận gì mà có thể tiếp xúc được với kẻ siêu phàm cấp độ cao.
Cấp độ cao? Anh đang chém gió, nâng thành giá tiền cao lên hả? Tôi chẳng lẽ không hiểu cấp độ của tôi sao?... Nhân Anh trong lòng thổ tào với người nam giới mặt nạ quý ông.
Nhưng hắn lại chỉ thấy ở đây ngoài người nam giới mặt nạ quý ông biết được tên gọi nhánh siêu phàm mình, đành phải cắn răng đồng ý.
Hắn hít một hơi sâu, khẽ gật đầu nói:
“Được.”
“Sảng khoái” Người nam giới mặt nạ quý ông cười hahaha.
Sảng cái đầu anh... Nhân Anh thầm mắng, trong lòng tiếc đứt ruột không thôi.
Lần thứ nhất tiêu tiền ở thế này, thì mất 5 đồng, lần thứ hai, mất tận 40 lần, dấu hiệu cho sự nghiệp ăn mày của mình hả… Nhân Anh đau lòng, phiền muộn cho số tiền vừa bay.
Trong tay hắn hiện số tiền cũng tương đối khá lớn, hầu hết đều là của Mạ Tiến. Bị t·rấn l·ột, không, do phải bồi thường cho việc làm tổn thương tinh thần của một kẻ nghèo kiếp xác, vì dám móc túi sạch tiền của hắn.
Trước khi cuộc trao đổi bắt đầu, ông lão chủ trì đã nhắc qua lần nữa. Cuộc giao dịch sẽ được thực hiện cuối buổi trao đổi, khi đó ông lão sẽ là người trung gian, kiểm tra chính xác thông tin, đồ vật... Tránh trường hợp l·ừa đ·ảo.
Cuộc trao đổi lần nữa bắt đầu vài cuộc giao dịch cuối cùng, Nhân Anh không còn để tâm lắm, tập trung tiêu hóa lượng thông tin vừa xong.
Qua buổi trao đổi ngày hôm nay, Nhân Anh đã được giải đáp rất nhiều chuyện chuyên sâu về siêu phàm giả.
Đồ vật thần bí mang lực lượng kinh khủng như bông hoa đen, có thể khiến người khác rơi vào ngủ say. Được giới siêu phàm gọi là “Vật cấm kỵ”. Từng vật cấm kỵ thường được đặt mã hiệu riêng.
Chỉ là bản thân hắn không rõ phương pháp đặt mã hiệu cho mấy vật cấm kỵ như nào, ai sẽ là người đặt cho chúng, khi phát giác mỗi vật cấm kỵ đều được đồng nhất tên gọi và mã hiệu.
Một điều khiến hắn thắc mắc, hai đồ vật, “mười sợi chỉ” và “con rối” có được coi là vật cấm kỵ không? Bởi vì chúng rất khác biệt với mấy chính chủ vật cấm kỵ.
Bản thân hắn cùng từng sử dụng qua một vật cấm kỵ, cũng hiểu rõ khá ít về cơ cấu hoạt động, tác hại của nó, so sánh thì đúng là khác hoàn toàn với hai đồ vật kia.
Chẳng lẽ do chiếc hộp gỗ đầy cổ xưa kia? Nó giúp bản thân mình dung hòa làm một với vật cấm kỵ, nên mới đưa mình thành siêu phàm giả... Nhân Anh phảng phất nhớ tới hình ảnh chiếc hộp gỗ ngày đầu, cảm thấy rất khả thi.
Không biết Biên Chợ Ngầm có trải dài chi nhánh rộng khắp thành phố không, chứ nhìn qua mười năm người, trừ ông lão chủ trì, thì thật đúng là ít mà... Có thể thấy được, việc người thành siêu phàm giả còn hiếm hơn người biết đến tồn tại của họ ha... Nhân Anh phân tích một trận, thông hiểu rằng kẻ siêu phàm cũng phải không rau cải, mà rất là hiếm và thần bí.
Qua việc cải trang để tham gia cuộc trao đổi, cho thấy họ thường hoạt động bí mật, ngầm trong bóng tối, hạn chế để người khác biết mình là siêu phàm giả.
Điều này, càng khiến Nhân Anh phải cẩn thận hơn trong những lần sử dụng không chế người khác, tránh cho bị ai đó phát hiện, lúc đó chắc chắn sẽ rất rắc rối.
“Tôi muốn mua thông tin về sự thật đằng sau khu phố Văn Trụ... Tại sao từ một khu phố phồn hoa, chỉ sau vài tiếng lại biến thành đ·ống đ·ổ n·át.” m thanh đến từ thân ảnh đeo mặt nạ con cú.
Bầu không khí lần nữa chìm vào im lặng, ai lấy đều rất hiếu kỳ chuyện gì xảy ra với khu phố đó. Vì lúc đầu khi nghe tin tức, ai cũng rất sốc, kinh hãi với sức hủy diệt gây lên.
Ông lão chủ trì bỗng lên tiếng, đánh vỡ sự lặng yên:
“Không cần phải mua, ngày hôm nay tôi sẽ cho các người thông tin về nó...”
Đám người quay đầu, rơi vào người ông lão, im lặng chờ đợi câu trả lời. Kể cả Nhân Anh, tuy hắn đã biết một ít thông tin về nó, nhưng cũng rất hiếu kỳ.
“Khu phố bị băng diệt, bởi do ảnh hưởng bởi cuộc chiến giữa hai bán thần.”
Âm thanh ông lão như làn gió tan biến trong mọi ngách gian phòng, nhưng sâu nội tâm mỗi người ở đây, đều đang mãnh liệt gợi sóng cuồn cuộn.
Sợ hãi có, hưng phấn có, chấn kinh cũng có... Một trong số người ở đây, dừng như đã suy đoán được đáp án này, nhưng khi nghe xác nhận từ ông lão cũng không kiềm chế được mà rùng mình.
Cuộc chiến bán thần? Không ngờ trận chiến đó lại đi xa đến vậy... Khoan đã, nói vậy, lũ áo choàng đen cũng có bán thần trấn giữ, nói vậy chẳng phải mình đang chọc vào ổ rồng sao?... Nhân Anh bắt đầu tự giác được tính nghiêm trọng.
Giờ mình làm sao đây, nếu bị bọn chúng ghim chặt, thì sợ mình không còn mạng sống rời khỏi thành phố, chứ đừng nói hồi Trái Đất... Tâm trí Nhân Anh trở nên r·ối l·oạn, vừa lo âu vừa tìm cách giải quyết.
“Cuộc trao đổi tuần này đã hết” Ông lão cất giọng chấm dứt buổi trao đổi.